Chương 1: Trò chơi tình yêu

Chung cư của độc thân, một thanh niên mang kính đen đang ngồi trước máy tính, sau khi gõ xong chữ cuối cùng của tập truyện, cậu đã lưu vào thư mục lưu trữ trong hậu trường văn học Tấn Giang của tác giả, sau đó tùy tay nhấn mở một trò chơi.

Trên màn hình trò chơi hiện ra phần giới thiệu chi tiết nhân vật đã hấp dẫn tầm mắt của thanh niên.

[ Quân trang đen nhánh vừa vặn ôm lấy thân hình thon dài cao gầy, quân mũ màu đen mang trên đỉnh đầu, nửa trên khuôn mặt khuất dưới bóng râm của mũ, chỉ lộ ra sống mũi cao, đôi môi mỏng cùng với chiếc cằm với hình dạng duyên dáng.

Đôi môi dính máu hơi cong, lộ ra đầu lưỡi sắc tình liếʍ láp vết máu.

“Tinh chiến tôi đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, còn trong mắt bạn là ngân hà lộng lẫy” ]

Sắc khí như tràn ra màn hình khiến Hà Như Ca đột nhiên cảm thấy hưng phấn đối với trò chơi này, cậu bình tĩnh đẩy gọng kính, thầm hỏi mình trong lòng:

Mày lại không phải con gái?

Chẳng lẽ mày sẽ động tâm với tiểu ca ca mang quân trang gợi cảm sao?

—— Có chứ!!!

Hà Như Ca hoàn toàn quên mất ước nguyện ban đầu khi chơi trò chơi, hoàn toàn vứt bỏ toàn bộ những cô gái dễ thương trong đầu. Cậu gấp gáp ấn vào nút tiếp tục, màn hình giới thiệu biến mất, từng hàng chữ khái quát sơ lược cốt truyện của trò chơi.

Bối cảnh chính là một viện cô nhi, từng dòng chữ màu đỏ thẩm hiện lên thuyết minh:

Sau khi trận tinh chiến đầu tiên kết thúc, khu mười bảy làm chiến trường chính khiến vô số cô nhi không có nhà để về, viện cô nhi Tinh Hải tiếp nhận những cô nhi đó, lại dùng bọn họ để làm thực nghiệm trên cơ thể người mà Liên Bang nghiêm cấm.

Số 20 là tồn tại đặc biệt nhất, hắn là kẻ hủy diệt hết thảy mọi thứ, nhưng bây giờ hắn chỉ là một con quái vật nhỏ.

Làm một công nhân trong viện cô nhi, thái độ đối đãi với số 20 hiện nay sẽ liên quan mật thiết đến kết cục tương lai của bạn.

[ Bỏ qua cốt truyện ]

[ Có ]

[ Không ]

Hà Như Ca chọn không.

Trò chơi ở trong thị giác thứ nhất, sau khi văn tự biến mất, xuất hiện một đám nhân viên công tác mang ba – bốn con non tiến vào từ cửa chính, gồm hồ ly con, mèo con, chó con, heo con…… gần như khiến Hà Như Ca nhìn đến ngốc.

Bối cảnh này xác định là viện cô nhi mà không phải vườn thú sao?

Nhân viên tóc vàng nhìn về phía Hà Như Ca, hắn đang xách cổ hai con non, nói: “Này! Mau lại đây hỗ trợ!”

Màn ảnh tự động tiến về phía trước, dừng tại bạch hổ con non bên tay trái của nhân viên công tác tóc vàng, trên da lông của con non này toàn là vết máu, đôi mắt lam lộ ra lệ khí, vẫn luôn giương nanh múa vuốt cực kỳ hung hãn.

“Cậu mang theo con hổ con này, cẩn thận một chút, lúc nãy nó còn cắn tôi một phát, chúng ta đặt đám con non này vào phòng B6, bên trên nói muốn làm một thực nghiệm nhỏ……”

Trên màn hình xuất hiện một đôi tay thon dài, tiếp nhận bạch hổ con đang xù lông kia, hàn quang hiện lên, chỉ với những móng vuốt nhỏ đã khiến vệt máu văng tung tóe khắp nơi, năm vết cào thương xuất hiện trên mu bàn tay!

Thực hiển nhiên, “chính mình” trong trò chơi đã bị cào thương.

Bạch hổ con này giống như con nhím vậy, muốn đâm đến khi mọi người mình đầy thương tích.

Màn ảnh chuyển đến tầng hai của viện cô nhi, đẩy mở cửa phòng B6 cuối cửa thang lầu, không gian bên trong bị ván sắt chi thành hai mươi khoang nhỏ, vách tường trái-phải mỗi bên mười khoang bằng sắt, trước mỗi khoang đều ghi một số Ả Rập màu đỏ đậm.

Bàn tay mang theo vết thương dẫn theo bạch hổ con, tới trước khoang có ‘số 20’ chỉ thấy bên trong có một cái ổ bằng bông và một chậu cát mèo.

Tiểu bạch hổ bị ném đến ngã lộn nhào lên cái ổ bằng bông, cho dù nó đã nhanh chóng phản ứng lại và bò lên kịp thời, dùng sức chạy về phía cửa nhưng cũng đã chậm một bước —— cửa sắt đã ‘Lạch cạch’ một tiếng đóng khóa, tiểu bạch hổ theo quán tính tông vào cửa sắt.

Nửa ngày sau, bên trong ngăn truyền đến một thanh âm rống giận đậm mùi sữa.

[ Cốt truyện kết thúc ]

[ Trò chơi bắt đầu ]

[ Nhiệm vụ hằng ngày:

Con non phòng B6 là thực nghiệm thể của ‘Kế hoạch Hàn Băng’, là một nhân viên công tác, bạn cần tham dự ‘Kế hoạch Hàn Băng’, ký lục số liệu biến hóa của thực nghiệm thể, trong ‘Kế hoạch Hàn Băng’ chỉ có số 20 có đãi ngộ đặc biệt.

(Chú ý: Kế hoạch Hàn Băng sẽ nhốt thực nghiệm thể trong một không gian phong bế, khi nhân viên công tác đưa cơm và tiến hành công tác vệ sinh phải cố gắng tránh có tiếp xúc tứ chi, giao lưu ngôn ngữ và tiếp xúc ánh mắt với thực nghiệm thể) ]

[ Nhiệm vụ chính:

Số 20 sẽ trưởng thành cực kỳ nhanh chóng, bạn phải thu hoạch độ hảo cảm khi hắn còn nhỏ yếu, sau khi kết thúc thực nghiệm thứ sáu, nếu độ hảo cảm của số 20 đối với bạn ít hơn 60 thì bạn sẽ tử vong; nếu độ hảo cảm của số 20 đối với bạn trên 90 thì bạn sẽ được đến quân trang PLAY

(Chú ý: Quân trang PLAY là số 20 mặc quân trang và chơi trò chơi tình ♂ thú ♀ với bạn) ]

Hà Như Ca ngồi trước máy tính đẩy gọng kính một lần nữa, nhìn hai ký hiệu vừa thấy đã biết không đứng đắn kia lâm vào trầm tư.

Cậu, Hà Như Ca, tác giả truyện ngôn tình, sắt thép thẳng nam, sẽ cảm thấy hứng thú với trò chơi đồng dưỡng phu này sao?

Con chuột không chút do dự nhấn vào nút tiếp tục, trên màn hình trò chơi xuất hiện một đống bình sữa.

[ Nhiệm vụ ngày:

Cho thực nghiệm thể ăn ( 0/20 ) ]

Cầm bình sữa trong tay, hình ảnh ngừng ở khoang có số 1 trên cửa, trên cửa sắt có một cái nắp, chỉ cần mở cái nắp lên sẽ lộ ra một cái lỗ không quá lớn, vừa đủ nhét bình sữa vào trong.

[ Hướng dẫn cho người mới:

Mở cái nắp lên, sau đó nhét một nửa thân trên của bình sữa vào lỗ hổng. ]

Dùng con chuột click vào cái nắp, sau khi cái nắp mở lên lộ ra một đôi mắt to đen nhánh ở bên trong, “Uông ô gâu gâu gâu ô ~”

[ Cảnh báo: Trong lúc cho ăn, nếu thực nghiệm thể nhìn chăm chú bạn quá ba giây sẽ bị coi là có tiếp xúc ánh mắt, nhiệm vụ sẽ thất bại ]

Một đồng hồ đếm ngược ba giây xuất hiện trên màn hình, sợ tới mức Hà Như Ca dùng tốc độ tay của một người độc thân nhiều năm lập tức nhét bình sữa vào lỗ hổng trên cửa.

Chỉ nhét một nửa bình sữa vào trong, phần sau thân bình được nắm chặt trong tay Hà Như Ca.

Bên trong khoang số 1 là một con chó con.

Hà Như Ca hồi tưởng lại lần thoáng nhìn vội vàng ban nãy, đôi mắt màu đen, lông mao màu vàng nhạt, thân hình nhỏ nhắn, tính tình có vẻ không tồi, ít nhất tốt hơn tiểu bạch hổ nhiều.

Những chi tiết trong trò chơi được xử lý rất khá, ví dụ như vết cào trên mu bàn tay vẫn còn được giữ lại.

Sữa trong bình nhanh chóng giảm bớt, Hà Như Ca nhìn bình sữa dần dần trống không mà trong nội tâm sinh ra cảm giác hạnh phúc nhàn nhạt.

Thú vui khi nuôi chó là một loại vui sướиɠ không thể tưởng tượng được.

[ Hướng dẫn cho người mới:

Khi thực nghiệm thể uống sữa xong, hãy kịp thời thu hồi bình sữa và đậy nắp lại ]

Hà Như Ca làm theo hướng dẫn cho người mới, khi cậu đóng nắp lại, tiếng uông ô uông ô mang theo âm khóc nức nở, giống như cầu xin cậu ở lại đừng đi.

Rõ ràng chỉ là một trò chơi giả dối nhưng trong lòng cậu lại nổi lại cảm xúc không đành lòng, nhưng ngẫm lại nhiệm vụ ngày thì những cảm xúc này thực mau tan thành mây khói.

Hà Như Ca cho ăn từ số 1 đến số 19, thông qua tiếng kêu xác nhận có năm chó con và ba mèo con, còn tiếng kêu ‘Ngao ngao’, ‘Kỉ kỉ’, ‘Thầm thì’ khác không có sự khác biệt nhất định, hơn nữa ánh sáng bên trong ngăn rất tối, lại chỉ có ba giây nên cũng không nhìn rõ. Hà Như Ca đánh dấu chấm hỏi lên những ngăn sắt đó, chuẩn bị tìm cơ hội để điền đủ thông tin.

Cuối cùng cũng đến đoạn cho số 20 ăn, Hà Như Ca cảm giác sự áy náy trong nội tâm mình được giảm bớt, bị buộc nên bất đắc dĩ phải vắng vẻ mười chín con manh vật, cuối cùng cậu cũng có thể quang minh chính đại bồi dưỡng tình cảm với tiểu bạch hổ rồi.

[ Hướng dẫn cho người mới:

Khi tiếp xúc thân mật với số 20 cần phải tránh camera, mỗi lần độ hảo cảm của số 20 đối với bạn tăng một chút, sẽ đạt được một trái tim nhỏ, một trái tim nhỏ có thể che chắn camera mười phút.

(Chú ý 1: trái tim nhỏ là tiền tệ trong cửa hàng tình yêu.)

(Chú ý 2: Cửa hàng tình yêu: Khi số 20 có hảo cảm đối với bạn sẽ tự động mở ra cửa hàng tình yêu) ]

Hà Như Ca tìm trên màn hình nửa ngày cũng không biết thanh hảo cảm và trái tim nhỏ ở đâu, nhưng ngay lúc này gói quà cho người mới đột nhiên rơi từ trên trời xuống.

[ Gói quà cho người mới *1 ]

[ Hãy nhấn nút xác nhận ]

[ Nhận thành công ]

[ Bạn nhận được:

(Máy làm nhiễu sóng camera dùng một lần *3)

(Kẹo *3)

(Thuốc thông thường *3)

(Băng cá nhân *3) ]

Hà Như Ca sử dụng (Máy làm nhiễu sóng camera dùng một lần), nhận được mười phút tiếp xúc thân mật với tiểu bạch hổ.

Con chuột nhấn vào cái nắp trên cửa sắt số 20, sau khi cái nắp mở ra lại không xuất hiện một đôi mắt lam như tưởng tượng, từ cái lỗ hổng nhìn vào mà một vùng tối đen như mực.

Chuyện này… không hợp lý nha.

Ban nãy Hà Như Ca cho ăn từ số 1 đến số 19, lần nào mở cái nắp cũng có thể nhìn thấy một đôi mắt sáng lấp lánh bên trong lỗ hổng, sự nhiệt tình của các con non tăng vọt, nếu không phải có cửa sắt ngăn trở, chỉ sợ đã trực tiếp nhào về phía —— bình sữa trong tay Hà Như Ca.

Lúc này xuất hiện hai lựa chọn:

[ Số 20 không lập tức xuất hiện giống những thực nghiệm thể khác khiến bạn có hơi hoang mang, bạn lựa chọn:

A. Giữ nguyên hiện trạng.

B. Ghé đầu vào trong lỗ hổng nhìn xem đang xảy ra chuyện gì ]

Thời gian tiếp xúc chỉ có mười phút đang dần dần trôi đi, nếu tiểu bạch hổ bên trong ngủ mười phút thì đạo cụ kia chẳng phải sẽ bị lãng phí vô ích sao?

Hà Như Ca chọn B, ‘chính mình’ trong trò chơi ghé đầu vào lỗ hổng, bởi vì là thị giác số 1 nên toàn bộ màn hình đều trở nên tối thui, trong bóng tối loáng thoáng có thể thấy hình dáng của con non, nhưng không để Hà Như Ca kịp định thần nhìn kỹ thì có móng vuốt cắt qua bóng tối, bàn chân dò ra lỗ hổng mau chuẩn và tàn nhẫn cào về phía trước ——

Hàn quang quen thuộc thoáng hiện!

Máu tươi quen thuộc văng khắp nơi!

[ Bạn đã bị số 20 công kích, trên mũi xuất hiện vết máu, có sử dụng (Băng cá nhân *1) không? ]

[ Có ]

[ Không ]

Hà Như Ca: “……”

Thì ra băng cá nhân là chuẩn bị cho tôi sao……

Cậu yên lặng sử dụng băng cá nhân.

Theo sự xuất hiện đột ngột của tiểu bạch hổ, một cái khung chat lơ lửng trên không hiện ra, bên trên có rất nhiều lựa chọn hỗ động:

[ Đối thoại ]

[ Vuốt ve ]

[ Cho ăn ]

Còn có bảng trạng thái:

[ Căm thù ] : số 20 căm ghét mọi người trong viện cô nhi Tinh Hải, đương nhiên cũng bao gồm bạn.

[ Chưa thức tỉnh ] : Còn chưa có người phát hiện số 20 là một tiểu quái vật, trừ bạn.

Hèn gì không tìm thấy cửa hàng tình yêu, cũng không nhìn thấy độ hảo cảm, tổng hợp trạng thái còn là căm thù, thì không biết độ hảo cảm là âm bao nhiêu nữa……

Lần đầu tiên đối mặt với đối tượng công lược với thái độ căm thù như thế này, còn là tiểu bạch hổ nãi hung nữa, Hà Như Ca có loại cảm giác dở khóc dở cười.

Trước hoàn thành nhiệm vụ ngày rồi nói, bây giờ tiểu bạch hổ chỉ căm thù cậu, không đến mức cũng căm thù bình sữa chứ.

Nhấn vào bình sữa để tiến vào trạng thái cho ăn, tiểu bạch hổ quả nhiên không làm gì bình sữa, một bình sữa đã mau chóng uống xong. Tiểu bạch hổ đã ăn uống no đủ lại không giống con non khác muốn ôm ấp hôn hít nâng lên cao, nó chỉ chui đầu vào ổ không thèm quay đầu lại, trước khi đi còn đặc biệt ‘ngao ô’ kêu gào hung hãn.

[ Nhiệm vụ ngày:

Cho thực nghiệm thể ăn ( bữa sáng ※ đã hoàn thành ) ]

Phản ứng của tiểu bạch hổ giống như tưởng tượng của Hà Như Ca, ánh mắt của cậu dừng trên ba lựa chọn hỗ động: [ đối thoại ], [ vuốt ve ], [ cho ăn ].

Dứt khoát mỗi cái chọn một lần là được.

Hà Như Ca nhấn vào [ đối thoại ], lời thoại bắt đầu hiện ra:

“Số 20.”

[ Số 20 cái gì cũng chưa nói, chỉ lẳng lặng nằm yên trong ổ ]

Hà Như Ca lại ấn [ đối thoại ] một lần nữa.

“Số 20.”

[ Số 20 hình như cũng không muốn nói chuyện với bạn ]

Hà Như Ca: “……”

Cho dù đã đoán được loại phản ứng này, nhưng tại sao vẫn có chút cảm giác tổn thương?

Con chuột nhấn vào lựa chọn [ vuốt ve ].

Cửa sắt bị mở ra, lại nhanh chóng không kịp phản ứng đóng lại, tiểu bạch hổ nằm trong ổ trợn tròn đôi mắt, không dám tin nhìn Hà Như Ca xuất hiện trước mắt.

Khi bàn tay mang theo vết cào đã đóng vảy sờ về phía tiểu bạch hổ, Hà Như Ca không đành lòng quay mặt đi, không dám nhìn những chuyện sắp xảy ra.

“Số 20.”

[ Số 20 xù lông, nó nghĩ không gian của nó bị xâm phạm nên vừa cắn vừa cào bạn ]

[ Bạn đã bị số 20 công kích, cánh tay bị thương, có sử dụng (Băng cá nhân *1) không? ]

[ Có ]

[ Không ]

Hà Như Ca: “……”

Ba cái băng cá nhân hình như không đủ dùng rồi.

Dưới miêu quyền cuồng dã của tiểu bạch hổ, một bộ kính đen rớt xuống mặt đất.

Có lẽ là trùng hợp vì mắt kính trong trò chơi giống với mắt kính Hà Như Ca dùng trong hiện thực.

Hà Như Ca nhìn kính đen vô tội rơi xuống đất kia, không khỏi sờ sờ gọng kính của mình.

Bởi vì khuôn mặt nên kính mắt là thứ không rời thân của cậu, mang kính có thể tránh rất nhiều phiền toái không cần thiết.

“Số 20.”

[ Vì mắt kính của bạn rơi xuống, số 20 nhìn thấy bộ dạng không mang kính của bạn, số 20 đã ngừng công kích ]

Trạng thái:

[ căm thù → coi thường ]: số 20 căm ghét mọi người viện cô nhi Tinh Hải, nhưng nó cảm thấy bạn không giống người xấu.

Hà Như Ca: “???”