Chương 8: Cửa thứ 2

Một làn sương phủ lên mắt họ rồi dần tan biếng. Lúc đó hai người mới nhận ra mình đang ở trong một không gian khác. Hình ảnh máy nghiền hiện ra trước mắt. Còn có những người mù quáng bởi những đồng tiền trên cái máy nghiền đó. Họ lao vào, mất mạng, máu văng tung tóe. Bỗng nhiên 2 người bị tên nào đó đẩy mạnh lên

-Chịu chết đi những kẻ ham tiền- Giọng nói tên giám ngục nghe khàn khàn

Hai người bị đẩy lên trước, khuôn mặt Bảo lộ rõ sự sợ hãi

-Chị Linh Đan

-Yên tâm đi, hắn chỉ có một với lại mấy tên giám ngục này không nhanh nhẹn tí nào đâu

-Em hiểu rồi

Bảo nghe cũng hiểu được chút ít. Anh cũng tự mình hành động thôi. Lúc họ gần bị ném vào máy nghiền, hai người quay lại dúi cổ nó đi vào bên trong. Máu văng tóe ra, nó màu xanh. Thật kinh tởm quá

-Có người phản khán!! Có người phản khán!! Có người phản khán!!

Những người cố tình bị cho là nạn nhân biến mất, chỉ cpnf những tên giám ngục ở đó

-Gϊếŧ chúng!!!!

Cả bọn lao tới giống như bọn thây ma ở cửa đầu vậy. Nó làm cô thấy sợ hơn. Bảo lao đến thực hiện lại hành động lúc nãy. Chẳng mấy chốc tụi kia bị giảm bị 1 nửa. Loan là con gái tuy sức không yếu nhưng cũng khó có thể đánh chúng như Bảo được

-Ák!!!!??

Loan bị một tên đẩy hẳn vào máy nghiền. Tiếng cô la thất thanh vang vọng bên tai anh

-Loan!!!!!!

Anh tức giận quật hết bọn chúng, đến khi bọn chúng không thể đứng dậy hoặc đã bị tan xương nát thịt. Anh đứng trước cái máy nghiền mà Loan bị đưa vào, anh quỳ xuống đập mạnh

-Mình không bảo vệ được Loan rồi

-Bảo!!?? Cậu có đó không

Nghe giọng Loan, anh đứng dậy nhìn tám phương tứ hướng, miệng không ngừng hỏi Loan đâu. Sau đó anh mới nhận ra, Loan đang sau lưng anh

-Cậu... trong đó sao??

-Nhảy vào máy nghiền đi, đó là lối thoát. Thuở đầu hơi đau đớn nhưng sẽ hết nhanh thôi

Anh nhìn lại xung quanh, toàn máu, anh làm gì được đây. Đây có gọi là gϊếŧ người không?? Anh đã gϊếŧ người lần nữa rồi ư!!?? Anh đáng chết, vào đó anh sẽ chết, anh sẽ được giải thoát

Anh nhảy vào, đầu anh xịt máu, người anh dần bị nghiền nát, máu chảy quanh máy xay. Đằng sau nó, một đống bầy nhầy