- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Biến Thành O Tể Tể Rồi, Phải Làm Sao Đây?
- Chương 100.3: Tiểu đội thoải mái
Biến Thành O Tể Tể Rồi, Phải Làm Sao Đây?
Chương 100.3: Tiểu đội thoải mái
Dịch Địch nhặt cái sừng mà cậu ta đã cắt trước đó cùng với một cuốn tài liệu thẩy sang cho Lâm Hân, Lâm Hân chuẩn đét bắt được chúng.
Sừng dị thú giống như sừng trâu vậy, nhưng kích thước lớn hơn gấp đôi, chưa được xử lý nên vẫn còn dính máu.
“Dùng sức mạnh tinh thần lực của cậu để tinh luyện nó, rồi biến nó thành hình dạng này.” Dịch Địch lấy một quyển sách, lật một trang, đưa hình ở trang đó cho cậu xem.
Một loạt các loại ốc vít và đai ốc được vẽ trên giấy.
Chúc Thạch tặc lưỡi. Sừng dị thú với đai ốc đai vít khác nhau dữ ha!
Lâm Hân nhìn chiếc sừng dị thú trong tay mình, không có động tác nào cả.
Tinh luyện là kỹ thuật đặc sản của những nhà kỹ sư cơ giáp.
Hồi đầu mới đến lâu đài của Lý gia, ngày nào cậu cũng ở trong thư phòng đọc sách, có đọc một quyển về chế tạo cơ giáp, biết yêu cầu về cấp bậc tinh thần lực của kỹ sư cơ giáp cũng không thua gì chiến sĩ cơ giáp.
Chỗ nào trên người dị thú cũng là kho báu, nguyên liệu sau khi được thu thập xong sẽ được kỹ sư cơ giáp tinh luyện, trở thành nhiều loại nguyên vật liệu khác nhau.
Chất sừng của dị thú trong tay rất cứng, giống hệt kim loại vậy, và cậu phải tinh luyện nó thành một con ốc vít rất nhỏ, điều này cần phải có thao tác cực kỳ khéo léo.
Cậu chưa học kỹ năng tinh luyện bao giờ, chỉ đọc lý thuyết ở trong sách.
Huy động tinh thần lực trong căn nguyên tinh thần ngưng tụ vào hai lòng bàn tay, một quả cầu lửa xuất hiện bao bọc lấy chiếc sừng của dị thú.
Dịch Địch chăm chú theo dõi ngọn lửa trong lòng bàn tay của cậu,
Những người khác đều sửng sốt khi thấy chiếc sừng dị thú trong tay Lâm Hân từ từ biến đổi.
Tống Cẩn Vũ đang xếp đá để xây bếp lò, ngẩng đầu thấy lửa trong tay Lâm Hân thì hai mắt sáng rực lên: “Xin miếng lửa với!”
***
Căn cứ quân sự lục địa Lôi Sơn.
Trong phòng giám sát khổng lồ, hàng trăm màn hình ảo lơ lửng, mỗi màn hình là một tiểu đội huấn luyện, mọi cử động của bọn họ đều được vệ tinh quân sự theo dõi mà họ không hề hay biết.
Hai mươi huấn luyện viên hứng thú tụ tập quanh những màn hình ảo, quan sát các tiểu đội biểu diễn ở trong rừng như thế nào.
Hầu hết các tiểu đội đều chạy đua với thời gian, nhanh nhanh đi qua những cây cối trong rừng rậm, chiến đấu quyết liệt với những dị thú, một số ít thì có thay đổi nhỏ, lấy nguyên liệu từ dị thú rồi ăn đại thịt dị thú nướng để bổ sung thể lực.
Duy chỉ có một tiểu đội là nhàn nhã cắm trại bên bờ suối, hai sinh viên Khoa Hậu cần lấy nồi chảo ra, như thể hôm nay tui phải nấu một bữa cực kỳ chất lượng, còn những người khác thì ngồi thành một vòng tròn trên những bệ đá, nhìn thiếu niên đứng ở giữa “diễn xiếc” phun lửa.
“… Mấy đứa này đang làm gì vậy nhỉ?” Huấn luyện viên trẻ tuổi vừa vuốt cằm vừa cười hỏi, “Giờ nào rồi mà vẫn thong thả đi chơi vậy?”
“Haha, không phải chơi đâu.” Huấn luyện viên của Khoa Kỹ thuật cơ giáp nhướn mày nói, “Anh có thấy đống đồ này nọ dưới chân mấy đứa không?”
Huấn luyện viên trẻ tuổi nhìn kỹ, kinh ngạc thốt lên: “Vít và đai ốc? Chẳng lẽ…”
Anh nhướn mày, lập tức hiểu ra.
Đây là một kỹ thuật đặc biệt của các kỹ sư chế tạo cơ giáp, có tên là “tinh luyện”.
Khi ngọn lửa trong tay của thiếu niên ngày càng tinh khiết, một nửa chiếc sừng dị thú tăng tốc độ biến dạng, như thể nó bị vô số sợi tinh thần nạo đẽo, xử lý và biến đổi, ngọn lửa giống như một cái lò có nhiệt độ cao, tinh luyện sừng dị thú thành một linh kiện tiêu chuẩn.
“Sinh viên Kỹ thuật cơ giáp này học lớp nào thế! Rất giỏi!” Huấn luyện viên trẻ tuổi ngạc nhiên. Năm nhất mà có thể tinh luyện tới mức này thì đúng là đáng khen, nếu đào tạo bài bản thì có thể sau này sẽ trở thành một bậc thầy ngang tầm Tiến sĩ La Hải.
“Không phải Khoa Kỹ thuật cơ giáp đâu.” Lăng Bình mặc một thân quân phục màu đen đẹp trai bước tới, nhìn Lâm Hân trên màn hình, ông giương khóe miệng, tự hào nói: “Đó là sinh viên của Khoa cơ giáp chúng tôi đấy.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Biến Thành O Tể Tể Rồi, Phải Làm Sao Đây?
- Chương 100.3: Tiểu đội thoải mái