Chương 62: Ngươi Dám Phản Bội Tinh Tông!

Editor: Kingofbattle

Nguồn: truyenyy.vip

Kém một chút hỏa hầu. ..

Mộ Dung Băng Lam khẽ cắn môi nhỏ, trong đôi mắt đen láy hiện đầy vẻ không cam lòng.

Nàng còn là lần đầu bị người ta đánh giá như thế vì kiếm của nàng không đủ mạnh a!

"Lần này là ta thua, nhưng lần sau ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!"

Mộ Dung Băng Lam hít nhẹ một hơi, hai mắt liền khôi phục bình thường, đối với Lục Huyền lạnh giọng.

Nhất là đôi mắt kia như muốn đem bộ dạng Lục Huyền từ từ khắc ghi vào trong lòng!

"Hoan nghênh vô cùng."

Lục Huyền mỉm cười.

Mộ Dung Băng Lam kỳ thực còn có thể tiếp tục chiến đấu tiếp, nhưng đánh tiếp đã không còn bất cứ ý nghĩa gì.

Bởi vì kiếm đã không phá nổi bên ngoài nhục thân của hắn.

Điểm này không giải quyết, như thế nào đi nữa đánh tiếp cũng là không làm nên chuyện gì.

Có thể nói Lục Huyền từ lúc vừa mới bắt đầu đã đứng ở thế bất bại.

Đương nhiên kiếm đạo của Mộ Dung Băng Lam đã rất mạnh mẽ, cùng niên kỷ cùng cảnh giới bên trong đoán chừng có rất ít người có thể trở thành đối thủ của nàng.

Chỉ tiếc không có luyện đến viên mãn, bằng không nhục thân Lục Huyền c

chưa hẳn có thể chống đỡ.

Võ công viên mãn và chưa viên mãn, chênh lệch ở trong đó vẫn có khoảng cách rất lớn.

"Lục sư huynh mạnh mẽ a!"

Thu Nam Tình nhất thời hoan hô lên.

Nhảy tưng lên vỗ tay!

Nụ cười xán lạn!

"Các ngươi lo lắng làm cái gì ? Lục sư huynh thắng à?"

Dường như thấy chỉ có chính mình hoan hô , nhất thời Thu Nam Tình nhìn về phía những người khác Tinh Tông.

"Vâng, Lục sư huynh. . . mạnh mẽ a. .."

Những người khác cũng dồn dập bình tĩnh lại.

Nếu không phải Thu Nam Tình nhắc nhở, chắc bọn họ vẫn còn chìm đắm trong khϊếp sợ.



Ở trong hiểu biết của bọn hắn, Lục Huyền chính là người mà Thu sư tỷ yêu thích, lần này tới hoàn toàn là góp cho đủ số.

Thực lực lại thấp đến đáng thương.

đến cuối cùng Kết quả, Lục sư huynh cư nhiên mới là người mạnh nhất!

Thực sự là thâm tàng bất lộ a.

Đám người bắt đầu vỗ tay, thần sắc trên mặt cũng hiện lên vui mừng.

Lục sư huynh thắng, cái này cũng ý nghĩa bí cảnh thuộc về bọn họ!

"Lục sư huynh mạnh mẽ a!"

trong mắt mọi người Tinh Tông nhìn về phía Lục Huyền, hiện lên vẻ lấp lánh.

"Băng Lam."

Nhìn thấy Mộ Dung Băng Lam trở về, Mộ Dung Bác có chút bận tâm mở miệng.

Người Tu luyện kiếm đạo , ý tứ là thẳng tiến không lùi.

Một ngày có chút thất bại, rất dễ dàng sản sinh ra bóng ma đạo tâm.

"Yên tâm đi, phụ thân, ta không có yếu ớt như vậy."

Mộ Dung Băng Lam nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Mộ Dung Bác, ý bảo hắn yên tâm.

"Vậy là được."

Thấy nữ nhi ánh mắt trong trẻo, Mộ Dung Bác trong lòng thở ra một ngụm khẩu khí.

Mộ Dung Băng Lam chính là tia hy vọng quật khởi mộ dung thị tộc .

Nếu là bởi vì cuộc chiến đấu này mà nảy sinh tâm ma, vậy thì tổn thất quá lớn.

"Lần này tình báo của ta có chút sai, lỗi ta lỗi ta."

Mộ Dung Bác nhìn phía Lục Huyền ở giữa sân.

"Cái này cùng tình báo không quan hệ, bất quá chỉ là đánh không lại, mặc dù biết trước, cũng sẽ không thay đổi được kết quả hiện tại ."

Mộ Dung Băng Lam khẽ lắc đầu, "Người này nhục thân mười phần khủng bố, chắc là đem một môn công pháp luyện thể Địa cấp cao giai luyện đến cảnh giới viên mãn."

"Chỉ là ở bên trong Tinh Tông, khi nào xuất hiện ra một tên như vậy ?"

"Ta cũng chưa có nghe nói qua."

Bên cạnh Diệp Thiên mở miệng nói, ánh mắt của hắn cũng ngưng trọng, " chân truyền Tinh Tông ta đều gặp qua, nhưng người này tuyệt đối không nằm trong đó."

"Có lẽ là Tinh Tông bí mật bồi dưỡng ?"



Nghe vậy, Mộ Dung Băng Lam nhíu mày, chỉ có thể tin tưởng tạm thời cái giải thích như vậy.

Sau đó Mộ Dung Bác phát ra một đạo thanh âm kinh dị.

"Cái bọn Mộc Tộc này có điểm không đúng ah, làm sao đã thắng rồi, vẫn là biểu tình trầm mặc như thế?"

"Bọn họ không phải nên nhảy cẫng lên hoan hô sao?"

Mộ Dung Băng Lam nhất thời nhìn qua.

Chỉ thấy mấy trăm người Mộc Tộc chẳng biết lúc nào chậm rãi tản ra, đem mọi người vây quanh quanh ở giữa, hơn nữa trên mặt mỗi người đều không có vẻ mặt vui sướиɠ khi thắng lợi.

Không chỉ là bọn họ, nguyên bản đám người Thu Nam Tình đang hoan hô cũng phát hiện dị thường.

"Mộc tộc trưởng, ngươi đây là đang làm cái gì ?"

Thu Nam Tình nhìn về phía Mộc Cô Hàn cách đó không xa, ánh mắt khẽ híp lại.

Hành đọng khác thường như vậy, nàng mặc dù tâm lớn, cũng có thể cảm giác được tình huống khác thường.

"Đa tạ thượng tông vì Mộc Tộc thắng được bí cảnh."

Mộc Cô Hàn chắp tay sau lưng, trên mặt lộ ra một nụ cười.

"Nhưng nhìn qua ngươi, cũng không có vui vẻ như vậy, "

Thu Nam Tình nói, "Hơn nữa tộc nhân của ngươi đem chúng ta toàn bộ vây lại, đây là muốn gì?"

" ý tứ Rất đơn giản, vậy chính là ta hy vọng thượng tông có thể vĩnh viễn lưu ở trên mảnh đất này."

Mộc Cô Hàn chậm rãi nói ra.

Dứt lời, Nguyên Thần Chi Lực của Hồn Cung Cảnh bắt đầu lan tràn ra.

Những người chưa đến cảnh giới Hồn Cung, nhất thời cảm giác tinh thần của mình có chút bị đè ép.

"Quả nhiên xảy ra vấn đề."

Lục Huyền thấy một màn như vậy, ánh mắt có chút âm trầm.

Trước khi đến, tâm thần của hắn cũng có chút không yên, luôn luôn có cảm giác đè nén như mưa gió sắp tới.

Mà hiện tại xem ra quả thực không thích hợp.

"Vĩnh viễn lưu ở mảnh này trên đất ?"

"Ngươi là muốn gϊếŧ chúng ta ?"

Thu Nam Tình trên mặt lạnh lẽo, "Ngươi có biết ngươi đang làm gì sao ?"

"Muốn phản bội Đạo Vực, phản bội Tinh Tông sao?"

"Ngươi rõ ràng sẽ có kết quả như thế nào? !"