Chương 20

Cảnh Tâm nhìn chỗ trống bên cạnh

anh,

anh

đang

nhàn nhã khoát tay lên

trên

lưng ghế dựa,



khẽ mím môi, chậm rãi di chuyển đến, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh

anh.

Vừa ngồi xuống, cái tay

đang

khoát

trên

lưng ghế dựa của

anh

liền cầm

một

lọn tóc của

cô, nghịch tóc

cô.

Cảnh Tâm: “….”

Người này sao lại động tay động chân, thân thiết như quen nhau lâu lắm rồi vậy! Tối hôm qua vừa mới

nói

chuyện tình cảm

thì

đã

hôn

cô, làm động tác thân mật cũng dễ như trở bàn tay, tự nhiên đến mức

không

thể tự nhiên hơn,



tự

nói

với mình

không

được kinh sợ, kinh sợ liền thua.



ngẩng đầu nhìn

anh

cười: “anh

đã

gọi món chưa?”

Tần Sâm cúi đầu nhìn

cô, khoé miệng cong lên, đem thực đơn để trước mặt

cô: “Chờ em đến chọn.”

Cảnh Tâm a

một

tiếng, cũng

không

nhăn nhó, nhấn chuông gọi phục vụ.

Nhân viên phục vụ liền tiến vào, ánh mắt sáng rực nhìn tư thế thân mật của hai người. Cảnh Tâm có chút xấu hổ, nhân viên phục vụ bây giờ đều bát quái như vậy hả?



nhanh chóng gọi món, mỉm cười với nhân viên phục vụ.

Cảnh tâm nhớ đến

một

chuyện, quay đầu

nói

với

anh: “Buổi tối ngày mai em phải bay tới thành phố S.”

Tần Sâm nhíu mi: “Liên hoan phim?”

Chuyện này

anh

đã

biết.

Cảnh Tâm gật đầu: “Vâng.” Sau đó có chút tự nhiên, “Em chỉ là may mắn được

đi

ké thảm đỏ, lộ được cái mặt, giải thưởng gì cũng

không

có.”

Tần Sâm bật cười, thấp giọng

nói: “không

có việc gì, sang năm còn có cơ hội.”

Cảnh Tâm híp mắt nở nụ cười, ánh mắt sáng ngời nhìn

anh, cười giảo hoạt: “anh

đang

hứa hẹn với em sao?”

Tần Sâm liếc mắt nhìn



một

cái, “Chuyện này phải xem biểu

hiện

của em.”

Cảnh Tâm: “…A.”

Tần Sâm nhìn cái tai ửng đỏ của

cô, cười khẽ

một

tiếng: “anh

đang

nói

đến kỹ thuật diễn của em, nghĩ gì vậy?”

Cảnh Tâm: “…” Lại rơi vào bẫy.

Đồ ăn rất nhan được mang lên, trong lúc ăn Tần Sâm nhận vài cuộc gọi, Cảnh Tâm nghe thấy, biết là

anh

chuyện công việc của

anh, chờ

anh

nói

chuyện điện thoại cong, nhịn

không

được

nói: “Rất bận rộn.”

Miệng

anh

đang

ăn bất giác nở nụ cười: “Em rất để ý chuyện

anh

vừa ăn cơm vừa xử lý công việc sao?”

Cảnh Tâm vội vàng lắc đầu: “không

có, em chỉ là quan tâm

anh.”

A,

không

nghĩ tới lại đem lời trong lòng

nói

ra, nhìn thấy miệng

anh

bất giác cười sâu hơn, Cảnh Tâm nhanh chóng cúi đầu.

Nghe



bé này

nói

chuyện

thật

đúng là mẹ nó rất hưởng thụ, khoé miệng Tần Sâm cong lên.

Cơm nước xong, Cảnh Tâm biết

anh

còn phải về công ty, vì thế chủ động

nói: “Em phải về đây,

anh

đừng tăng ca quá muộn.”

Tần Sâm

nói: “Trong khoảng thời gian này cũng

không

có biện pháp khác, em về đến nhà

thì

gọi điện thoại cho

anh.”

anh

chắc phải bận rộn đến đầu tháng sau, hôn lễ của Tần Khải và Phương Nguyệt sau đó bọn họ còn muốn

đi

hưởng tuần trăng mật.

Cảnh Tâm gật đầu: “Được.”



đứng lên, nghĩ

một

chút, “Em

đi

trước, hai phút sau

anh

hãy

đi? Bằng

không

bị nhân viên nhìn thấy

thì

không

tốt.”

Tần Sâm vui vẻ,

không

nghĩ tới



có loại giác ngộ này, ánh mắt trêu chọc: “Em

không

muốn cùng

anh

trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất nữa sao?”

Cảnh Tâm: “….”

Tuy rằng



không

ngại việc trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất, nhưng sắp tới liên hoan phim,



chỉ là

một

tiểu minh tinh

đi

ké thảm đỏ, vẫn là khiêm tốn

một

chút mới tốt, miễn cho người khác nghĩ





một



gái

bộp chộp

không

biết suy nghĩ, lúc nào cần khiêm tốn, khi nào có thể phách lối, điểm đó



vẫn biết rất

rõ.

Cảnh Tâm nhớ đến ánh mắt Lục Tuyết Tâm nhìn



lúc trước, vội vàng lắc đầu,



cũng

không

muốn người nào cũng dùng ánh mắt đầy toan tính nhìn

cô.

Cảnh Tâm chỉ chỉ cửa: “Em

đi

đây.”

Tần Sâm dựa lưng vào ghế, cánh tay vẫn để

trên

lưng ghế dựa của



như cũ, ngón tay thon dài gõ nhè

nhẹ, lười biếng nhắc nhở: “Em có phải

đã

quên chuyện gì

không?”

Cảnh Tâm mờ mịt: “đã

quên chuyện gì?”

Đôi con ngươi đen như mực cứ thản nhiên nhìn



như vậy, trí nhớ quay về, Cảnh Tâm rất nhanh liền hiểu

anh

đang

nói

gì.

Thoáng

một

cái đỏ mặt.

Đấu tranh vài giây,

đi

qua túm lấy cánh tay

anh, nhanh chóng hôn lên môi

anh

một

cái, lập tức chạy trốn.

Cánh tay

đang

khoát

trên

ghế dựa kia nhanh hơn động tác của

cô, nắm lấy vai

cô, đè



về phía

anh.

Cảnh Tâm chỉ kịp nhìn mặt

anh

đột nhiên tới gần, môi

đã

bị

anh

hôn.

Môi đàn ông rất nóng, khác với tối qua là hôn

nhẹ, nụ hôn này là mạnh mẽ bá đạo, dùng sức hôn môi

cô, lại thong thả liếʍ môi của

cô, tiếp theo tách môi của



ra, quấn lấy đầu lưỡi của

cô, làm cho



chân chính cảm nhận được cái gì mới là là kiểu hôn chiếm hữu.

âm

thanh yếu ớt từ miệng Cảnh Tâm phát ra,



không

có kinh nghiệm, đấy lòng

nhẹ

nhàng run lên, thân thể mềm yếu ngã trong ngực

anh.

Tần Sâm nâng cái cằm xinh xắn của



lên, ngậm môi của



hôn sâu hơn, Cảnh Tâm giật mình

một

cái, cơ thể càng mềm mại,

anh

nắm tiết tấu đâu ra đấy, Cảnh tâm dần dần thở hổn hển, hai tay dùng sức níu chặt chỗ áo trước ngực

anh, dùng sức mà túm lấy áo sơ mi của

anh.Tần Sâm biết



bé này

đang

nóng nảy, chậm lại, giữ lấy vai

cô, hơi lùi lại, cúi đầu nhìn

cô: “Như vậy

anh

sẽ

vui hơn, biết chưa?”

Cảnh Tâm mặt đỏ đến tận mang tai, lại tóm lấy

một

chút áo

anh, cố gắng điều chỉnh sắc mặt: “Ừ,

đã

biết.”

Tần Sâm cười

nhẹ, tiếng

nói

trầm thấp, cúi đầu

nhẹ

chạm vào môi

cô.

Cảnh Tâm nháy mắt

một

cái, điện thoại

anh

bỗng nhiên kêu vang lên,





một

tiếng rồi đứng lên, “Cái kia, em

đi

về trước,

anh

cũng mau trở lại công ty

đi.”

Cầm lấy túi lùi đến vị trí an toàn, khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn hồng, ánh mắt đen láy trong veo như nước nhìn

anh, sau đó phất tay: “Bye bye.”

Tần Sâm nhìn



rời

đi, cười

nhẹ

vài tiếng, cầm điện thoại di động

trên

bàn lên nghe.

Đồng thời rút ra

một

điếu thuốc ngậm vào miệng châm. Lười biếng dựa vào phía sau, bàn giao công việc xong, nhớ tới nụ hôn vừa rồi, mi mắt hạ xuống, thở ra vài ngụm khói,

một

ngày làm việc với cường độ cao và mệt mỏi đều tiêu tan.

Hút xong

một

điếu thuốc, dập tắt tàn thuốc, đứng dậy rời

đi.

Nhân viên phục vụ nhìn hai người

một

trước

một

sau rời

đi, tranh thủ lúc rảnh rỗi bát quái với người bên cạnh vài câu: “Rất ăn ý nha,

một

trước

một

sau

đi

ra, nếu

không

phải đạo đức nghề nghiệp,

thật

muốn chụp vài tấm bán cho phóng viên.”

Cảnh Tâm quay về xe, uống liền mấy ngụm nước, bình phục lại trái tim

đang

loạn nhịp của mình,

nói

chuyện tình cảm trước là

cô,

thật

ra



cũng

không

nghĩ

nói

chuyện tình cảm lại kí©h thí©ɧ như vậy,



phải bình tĩnh

thì

mới có thể lái xe, nếu

không

chắc chắn

sẽ

xảy ra chuyện



vừa ngồi

một

lát

thì

đã

ngồi tới mười phút đồng hồ, sau đó mới lái xe rời

đi.

Chiều tối hôm sau, Cảnh Tâm và Thẩm Gia cùng nhau đến thành phố S,

không

nghĩ tới gặp đoàn người Lục Tuyết Tâm

trên

máy bay, cách

một

biệt

đi, lai còn cùng

một

dãy. Nếu như trước kia

thì

còn tốt, bây giờ thế nào cũng thấy có cảm giác oan gia ngõ hẹp.

Cảnh Tâm ngồi ở vị trí gần cửa sổ, Thẩm Gia ngồi bên cạnh

cô, cách

một

biệt

đi, Trầm Trà ngồi bên cạnh.

Thẩm Gia cười cười với



ấy: “Chị Trà.” Vẫn là muốn bảo trì quan hệ hoà bình ở bên ngoài, trong những tiểu hoa đán được người này dẫn dắt nổi tiếng, trước mắt Lục Tuyết Tâm là người nổi tiếng nhất, lần này được đề cử giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất,

không

thể nghi ngờ việc giá trị con người Trần Trà cũng tăng lên

một

tầng.

Thẩm Gia tự biết mình

không

bằng người ta, tính khí cũng thu lại vài phần.

Trần Trà cười cười: “thật

khéo,

không

nghĩ tới mọi người ngồi cùng

một

khoang.”

Thẩm Gia mỉm cười: “Quả

thật

rất khéo.”

Thời điểm đăng kí cuối cùng, lại có

một

đoàn người

đi

tới, Cảnh Tâm nhận ra người dẫn đầu là

anh

Dương người đại diện của Quý Đông Dương, người đàn ông cao gầy mang khẩu trang và mũ lưỡi trai phía sau

anh

ta đúng là Quý Đông Dương, tốt lắm, ba người cùng lúc được lên từ khoá tìm kiếm hot nhất

đã

tụ tập cùng nhau.

Cảnh Tâm bỗng nhiên nghĩ đến, thiếu

một

người nữa, là có thể mở môt bàn mạt chược, đáng tiếc

côkhông

biết chơi mạt chược.

Đúng rồi, bây giờ



cùng Tần Sâm ở chung

một

chỗ, có phải nên học

một

chút hay

không? Miễn cho ngày nào đó

anh

hứng trí đến đây, lại

nói

muốn dẫn



về nhà ba mẹ

anh.

Cảnh Tâm rất kính trọng vị tiền bối Quý Đông Dương này, đứng dậy xoay người chào hỏi: “anh

Đông,

thật

khéo.”

Quý Đông Dương nghe được

âm

thanh mới chú ý đến

cô, đôi mắt khẽ cong, tháo khẩu trang xuống, cười

nhẹ: “Ừ, rất trùng hợp.” Tầm mắt nhìn thoáng qua, bên kia Lục Tuyết Tâm đứng dậy cùng

anh

chào hỏi,

anh

gật đầu với



ta

một

cái, sau đó ngồi xuống phía sau Cảnh Tâm, kéo vành mũ xuống, ngủ.

Cảnh Tâm nhìn thoáng qua phía sau, cảm thán,

anh

Đông trước sau đều rất lãnh đạm nha, cấm dục nha.

Vừa rồi tiếp viên hàng

không

nhìn thấy

anh, ánh mắt đều sáng rực lên mừng phát khóc.

Xuống máy bay, từng người rời khỏi sân bay.

Phó gia lập nghiệp bắt đầu bằng kinh doanh bất động sản và khách sạn, thành phố S tự nhiên cũng có khách sạn năm sao của Phó gia, quản lý khách sạn biết



đến đây,

đã

sớm chuẩn bị xong phòng.

Cảnh Tâm cùng Thẩm Gia đến sảnh lớn của khách sạn,

không

có gì bất ngờ, rất nhiều nghệ sĩ đến đây ở, lập tức gặp vài người quen mắt, Quý Đông Dương cùng người đại diện

đang

làm thủ tục nhận phòng, Lục Tuyết Tâm nhưng lại

không

ở đây.

Quản lý khách sạn thấy

cô, vội vàng

đi

tới: “Tiểu thư



tới rồi, phòng tôi

đã

chuẩn bị tốt, tôi mang



lên.”

Cảnh Tâm gật đầu,

đi

theo phía sau

anh

ta lên lầu.

Ở cửa thang máy thấy bạn

gái

tin đồn của

anh

trai



Trình Phi.

Trình Phi thấy



tháo cặp kính da^ʍ che mất nửa khuôn mặt xuống, cười cười với

cô: “Tâm Tâm, tối nay



cũng ở lại đây, sao trước đó tôi

không

nghe ai nhắc tới.”

Trình Phi lớn hơn



vài tuổi, từ bé

đã

quen biết với

cô, hai người xem như cùng nhau lớn lên,



ấy đối với



rất tốt, chỉ là… Sau khi Cảnh Tâm lớn lên

không

còn quá thích



ấy nữa, đại khái là Trình Phi tốt với



là vì muốn tiếp cận Phó Cảnh Sâm, mục đích quá to lớn.

Bất quá hai người cũng quen biết từ bé, Cảnh Tâm cười với Trình Phi: “Chị Trình Phi.” Dừng

một

chút lại

nói, “Em đến

đi

ké thảm đỏ, cũng

không

có gì hay để mà

nói

đi…”

Trình Phi nhấp môi dưới, cười

nói: “Em lần này cùng đoàn làm phim
anh> đến đây.”

Cảnh Tâm gật đầu: “Đúng.”

Thang máy đến nơi, đoàn người

đi

vào trong, quản lý khách sạn

nói

một

câu: “Sáng hôm nay Phó tổng cũng đến đây.”

Cảnh Tâm nháy mắt,

không

nhịn được nhìn Trình Phi

một

cái.

Trình Phi cũng

không

biết lịch trình của Phó Cảnh Sâm, cảm thấy kinh ngạc, bất quá



che dấu rất khá, chỉ nhìn Cảnh Tâm cười cười.

Cảnh Tâm mím môi: “A.” Đáp lại câu

nói

của quản lý khách sạn.

Sau khi lên lầu, Cảnh Tâm gọi điện thoại cho Phó Cảnh Sâm: “anh,

anh

tới đây mà

không

thèm

nói

với em

một

tiếng,

anh

sẽ

không

phải là theo chị Trình Phi đến đây chứ?”

Phó Cảnh Sâm giống như

đang

cười: “không

phải, chỉ vừa đúng lúc

anh

đi

công tác thôi.”

Cảnh Tâm a

một

tiếng, tuy

nói

anh

trai



là bạn trai tin đồn của Trình Phi, nhưng thế nào

thì



cũng

không

thấy hai người họ giống người

yêu.

Cúp điện thoại, Cảnh Tâm lướt weibo,

trên

weibo bây giờ đều là tin bát quái đoán ai

sẽ

giành được vị trí ảnh đế ảnh hậu, diễn viên có khả năng cao nhất dành giải cao nhất là Trình Phi và Tiêu Nghệ.

Lướt

một

lúc,



liền thoát ra.

Nghĩ

một

lúc,



gọi

một

cuộc điện thoại cho Tần Sâm, đợi

một

lúc điện thoại mới được kết nối.

Thanh

âm

trầm thấp lười biếng của người đàn ông truyền đến: “Tới rồi, hửm?”

Hửm?

Cảnh Tâm cảm thấy mình như lại bị rơi vào bẫy: “Vâng,

anh

ăn cơm chưa?”

Tần Sâm cười

một

tiếng: “đã

ăn, em chưa ăn phải

không?”

Cảnh Tâm trả lời: “Chị Gia Gia, người đại diện của em

đã

đi

mua đồ ăn, trong khách sạn có rất nhiều nghệ sĩ, bên ngoài có rất nhiều phóng viên, trong khách sạn cũng có, tuy rằng e

không

nổi tiếng, nhưng vẫn là

không

nên chạy lung tung.”

Tần Sâm

nói: “Quả

thật,

không

ngốc.”

Cảnh Tâm nghĩ nghĩ,

nhỏ

giọng nhắc nhở

anh: “Đến lúc đó

anh

có thời gian nhớ xem truyền hình trực tiếp nhé,

nói

không

chừng có thể thấy em lộ cái mặt.”

Tần Sâm bật cười: “không

có thời gian

anh

cũng

sẽ

tự sắp xếp thời gian.”

Cảnh Tâm vụиɠ ŧяộʍ vui vẻ, lúc này c là người đại diện của em

đã

về.”

Mở cửa ra, Thẩm Gia mang theo túi cơm hộp

đi

vào, nhìn biểu cảm hưng phấn đỏ bừng mặt của

cô, có người gõ cửa,



vội vàng

nói: “Em cúp trước đây, có người gõ cửa, chắ nhíu mày: “nói

chuyện điện thoại với Tần Sâm sao?”

Cảnh Tâm mở hộp cơm ra, tách đôi đũa ra: “Đúng vậy.”

Thẩm Gia ngồi bên cạnh

cô, cười vài tiếng: “Gần đây rất có phong thái của người

đang

yêu

đương nha, phát triển đến trình độ nào rồi? Tần Sâm có phải mãnh liệt nhào lên hay

không?”

Cảnh Tâm bị sặc, ho khan vài tiếng, ngẩng đầu trừng mắt với người đại diện nhà



một

cái: “Đừng đem Tần Sâm

đi

so sánh với

một

con sói

đang

đói khát được

không?

đã

bảo

nói

chuyện tình cảm trước, sau đó thuận theo tự nhiên được

không?”



nhớ tới nụ hôn ngày hôm qua, tuy rằng

nói

thuận theo tự nhiên….

Nhưng tiết tấu thuận theo tự nhiên của Tần tổng cũng quá nhanh

đi,



có chút

không

theo kịp mà…

Thẩm Gia mỉm cười: “Tin chị

đi, bộ dáng đàn ông thân sĩ này

sẽ

không

duy trì quá lâu đâu, nhất là đối với những kiểu giống như em… Như thế rất hợp khẩu vị

anh

ta.”

Cảnh Tâm: “….”

Đừng nguyền rủa



như vậy được

không?

Cơm nước xong, Thẩm Gia nhắc nhở



đi

ngủ sớm

một

chút, sau đó liền về phòng của mình.

Cảnh Tâm tắm rửa xong, đắp mặt lạ, nằm

trên

giường lướt weibo, phát

hiện

Trịnh Phi trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất, còn mang cả

anh

trai



theo luôn.

cô: “….”

Mở ra liền thấy, lại là phóng viên đem những bức ảnh chụp ra so sánh, đầu tiên

nói

hai người ở cùng

một

khách sạn, tổng giám đốc Phó thị hộ tống bạn

gái

đi

dự liên hoan phim. Trình Phi lần này được đề cử giải nữ diễn viên xuất sắc nhất vốn

đã

bị chú ý, nhất cử nhất động đều bị phóng viên theo dõi, cho dù

không

chụp được ảnh hai người ở chung

một

chỗ, cũng có thể vớ vẩn hàng mấy chục trang bản thảo.

Topic về từ khoá tìm kiếm đó bây giờ rất náo nhiệt, dù sao cũng

không

phải chuyện của

cô.

Thoát weibo, ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Gia cố ý mời thợ trang điểm đến đây làm tạo hình cho Cảnh Tâm,

trên

người mặc

một

bộ lễ phục ngắn cỗ chữ v màu trắng, kiểu dáng nhìn qua đơn giản,

một

chi tiết

nhỏ

thiết kế cũng vô cùng tinh xảo, độ xẻ ngực cũng

không

quá sâu, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, khe rãnh trước ngực như

ẩn

như

hiện, hai chân thon dài thẳng tắp, cả người vô cùng gợi cảm.

Thợ trang điểm đem mái tóc dài của



vén lên, chỉ để lại

một

ít tóc mái tôn lên đường nét khuôn mặt, làm tạo hình xong cũng là 2 giờ sau.

Thẩm Gia nhìn

cô: “Tạo dáng, chụp vài tấm ảnh, em đăng lên weibo trước.”

Cảnh Tâm: “Bây giờ đăng luôn sao?”

Thẩm Gia mỉm cười: “không

thì

bao giờ? Hôm nay nhiều người như vậy, có thể quay đến em

một

hai lần cũng là quá tốt rồi, đợi lát nữa mọi người

sẽ

chỉ chú ý đến từ khoá tìm kiếm hot nhất, đầu đề của các tờ báo

sẽ

chỉ

nói

đến nam nữ chính được nhận giải, cho dù em xinh đẹp như hoa, cũng

không

có người nào thèm quan tâm.”

Cảnh Tâm: “….”

Cảnh Tâm đối với chuyện chụp ảnh rất có năng khiếu, lần này lại đặc biệt phối hợp, Thẩm Gia theo

yêu

cầu của



chụp được

không

ít ảnh, cuối cùng chọn được bốn tấm đẹp nhất đăng lên weibo.

Cảnh Tâm v: tạo hình hôm nay, để phòng trừ lát nữa

một

góc màn hình cũng

không

được vào, tôi tự mình lộ cái mặt trước.

“Dưới ngực tất cả đều là chân! Yên tâm

đi,



như vậy rất xinh đẹp, chuyên viên quay phim chắc chắn

sẽ

không

nhịn được mà cho



thêm vài lần vào ống kính.

“đã

bắt đầu chờ, đợi lát nữa tôi chắc chắn

sẽ

tìm được



đại gia chân dài!”

“Chân dài của năm! Bình hoa

đã

lâu

không

đăng ảnh, vừa đăng

đã

nhìn thấy thay đổi xinh đẹp hơn!

“Khi nào bình hoa mới được làm nữ chính quang minh chính đại

đi

trên

thảm đỏ!

Cảnh Tâm: “….”

Đừng cười nhạo



được

không?

đi

ké thảm đỏ cũng

không

xấu hổ mà!

Xe chậm rãi dừng lại, Cảnh Tâm xuyên qua của sổ thuỷ tinh nhìn ra phía bên ngoài, bốn phía

đã

vang lên

âm

thanh tách tách, vô số ánh đèn flas nháy, làm loá mắt

không

mở lên nổi, các fan hâm mộ hò hét chói tai, nghe vô cùng kích động.

Bởi vì nhận giải

không

liên quan gì đến mình, tâm tình Cảnh Tâm thư thả vô cùng, sau khi xuống xe có ống kính máy ảnh hướng đến mình,



tự nhiên mỉm cười.

Rất nhanh, máy ảnh liền quay

đi

chỗ khác, đuổi theo những nghệ sĩ nổi tiếng hơn.

Rồi

sẽ



một

ngày,



sẽ

lấy thân phận nghệ sĩ đến nhận giải

đi

ở chỗ này. Ánh đèn flas đuổi theo

cô, fan hò hét tên của

cô.

Trương đạo diễn cùng nam nữ chính của đoàn làm phim
anh> cùng nhau

đi

tới, Trương đạo diễn hiển nhiên rất cao hứng, vui tươi hớn hở nhìn Cảnh Tâm: “Cảnh Tâm, hôm nay rất được nha.”

Cảnh Tâm cười cười: “Cảm ơn Trương đạo diễn, nếu

không

nhờ bộ phim điện ảnh này, tôi cũng

không

có cơ hội tới đây.”

Trương đạo diễn nghĩ

không

nhờ Cảnh Tâm trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất trong

một

thời gian dài, bộ phim điện ảnh này cũng

không

có doanh thu phòng vé tốt như vậy: “Công lao của



cũng

khôngnhỏ.”

Cảnh Tâm mím môi

một

cái, nở nụ cười, theo chân bọn họ cùng nhau

đi

qua.

Lục Tuyết Tâm cùng nam chính Khương Cảnh của
anh> bị vô số máy ảnh vây quanh, máy quay chuyển hướng qua bên này, Cảnh Tâm ở phía sau lộ cái mặt.

Thành phố B, Tần Sâm

đang

xem phát trực tiếp, khi máy quay hướng đến chỗ có nhiều ống kính,

anh

thấy được Cảnh Tâm.

Máy quay rất nhanh liền dời

đi, chỉ là

một

cái thoáng qua, tựa như



nói,

nói

không

chừng có thể nhìn thấy—

Đoàn làm phim xếp hạng đầu tiên là
anh> đoàn làm phim <ẩn

giấu > xếp phía sau, nữ chính Trình Phi của <ẩn

giấu> khoác tay nam chính cùng

đi

trên

thảm đỏ, chờ trả lời xong vấn đề của phóng viên, sau khi chụp ảnh xong, lại bỗng nhiên quay người lạ,

đi

đến dừng trước mặt Cảnh Tâm.

Trình Phi cười cười: “Tâm Tâm, chúng ta chụp chung tấm ảnh.”

Cảnh Tâm ngây ra

một

lúc,

không

có ý kiến gì: “Được.”

không

thể nghi ngờ bây giờ Trình Phi chính là ứng cử viên sáng giá nhất được đề cử cho giải ảnh hậu, tối hôm qua lại trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất, bây giờ thân mật khoác tay em

gái

bạn trai, nhìn qua quan hệ rất hoà hợp, các phóng viên liền hướng ánh đèn flas về phía này.

Cảnh Tâm vì nguyên nhân là Trình Phi, cũng trở thành tiêu điểm.

Máy quay phim hướng về phía

cô, cho cả



được vào trọn màn hình, thời gian dừng lại cũng

không

ít.

Rất nhanh, tin hai người chụp ảnh chung liền lên weibo.

Cảnh Tâm bởi vì Trình Phi mà cũng nhận được

một

ít chú ý,

nói

linh tinh cái gì mà quan hệ thân mật hoà hợp giữa Trình Phi và em chồng tương lai.

Giải trí Bát tỷ v: liên hoan phim năm nay ta muốn cho Cảnh Tâm giải thưởng minh tinh nữ làm bình hoa tốt nhất, nhan sắc của



ấy là hạng nhất,từ ngực trở xuống tất cả đều là chân, gia thế hiển hách, thế nào mà lại

không

thoát được vận mệnh bi thảm làm bình hoa, Cảnh Tâm.

Poster đc trình bày theo tiêu chuẩn cửu cung cách, ở weibo Cảnh Tâm có 4 bức, còn có bức ảnh chụp chung với Trình Phi và các nghệ sĩ khác.

Cảnh Tâm vốn xinh đẹp, vô cùng ăn ảnh, chụp chung với ai cũng

không

thua kém, nhất là đôi chân thẳng tắp thon dài hút mắt người nhìn, weibo của Giải trí Bát tỷ cũng thu hút rất nhiều người vào bình luận, còn

cô.

Ở khán phòng phía sau, Cảnh Tâm lấy điện thoại trong túi xách ra nhắn tin cho Tần Sâm: “Em

đang

ở khán phòng, vừa rồi

anh

có nhìn thấy em

không?”

Trong thời gian chờ

anh

trả lời, thuận tiện lướt weibo

một

cái, phát

hiện

có hơn

một

nghìn bình luận,



có chút mông lung,

đã

rất lâu rồi



không

có nhiều bình luận như vậy.

Mở ra liền thấy, Cảnh Tâm: “….”

“Thông cảm với bình hoa!



ràng bộ dáng tốt như vậy, lại chỉ có thể làm diễn viên phụ.

“Thông cảm với bình hoa! Nhưng cũng rất hâm mộ



ấy, tôi muốn xinh đẹp và gia thế tốt như



ấy, nhân vật chính tôi cũng

không

thèm làm!

không

nói

nữa, tôi phải

đi

nhặt rác đây.”

“Bình hoa có đôi chân của năm! Quỳ liếʍ

một

trăm lần! Thuận tiện đồng tình

một

chút với vạn kiếp làm nữ phụ của bình hoa, rất muốn phỏng vấn chặng đường chua xót của



Thành ra có rất nhiều người đồng tình với



nha….

Cảnh Tâm đăng weibo: lãnh thưởng từ dưới đếm lên, đau lòng quá

đi……….