Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm)

» Tác Giả: Bích Dao
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 4 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 1 Bình chọn
Edit:kunb0s2toma.
Thể loại: Đam mỹ hiện đại, công sủng thụ, HE (couple chính) BE (couple phụ)
Convert: Sweet- jonhanna
Độ dài: 16 Chương.

Ở Thụy Sĩ Bá Nhĩ Ni, buổi chiều tà, trên tầng sân thượng cao nhất của trung tâm thương mại, một thiếu niên đang đứng ở lan can với ánh mắt tuyệt vọng. Cậu đang nhìn chăm chú về một bóng dáng người thanh niên trong bóng đêm cách đó không xa.

"Nhạc Quang Y! Anh thật quá vô tình, Tại sao…… Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Anh có biết rằng cho đến tận lúc này, tình cảm của tôi dành cho anh vẫn không hề thay đổi …..Tôi lúc nào cũng vì anh mà bất chấp tất cả, vậy mà sao vẫn chẳng thể khiến anh có cảm giác với tôi.” Cậu nói trong nổi tuyệt vọng giọt nước mắt chảy xuống mà người kia vẫn đứng yên lạnh nhạt.

“Ha ha…… Tôi thật chẳng hiểu sao mình lại có thể yêu anh một cách mù quáng như thế. Tôi thật sự cảm thấy thất vọng với chính bản thân mình. Rốt cuộc làm thế nào mới có thể chạm đến trái tim anh? Ai sẽ là người có thể nắm giữ được trái tim của anh đây? Liệu sẽ có ai đó được anh giữ lại trong lòng mãi mãi không?”

“Đừng đùa nữa Lan Địch, mau về nhà đi.” Đứng ở trong bóng đêm, người thanh niên lãnh đạm nói ra câu nói đầu tiên trong đêm nay.

Gió ngừng thổi, thời gian nặng nề trôi qua trong yên lặng

Người thiếu niên cúi đầu, mái tóc mềm mại rủ xuống che khuất hai mắt, cúi đầu nói: “Được, nếu tôi về nhà, anh sẽ vĩnh viễn nhớ đến tôi chứ?

“Trở về đi.” Trong bóng đêm, người thanh niên nói xong bèn quay xuống lầu. Lúc này ánh trăng chiếu vào hắn, có thể dễ dàng nhìn thấy đó là một khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng, không thể nhìn ra một tia biểu tình nào.

Người thiếu niên cúi thấp đầu cầu xin: “……Đừng quên tôi……” Hai tay dang rộng, ngẩng đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ, thân thể tinh tế chậm rãi đổ về phía sau, nhập vào trong bóng đêm……

—Mong anh quay lại nhìn tôi đi

Hãy liếc mắt nhìn tôi một cái đi —

Hãy ở trong gió mà quay đầu lại chăm chú nhìn tôi một lần đi ….

—-Khuôn mặt của tôi đêm nay

Mong anh đem giờ phút này —-

—Hãy chặt chẽ nhớ lấy

Vì sau giờ phút này, —

Tôi không bao giờ có thể, —-

—–không bao giờ lại có thể

Sống trên đời này nữa ….
Chương 1
Âm nhạc du dương , bài hát ‘’ Người lữ hành giữa sa mạc ‘’ uốn lượn quanh quẩn trong một gian phòng ở quán bar.

-“Quang Y , vài ngày nữa tôi sẽ quay về Pháp .” Một người đàn ông toàn thân toát ra mị lực ngồi bên cạnh , mặt không chút thay đổi chậm rãi nói .

-“Như thế nào, cái chuyện kia không phải là tôi đã giúp anh dàn xếp ổn thỏa rồi sao ?” Nhạc Quang Y thản nhiên nói.

-“Có vị luật sư tài năng danh tiếng ở đây tôi còn sợ cái gì chứ. Chính là ở Pháp có một chút chuyện nảy sinh thôi .” Hắn uống một ngụm rượu rồi lại nhìn Quang Y.

Nhìn thấy vẻ mặt luôn lạnh lùng như cũ của Nhạc Quang Y , hắn bất chợt mỉm cười nảy ra một chủ ý không tốt .

-“Đúng rồi, hôm nay là sinh nhật 30 tuổi của tôi , tôi cũng nên có được một phần quà sinh nhật , phải không ?”

-“Anh muốn cái gì?”

-“Cho tôi một cái hôn đi! Quang Y .” Lăng Tước nhìn cậu tà tà cười gian.

-“Có thể.” Nhạc Quang Y ở trên môi hắn nhẹ nhàng hôn , nhưng cái hôn ngắn ngủi chắc chỉ chiếm 0, 01 giây .

-“Cậu biết cái mà tôi muốn không chỉ là như thế này mà .” Nói xong thân thủ liền đè ót của Nhạc Quang Y lại , nhanh chóng áp chế hôn môi theo kiểu Pháp cực kì nồng nhiệt .

Sau một lát…

“Vì sao mặc kệ tôi hôn như thế nào , cậu đều không hề có phản ứng vậy ? Kỹ thuật của tôi đâu có tồi a ?

Thoáng đánh rớt ra khoảng cách giữa hai người , hắn ủ rũ hỏi : “Vì sao không giữ tôi lại , Quang Y?” Hắn cứ thế trắng trợn nhìn chằm chằm như cố gắng tìm ra một tia khác thường trên mặt cậu .

-“Vì sao phải giữ anh lại ?” Vẫn là cái ngữ khí thản thiên như trước.

Ai! Từ một năm trước Nhạc Quang Y đã giúp Lăng Tước hắn đánh thắng trận đầu tại quan tòa, hắn đã bị cái khí chất lạnh lùng của cậu hấp dẫn , vì muốn làm cho cậu ở lại bên người mình , hắn không tiếc số tiền lớn để cam kết cho cậu làm luật sự riêng của hắn . Thậm chí hắn còn đem một phần sản nghiệp chuyển qua Thụy Sĩ, hy vọng mưa dầm thấm lâu có thể chinh phục được trái tim lạnh lùng của cậu .

Hắn biết chứ, biết được một năm trước có người bởi vì cậu mà tự sát, hỏi thì cậu chỉ phun ra một câu “Ngu ngốc”. Không phải là hắn không biết con người này lạnh lùng như thế nào , nhưng chính là hắn không kiềm chế được bị cậu hấp dẫn. Lăng Tước hắn từ nhỏ xuất thân trong gia đình hắc đạo ở Pháp, tuy rằng là vật báu của dòng tộc, nhưng bằng chính năng lực của mình , hắn đã làm cho tất cả mọi người trong gia tộc phải thán phục và công nhận ,hắn là loại người muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, hơn nữa chỉ bằng tướng mạo thôi đã không đếm nổi có bao nhiêu cả trai lẫn gái tự động đứng trước mặt hắn xếp thành hàng dài , hắn muốn loại người gì mà không có chứ ? Ấy thế mà ông trời lại cố tình đưa người thanh niên tên Nhạc Quang Y này đến. Hơn thế nữa, vì sợ thương tổn cậu mà hắn không dám dùng sức mạnh với cậu , mặc dù từ trước đến này hắn đều là không từ thủ đoạn để đạt được cái mình muốn , giờ đây chỉ vì yêu cậu hắn đã thay đổi , quả thật hắn đã không còn là chính mình rồi.

Lăng Tước gắt gao bắt nhanh lấy bả vai của Nhạc Quang Y : “Vậy cậu cùng đi với tôi đi .” Vì lưu luyến hắn mới chậm chạp không chịu quay về Pháp , đáng tiếc hắn hiện tại không thể không trở về.

-“Tôi hiện tại còn có không ít việc, vả lại cũng muốn đi du lịch một mình .”

- “…… Được rồi.” Biết miễn cưỡng cậu là vô dụng. Hắn vô lực hạ bả vai , cố thả lỏng người . Bất quá hắn biết dính tới người này cả đời hắn cũng không thể thả lỏng được .

-“Bao lâu?”

- “Không biết, khi nào thích thì tôi sẽ trở về.”

-“Cái gì? Lâu như vậy tôi không ở bên cạnh cậu , tôi sẽ rất lo lắng, cậu có biết cậu có bao nhiêu kẻ thù không hả? tôi sẽ cho người đi theo bảo vệ cậu .” Hắn là vô cùng lo lắng, cái con người lạnh lùng này thường kết thù mà không tự biết.

-“Không cần, anh hẳn là biết năng lực của tôi .” Biết hắn đối với chính mình tình cảm rất sâu, đáng tiếc cậu không có biện pháp đáp trả hắn.

-“Vậy cậu chính mình phải tự cẩn thận một chút.” Hắn biết có khuyên nhủ cái con người bảo thủ này thêm cũng chả được gì .“Cậu nhớ phải cho tôi biết hành tung của cậu, có việc thì gọi điện thoại cho tôi, tôi xử lý xong xuôi công việc sẽ đi tìm cậu.”

Nhạc Quang Y gật gật đầu liền đứng dậy rời đi. Lăng Tước lưu luyến không rời nhìn người thanh niên tuấn tú mà lãnh khốc trước mắt , nhìn đến bóng dáng thon dài của cậu ,hắn cố áp chế du͙© vọиɠ muốn xông lên ôm lấy cậu , hắn ngửa mặt uống xuống một ngụm rượu nhằm khắc chế cảm xúc.

Tại Vatican ,

Giáo đường Bỉ Đắc tại Vatican là giáo đường Thiên Chúa lớn nhất trên toàn thế giới. Giáo đường dài chừng 218 mét (715 ft) .Nhà thờ có tất cả 778 cây cột, 395 bức tượng và 44 bàn thờ. Thánh đường cũng là kiến trúc mỹ thuật nhất của giáo hội Thiên Chúa Giáo là nơi tổ chức những nghi thức tôn giáo trọng đại và mỗi ngày đều có thánh lễ cử hành bên trong.Phía trên là những nóc nhà lớn vòm cung , cái mái nhà vòm cao nhất là 137 mét ( 450 ft) , có thánh giá chữ thập. Giáo đường to lớn, có sức chứa 5 vạn người. Giáo đường là do kiến trúc gia Italia từ thời văn hóa phục hưng và nghệ thuật gia Lạp Phỉ Nhĩ, cùng nhiều nhóm đại sư tài năng trong cộng đồng xây dựng.

🎲 Có Thể Bạn Thích?