Cá Basa
Sáng sớm ánh mặt trời sắc nhọn đâm vào mắt Hạ Tiểu Hi, cô mơ màng tỉnh dậy, đập vào mắt là khuôn mặt mỉm vười vô cùng "ngây thơ" của đậu đậu.
"Ah!" Hạ Tiểu Hi giật mình hoảng hốt lùi lại, người dính sát vào đầu giường." Đậu... đậu đậu... tối qua cậu..."
"Tớ làm sao? Không lẽ tớ làm không tốt?" Đậu đậu ưu thương nhìn Hạ Tiểu Hi, đôi mắt to tròn đầy hơi nước: "Hay là cậu ghét bỏ tớ là phụ nữ? Tiểu Hi... là phụ nữ là sai sao?"
Hạ Tiểu Hi cảm giác mình đúng là oan như nàng Đậu Nga. Bản thân cô bị chiếm tiện nghi chưa nói gì thì chớ, đậu đậu này còn làm một bộ mặt giống như cô bá vương ngạnh thượng cung!!?
"Đậu đậu à..." Tiểu Hi thực sự là chẳng biết nói gì, mệt mỏi thở dài. Cuối cùng cô chấp nhận thoả hiệp gục đầu, đẩy đậu đậu qua một bên: "Mặc đồ vào đi, muộn rồi!"
Trong lòng đậu đậu đắc ý cười to, bên ngoài lại dịu ngoan gật gật đầu mặc quân phục vừa được phát lên người.
Hạ Tiểu Hi ngán ngẩm thở dài đi vào phòng tắm, đỏ mặt nhìn mình trong gương. Bị một cô gái liếʍ đến mức này, không hiểu nổi cô nên vui hay buồn đây...
Không lẽ đối tượng bị hấp dẫn không chỉ là nam biếи ŧɦái, mà còn có cả nữ biếи ŧɦái?
Từ Trường Thiên nhìn đậu đậu bước ra từ phòng Hạ Tiểu Hi, đôi mắt ám trầm một tia sáng màu xanh lam, sau đó nhanh chóng bị giấu đi.
Thế nhưng một người đã từng làm cái nghề liếʍ máu trên lưỡi dao như đậu đậu làm sao có thể không nhận ra một tia sát khí lạnh lùng trắng trợn như thế chứ?
"Ha ha... coi bộ chuyến đi này không được yên bình rồi..." Đậu đậu lắc đầu cười, Hạ Tiểu Hi tò mò nhìn cô, cô lắc đầu xua tay : "Không có gì nha."
Cả ba nhanh chóng được dẫn tới điểm tập kết, chi nhánh tiểu đội 150 người này được Từ Trường Thiên dẫn đầu đi về phía Nam thành phố giải cứu giáo sư thực vật học bị mắc kẹt kia.
Nhanh chóng, 10 chiếc xe nhanh chóng rời khỏi doanh trại, lao vυ"t về phía trung tâm phía Nam.
"Tận lực giảm thiếu tiếng động." Từ Trường Thiên lạnh lùng nói trong xe chỉ huy, truyền tới từng tai mỗi xe.
Trên chiếc xe chỉ huy là Từ Trường Thiên, Hạ Tiểu Hi, đậu đậu cùng 5 người quân nhân khác.
"Trường đại học nông nghiệp thành phố?" Hạ Tiểu Hi lẩm bẩm. Cô đang nghĩ thôg thường thì có lẽ mạt thế xảy ra, thực vật bên trong bị biến dị, sau đó mới có thông tin của giáo sư với quân đội.
Thế nhưng trong lòng cô luôn có một áp lực mơ hồ.
Chuyện này giống như không đơn giản như vậy?
Đoàn xe đi tới vị trí mà giáo sư kia nói là có thể an toàn quan sát được cây thực vật kia, im lặng theo dõi cây thực vật đó.
Nó dường như là một cây dây leo, kích thước lớn vô cùng, cao cũng khoảng 20m, rễ và dây leo trải dài khắp nơi, còn thỉnh thoảng ngọ nguậy ngọ nguậy.
Ngay lập tức trong đầu Hạ Tiểu Hi không hẹn mà nghĩ đến hình ảnh nữ sinh ma pháp cùng xúc tu đại chiến.
Ha ha... hẳn là cái xúc tu này cũng không có biếи ŧɦái như xúc tu trong phim đen đâu nhỉ?
"Chỉ huy... hình như nó lại lớn thêm một vòng so với bức ảnh mà giáo sư đã đưa cho quân đội." Một tên quân nhân giật giật khoé miệng, chính là sau 1 ngày thôi, cái cây này nó lớn thêm gấp 5 lần!
Nếu là ngày mai...
Mọi người xung quanh nuốt nước bọt.
"Nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta sẽ tiêu diệt cái gốc cây này trong hôm nay." Từ Trường Thiên gật đầu.
Hạ Tiểu Hi được phân vào đội hậu bị ở phía sau, chịu trách nhiệm phòng thủ phía sau có tang thi hay quái vật gì đó đột kích không. Còn đậu đậu thì bị lôi lên tiền tuyến, theo lời của Từ Trường Thiên thì đó là bởi đậu đậu nắm giữ kĩ thuật bắn súng yểm trợ tốt, cần đi theo hỗ trợ.
Đậu đậu vẫy vẫy tay với Hạ Tiểu Hi, sau đó đi cùng Từ Trường Thiên.
"Nhịn không được nữa?" Đậu đậu cười khẽ, khıêυ khí©h nhìn Từ Trường Thiên.
Từ Trường Thiên không trả lời, khoé miệng khẽ nhếch. Đậu đậu hiểu rõ ý hắn, xoa xoa cằm.
Mặc kệ, dù sao giao Hạ Tiểu Hi cho cái tên có sở thích bệnh hoạn tới cực điểm này, đậu đậu thực sự là có chút luyến tiếc. Hắn chỉ có thể vì Tiểu Hi mềm mại mọng nước của hắn ra tay gϊếŧ rụng tên bệnh hoạn này trước thôi.
Chiến đấu nhanh chóng nổ ra, tiếng súng đạn dồn dập ở phía trước, phía sau đội bọc hậu của Hạ Tiểu Hi phải nhanh chóng tiêu diệt lũ tang thi bị tiếng súng kéo tới.
"Không biết tiền tuyến thế nào, động tĩnh lớn như vậy, chỉ sợ tang thi kéo tới nơi này sẽ càng ngày càng nhiều, phòng tuyến của chúng ta đang dần hẹp lại rồi." Đội trưởng đội bọc hậu thở dốc ngồi bệt cuống bên cạnh Hạ Tiểu Hi.
"Mẹ nó... tại sao lại khó chịu thế này..." Hắn rêи ɾỉ vò vò đầu.
"Đội trưởng?" Hạ Tiểu Hi lo lắng nhìn hắn. "Anh bị tang thi cào bị thương sao?"
"Không hề, tang thi không hề lại gần được tôi." Đội trưởng lắc đầu, sắc mặt càng lúc càng tệ.
"Đội..."Hạ Tiểu Hi đề phòng nhìn hắn, sau đó không chút tiếng động xê xịch ra xa.
"Agh..." Đột ngột đội trưởng ôm bụng ngã xuống, đồng tử trợn trừng, sau đó há miệng phun ra một đống lớn chất lỏng nhầy trắng bệt.
"Ah! Cái quái gì!!?" Hạ Tiểu Hi nhảy ra phía sau. Thế nhưng từ phía bên trong đống nhầy dịch, một vật màu xanh đen lao ra thẳng tới Hạ Tiểu Hi!