Trong lòng Lâm Chiếu Thần có một hình bóng, là một thiếu nữ yểu điệu, thiếu nữ ấy là thiên kim phủ Thừa tướng, cũng là chấp niệm cả đời hắn. Thời điểm nàng xuất giá, hắn lãnh binh, diệt toàn bộ nhà ch …
Trong lòng Lâm Chiếu Thần có một hình bóng, là một thiếu nữ yểu điệu, thiếu nữ ấy là thiên kim phủ Thừa tướng, cũng là chấp niệm cả đời hắn.
Thời điểm nàng xuất giá, hắn lãnh binh, diệt toàn bộ nhà chồng của nàng.
Thánh chỉ truyền xuống, nàng trở thành cấm luyến của hắn, hắn đặt nàng trong tòa kim ốc hắn xây, dùng thanh âm khàn khàn dỗ dành nàng:
"Uyển Uyển, gọi biểu thúc."
Nàng cắn môi, lí nhí gọi: "Biểu thúc."
Sau đó, tiểu cô nương nhìn thì ngoan ngoãn lại dám trèo tường bỏ trốn.
Khi Lâm Chiếu Thần tìm được thì nàng đang chật vật khóc thút thít trong làn mưa, vừa yếu ớt lại quật cường: "Lâm Chiếu Thần, ta hận ngươi."
Hắn đau lòng ôm lấy nàng: "Ta phải làm sao với nàng bây giờ?"
"Thả ta đi đi."
"Không được đâu, Uyển Uyển." Ánh mắt hắn thâm trầm, giống như muốn cắn nuốt nàng.
Một đời này, lấy núi sông làm sính lễ, kim ốc làm l*иg, hết lần này đến lần khác, nàng đã định là không thể nào trốn được, tránh không thoát.
Cái ôm của hắn, là một đời của nàng.
【 kim chỉ nam 】
Nữ chính vừa kiều lại vừa túng, ưu điểm lớn nhất chính là vẻ đẹp của nàng, toàn văn đều bị nam chính khi dễ ( hoa rớt) cưng chiều.
Nam chính không phải người lương thiện, vừa cao lãnh lại vừa cường ngạnh.
Toàn văn ngọt sủng!