Chương 36
Bảo lan man tản bộ một lát rồi về tới Biệt thự hoàng tử. Hắn suy nghĩ nhiều , nghĩ đến việc đổ oan cho Thoại My thì Bảo lại thấy muốn tát cho Châu mấy tát , nhưng khi hắn nghĩ đến hình ảnh cứu hắn của Châu thì hắn lại mềm như bún .
Bảo phân vân nhiều , chẳng hiểu làm sao nên tốt nhất thì cứ nói chuyện này với Vũ và Hoàng . Sau đó sẽ nghĩ tiếp.
-Tôi có chuyện cần thông báo với 2 cậu đây !! – Vừa bước vào cánh cửa , Bảo đã nói bằng giọng nghiêm nghị .
Vũ cười khì , đôi mắt vô cùng gian xảo :
-Sao…?? Nghe “giang hồ” đồn thổi là trưa nay cậu hẹn hò với nhỏ Châu à …??
Bảo khẽ thốt lên “trời” rồi sau đó ngồi xuống ghế :
- Đây chẳng phải là lúc đùa đâu à nghen.. lúc nãy tôi đi gặp Châu là để làm rõ một chuyện và đã có kết quả rồi đây…!!
-Chuyện gì vậy ?- Hoàng cất tiếng hỏi , tay vẫn chưa rời tờ báo ( dường như sách và báo chí là cuộc đời của hắn ta vậy )
-Liên quan đến vụ việc của con nhỏ Thoại My ! – Bảo chép miệng đáp.
Vũ suy nghĩ một lát rồi nói , hắn vô cùng sốt ruột :
-Cậu mau nói đi… là chuyện gì ??
-Tôi thấy có rất nhiều nghi vấn trong việc “ Qủa cầu thủy tinh” vừa rồi…!! Tôi đã rút được nhiều vấn đề , ví dụ như là ngày bị mất quả cầu thì xuất hiện Châu và quan trọng hơn là ngày hôm trước tôi đã từng thấy Châu thập thò trước phòng Thiên Vũ . Và lại càng khó tin hơn khi con bé ấy lại dễ dàng quay lưng với Thoại My như vậy …
Vũ đăm chiêu nhìn Bảo :
-Vậy tức ý của cậu là…
Chưa để Vũ nói hết câu , Bảo đã đáp :
-Đúng thế… Ngọc Châu là người đã làm tất cả ..!! Trưa nay tôi đã đi đối chiếu…tất cả đúng như suy nghĩ của tôi…!!
Hoàng bất ngờ vội vàng hỏi :
-Động cơ của Châu là gì ?
Vũ bật cười :
-Không ngờ cậu lại đần đến thế đấy Minh Hoàng . Còn gì khác ngoài lí do về Nhất Bảo ??
Bảo gãi đầu :
-Cậu có vẻ hiểu chuyện rồi đấy Thiên Vũ… Ác liệt hơn là tôi đã mắng con bé rất nhiều .. Và sau đó.. con bé lại xả thân để cứu tôi khỏi bị xe đυ.ng nữa… Cũng may là bình an vô sự…
Vũ thở dài . “ Thì ra không phải là do Thoại My… thời gian qua mình đã nghi ngờ con nhỏ một cách tội nghiệp..!! Con nhỏ không dối trá .. con nhỏ trong sạch…!!”
Rồi Bảo nói tiếp – Bảo luôn là người tìm cách phá tan bầu không khí im ắng .
-Mấy ngày qua thật tội nghiệp cho Thoại My… bị hiểu lầm và bị fan của chúng ta công kích dữ dội như thế không hiểu cô ta thế nào…!!
-Uh…!! Nhắc đến tôi lại muốn ăn Mi-xi-xup.. !!- Vũ thật thà .
Hoàng mỉm cười chua xót , không hiểu vì lí do gì mà nụ cười đó lại hiện diện trên khuôn mặt Hoàng vào lúc này..!?
-Tôi cũng vậy !! – Bảo đáp lời , ánh mắt xa xăm.
Mỗi người một suy nghĩ . Lại im lặng , cũng chẳng có gì là lạ . Cả 3 bọn hắn vẫn thường xuyên nhìn nhau và yên ắng như thế mà.
__________________________
Châu thở dài , tim nhói lên từng cơn . Khẽ khàng nhìn ra cửa sổ , Châu ngẫm nghĩ lại những việc mình đã làm .
“ My à… bây giờ tớ hối hận quá… Có lẽ khi biết tin tớ rắp tâm hại cậu thì bộ 3 sẽ ghét tớ lắm… Nhưng , tớ cũng cam My à… ! Việc bây giờ tớ muốn nhất đó là cậu tha thứ cho tớ… Để tớ và cậu lại như những ngày xưa , thật vui vẻ…!! Nhưng có lẽ là khó cho cậu rồi , tớ hiểu việc đó là không thể mà… làm sao mà có thể tha thứ cho một đứa bạn ,à ko .. bây giờ cậu đâu có còn coi tớ là bạn nữa đâu , phải ko My ..??”
Châu đang buồn , buồn nhiều lắm !! Niềm ăn năn hối hận đang dâng tràn trong con bé. Cảm giác này thật khó chịu làm sao…!!
______________________
Quay lại Biệt thự hoàng tử .
-Tôi có ý kiến này , không biết có nên nói ko… - Vũ đánh liều nói.
-Cậu nói đi.. từ bao giờ cậu có điệu bộ bày đặt hỏi thế…?? – Bảo uống một ngụm trà rồi lên tiếng.
- Tôi nghĩ là cần minh oan cho Thoại My… ko nên để con nhỏ bị kì thị như thế ..!!
-Tất nhiên rồi..!! – Minh Hoàng đáp một cách hiển nhiên.
Vũ thở phào nhẹ nhõm “ Cũng may là đồng ý”
-Còn tôi lại đang nghĩ … - Bảo nói nửa chừng rồi ấp úng ko nói.
-nghĩ gì cơ..??
-Có nên để Thoại My về lại Biệt thự của chúng ta không ?? Vì dù gì thì sự ra đi của con nhỏ là vì hiểu lầm mà.. cộng thêm con nhỏ cũng đã phải chịu nhiều thiệt thòi trong mấy ngày qua nữa… - Bảo nói bằng giọng vô cùng triết lí.
-Nên…!! – Vũ và Hoàng đồng thanh , sau đó 2 ánh mắt vô tình chạm nhau trong 3 giây rồi lại quay đi . Chính xác là cả hai đang sợ ánh mắt của nhau ?
-Nhưng… minh oan thì còn dễ , còn kêu cô nhỏ trở lại thì hơi……
Vũ liền tiếp lời :
-Hơi mất thể diện …
-Uh… Nhưng thôi , lần này coi như chúng ta chuộc lỗi với Thoại My… ok chứ…?? Hạ mình , chỉ 1 lần này thôi… - Bảo nói .
-Thế cũng được..! – Hoàng đáp . Xem ra nãy giờ hắn chưa phản bác ý kiến nào có lợi cho nó cả mà ko phải chỉ riêng hắn , mà cả Vũ và Bảo đều vậy.
-Rồi ! Quyết định thế nhé…!!
__________________________________________
-Sáng nay Thoại My không đến trường à…?? – Vũ như hét lên trong điện thoại.
Bảo lắc đầu :
-Không !! Tôi tới lớp của con nhỏ rồi.. không có..!! Nghe mấy pé trong lớp bảo là hôm nay My nghỉ học… ko rõ lí do….!!!
-Vậy giờ sao…??? – Vũ hỏi dồn , hắn đang rất nóng lòng .
-Nghe nói là nhỏ My sống ở gần trường , vì có nhiều người đã từng thấy con nhỏ bước ra từ quán ăn Pinky mà lâu lâu 3 bọn mình vẫn hay đi đấy…! Rồi thấy nhỏ bước vào trong 1 nhà trọ đối diện quán đó luôn…
-Hành động ngay chứ ?! - Vũ sốt sắng.
-Ok..!! Sáng nay trốn nhé….!!! Cậu phone cho Hoàng đi.. tôi sẽ lo khoảng nghỉ học..!!
-Ok..!!
Vũ cười tươi rói khẽ nắm chặt tay “ Yeah!”
___________________________
Nhanh chóng , bộ 3 hot-warm-cold boy đã cùng nhau bước đến gần nơi nó ở.
-Giờ sao đây ?? – Bảo hỏi .
-Chẳng lẽ giờ xông vào trong nhà trọ đó luôn hả…?? – Vũ nhăn trán , đôi mắt liên láo xung quanh.
-A ! Có cách…. – Bảo chợt reo lên rồi kéo cả bọn vào quán Pinky.
-Em..!! Lại anh nhờ…!! – Cả ba ngồi vào bạn rồi vẫy cô bé phục vụ.
-Dạ…em..em chào 3 anh…. Em hâm mộ 3 anh lắm ý ạ !! – Con bé run rẩy cúi chào.
-Cảm ơn em.. bọn anh có chuyện cần hỏi… Em có thể cho bọn anh biết là cái cô gái mới dọn đến cái nhà trọ phía trước đó , có hay đến quán này ăn ko em ??
Sau một hồi dò hỏi đừ điếc… Cả bọn cũng thu nhặt được nhiều thông tin quý báu : Nó thường xuyên tới ăn ở đây vào buổi chiều và vào buổi tối ! Chính vì vậy bọn hắn cũng có thể gặp nó ở đây vào 2 giờ đó được . Nhưng chiều nay có cuộc họp mặt hội học sinh nên việc gặp nó vào buổi chiều là ko thể .
Vũ gật gù :
-Vậy quyết định là tối nay nhé…!! Tối nay sẽ hành động ...!! Bây giờ chúng ta là người đi chuộc tội nên phải làm chu đáo một chút… dù gì thì con nhỏ cũng chịu quá nhiều thiệt thòi rồi mà…
-Uhm.. nhất định lần này phải đưa con nhỏ về Biệt thự…..!! Tôi muốn ăn Mi-xi-xup lắm rồi….!!! – Bảo thật thà nói khiến cả bọn cười phá lên .
Rồi Hoàng lắc đầu , nãy giờ hắn ko tham gia ý kiến gì cả . Chỉ lặng yên , lắng nghe và suy nghĩ . “ You will come back soon !”
____________________________________
Tối hôm đó , bộ 3 đã bàn bạc và dành một sự bất ngờ đáng yêu cho riêng nó.
Như thường lệ , 7h30 nó bước ra khỏi nhà trọ , ghé vào quán ăn .
Vừa bước vào , chưa tới cửa thì con bé phục vụ mọi hôm ghét nó ra mặt nay lại niềm nở một cách lạ thường :
-Chị ơi..!! Chị lên phòng trên nhé.. có người đặt cho chị ở phòng ăn B2 !!
-Em..em có nhầm không vậy ?? – Nó ngạc nhiên hỏi lại .
-Dạ ko ạ..!! Đúng là chị mà.. chị mau lên đi ạ…!!
Nó thở dài bước lên phòng B2 , lòng thầm nghĩ : “ Hay là trò của bọn fan của Vũ , Bảo , Hoàng ?”
Lạ kì , nó mở cửa tách , ánh mắt run run lo sợ . Nhưng chẳng có ai cả . Chỉ thấy bàn ăn thịnh soạn và trên tường có dòng chữ : “ For Thoại My Turtle” Nó không giỏi tiếng anh nên chẳng hiểu “Turtle” là gì ( là Rùa ) .
Nó ngồi vào bàn . Bỗng tiếng nhạc từ đâu vang tới…. Bản nhạc nhẹ nhàng , sâu lắng .. Rồi đèn màu được bật lên , lung rinh và rực rỡ . Nó ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra .
Chợt…
“ Hello Thoại My Turtle ! Xin chào Rùa Thoại My !!”
Đó không phải là ai khác , chắc chắn là bộ 3 . Nó thầm nghĩ , ngó nghiêng xung quanh .
Rồi nhìn về phía trước .
Đôi mắt nó ko nhìn thấy bộ 3 . Mà lại nhìn thấy 3 con rùa khổng lồ xinh xắn từ từ tiến về phía nó .
Nó nghệt mặt ra , nó vốn ngốc mà . Mãi mà chẳng hiểu..!!
Vũ , Bảo , Hoàng ko nghe phản ứng gì từ nó liền gỡ “đầu rùa” ra .
Nó giật mình hét toáng lên :
-Á….!! Các anh…..?
-Heheheh.. ngạc nhiên lắm phải ko??? – Cả 3 cười toe toét – hiếm khi thấy cả 3 cùng cười một nụ cười dễ mến đến vậy.
Nó đã ko hiểu , nay lại càng rối hơn :
-Các anh…. Đang làm…làm cái gì vậy ??
Bảo cười ấm áp , ngồi xuống giải thích :
-Là thế này.. hôm nay , tụi tui làm việc này là để….
-Chuộc tội với cô !! – Cả 3 đồng thanh.
-bọn tui đã hiểu lầm cô chuyện quả cầu…sorry… ! – Vũ gãi đầu đáp , sau đó cũng kéo Hoàng ngồi xuống .
Đến lúc này đầu óc nó mới thông suốt hơn một xí :
-Vậy là các anh đã biết là tui ko làm chuyện đó đúng hôk ??
Cả 3 gật đầu .
Nó sung sướиɠ reo lên : “ Yeah..!!” rồi chợt nghiêm mặt lại :
-Nhưng là ai làm chuyện đó.. tại sao quả cầu lại có mặt ở phòng tui…?
Rồi Bảo tiếp tục giải thích từng vấn đề cho nó .
Nghe chuyện , nó lại cảm thấy se lòng lại .Thì ra tất cả là do Châu , người bạn mà nó vô cùng quý mến . Châu đã rắp tâm làm chuyện đó . Thảo nào mà khi nó gặp chuyện , Châu lại quay phắt 180 độ với nó như thế .Nó không hiểu có nên tha thứ cho Châu hay không . Nó giận Châu , rất giận . Vì Châu mà nó phải chịu đựng sự khinh miệt từ mọi người trong trường . Nhưng , tha thứ cũng là một việc nên làm ?!
Nó phải làm sao…??
Không gian chùng xuống , chỉ còn tiếng nhạc du dương , êm ái .
Rồi Vũ cười nói :
-Thôi… cô ăn đi… !! Rồi còn dọn về nhà nữa chứ..!! Cô tính ở nhà trọ miết sao..??
-nhà…?
-Về biệt thự hoàng tử .. chẳng phải vì tụi tui hiểu lầm cô nên cô mới phải ra đây ở sao…??
-Tui được phép trở về hả…?? – Nó hỏi , giọng ngốc nghếch .
-uh !! Còn nói nữa là tui đổi ý bây giờ….!! – Vũ quát lên. Tính hắn vẫn ko đổi mà _ __!
Hoàng vẫn cứ im lặng , một lát sau , hắn mới lên tiếng :
-Mấy ngày qua cô sống bằng gì ..??
-Cơm..!! – Nó thản nhiên đáp.
-Ý tôi là về tiền bạc cơ….!
-à… bộ anh nghĩ tôi ko có tiền chắc…?? - Nó lại vênh mặt lên mặc dù thì đúng là nó bấn túng lắm.
-Chẳng phải sau đợt Lucky Star nên cô đã….. hay sao…?? – Hoàng nói , ánh mắt vẫn lạnh băng .
Nó gãi đầu nhìn cả 3 , ngượng chết :
-Hic… thực ra thì chẳng còn xu nào cả.. thế nên tui phải đi cầm sợi dây chuyền… cũng may là được 2 triệu ^^ nên cũng ko khó khăn lắm….!! Mà sợi dây đó tui ko nghĩ là được 2 triệu luôn đó… tưởng mấy trăm nghìn là cùng à nha..!! Lần sau mà có cầm đồ , tui khuyên mấy anh nên đến tiệm ông đó… tiệm gì nhỉ…? À… cái gì mà QQ ấy..!!
Vũ lắc đầu , hắn “pó tay” với cái câu nói vừa rồi của nó . Bộ 3 mà lại có ngày phải đi cầm đồ sao ???
Rồi nó lại lăm le , chỉ chỉ tay về phía bức tường :
-Cái chữ Tu-rờ-tờ-le ( Turtle ) là cái gì vậy ???
- Ngốc đúng là ngốc mà..!! Là Rùa đấy cô nhỏ ạ…!! Trình tiếng anh kém đến thế là cùng !! – Vũ bĩu môi nói.
Nó dồn cục tức xuống , quyết định trả đũa :
-Này. tôi hỏi này.. các anh.. kiếm đâu ra mấy bộ rùa ở đâu mà ngố vậy ..?? Mà coi bộ hợp zới mấy anh à nha…!!
-Ngố giống cô đấy !! Bọn tui cố tình lựa sao cho giống cô mà , đồ con rùa…!! – Cả 3 cùng đồng thanh nói , lúc này thì nó trở mặt liền :
-Nhưng cũng dễ thương y tui phải hok ?? _ Nó nói , không quên chớp chớp mắt .
Bộ 3 cúi gằm mặt xuống , miệng méo xệch chào thua .
__________________________________
Ăn xong , nó cùng bộ 3 về nhà trọ dọn đồ . Thế là tối nay nó lại được ngủ ở Biệt thự hoàng tử rồi..! Vui quá… !! Vậy mà nó đã từng nghĩ là sẽ không bao giờ được bước chân vào đó nữa cơ…
Từ ngày mai , nó sẽ trở lại quỹ đạo , sẽ được minh oan và sẽ vui tươi như trước. Yeah !
_________________________________
Cùng lúc đó , tại nhà Châu – Tú .
-Cái gì…!! Bộ 3 đã biết hết rồi sao ???? – Tú hét lên , cô ko tin vào những gì mà Châu vừa nói . Điều đó thật tồi tệ !!!
-Vâng… !! – Châu thản nhiên đáp với thái độ vô thường .
-Sao mà hắn ta biết….?? – Tú ôm đầu , răng nghiến ken két , lúc ở nhà Tú ít khi sống với cái danh “ nữ sinh thanh lịch” mà.
-Hắn đã nghi ngờ sau đó tra khảo em… và… thế là bại lộ…!! Nhưng ko sao , việc đó khiến em thấy nhẹ nhõm hơn..!!- Châu mỉm cười rồi…. “ Bốp” – Châu nhận được một cái tát từ Tú.
-Ngu xuẩn !! Lộ chuyện này , liệu Bảo còn có thể có tình cảm với em được nữa hay không ??? – Tú lại bắt đầu nhử Châu bằng cách lôi tình yêu của con bé ra .
Châu siết chặt đôi bàn tay , lấy hết can đảm ra mà trút :
-Thôi đi..!! Chị nói em như thế nhưng thực ra chị là cái gì chứ… đồ hèn nhát…!! Cái gì khó khăn , nguy hiểm chị đều đùn đẩy hết cho em .. để sau đó chị hưởng lợi…!! Thôi ngay cái sự đểu giả đó đi.. em chịu hết nỗi rồi…!!
Tú gằn lên đến đáng sợ :
-Câm ngay !! Mày cũng chẳng tốt đẹp gì đâu , Châu ạ ! Đừng có lên mặt mà dạy khôn chị mày .. Mày nghĩ , con My sẽ tha thứ cho mày- một đứa đã hại nó sao…?? Hứ… nghe tao thì sống..chống tao thì die…!!!!
-Tùy thôi…!! Thích thì cứ cho em chết thử xem…!! Từ nay em sẽ chẳng nghe những rắp tâm tanh bẩn của chị nữa đâu.. chị đi đi…!! – Châu nói , đẩy Tú ra ngoài rồi đóng rầm cửa lại .
Tú vơ chiếc cốc thủy tinh gần đó , ném mạnh xuống đất . Tất cả như sụp đổ trong Tú . Từ nay , hình ảnh của Tú trong Hoàng sẽ mỗi lúc một xấu đi . Cơ hội hàn gắn sẽ chỉ còn 0% mà thôi.