Chương 62

Cá Basa

"Gru........" Xe mô tô màu đen lao thẳng trong đêm, cùng với thân hình mềm mại và mái tóc màu vàng bay trong gió.





Ngồi trong xe, Joker nhìn ra bên ngoài, sau đó lông mày hắn nhếch lên một độ cong phiền chán. "Ôi trời..."





Hắn dẫm chân ga, cố gắng bỏ rơi cô gái trên xe mô tô ở phía sau.





Harleen có thể dễ dàng nhận ra sự mất kiên nhẫn của hắn, cô tức giận gầm lên một tiếng, vặn ga hết mức lao lên chặn trước đầu xe của Joker, sau đó từng bước đi tới ngay trước chiếc xe đang lao tới!





"Ah..." Joker chán nản thở dài, sau đó "Két!!!!" Một tiếng thật lớn, nhanh chóng phanh lại trước một khoảnh khắc nghiền nát cô gái lớn gan này.





Harleen nhìn vẻ mặt phiền chán của Joker thì vô cùng tức giận, cô như phát điên chạy tới trước xe của hắn điên cuồng đập xuống đầu xe "Rầm Rầm Rầm!"





"Anh không được phép bỏ rơi em! Anh không được phép!!!" Harleen gào lên.





Joker bực bội lắc đầu lẩm bẩm: "Ôi trời ạ... Em đúng là cái nhọt sau mông tôi mà..."





Hắn bước ra khỏi xe, phiền não vuốt vuốt tóc nhìn cô gái khó đối phó trước mặt.





""Em đã làm tất cả tất cả mọi thứ mà anh nói, tất cả các bài kiểm tra, tất cả các nhiệm vụ! Em đã chứng minh cho anh thấy em yêu anh tới mức nào! Hãy chấp nhận nó đi mà!" Harleen cố gắng nắm bắt dù chỉ một biểu cảm nhỏ nhất của Joker, thế nhưng tất cả chỉ có thất vọng.





Hắn hoàn toàn không có một chút biểu cảm dư thừa nào ngoài phiền chán!





"Được rồi, được rồi, được rồi..." Joker chán nản giơ hai tay đầu hàng.





"Anh không phải người sinh ra cho cái việc yêu đương này!" Hắn khẽ đánh tay, cười nói: "Anh là một ý tưởng!"





"Một trạng thái tâm trí!"





Từ phía sau, một chiếc ô tô đi tới.







"Anh thể hiển ý chí của mình thông qua những kế hoạch, và em, tiến sĩ..." Joker lắc đầu cười. "Em không phải một phần trong kế hoạch của tôi!"





Harleen cố gắng ngăn cản bản thân mình rơi nước mắt, cô nắm lấy áo của Joker, cố gắng van nài hắn: "Làm ơn hãy cho em đi cùng anh... làm ơn..."





"Em hứa mà..."





Joker bực mình giật tay áo ra khỏi tay Harleen.





Cô cố gắng hét lên: "Hãy cho em em tham gia! Em hứa em sẽ không tổn thương anh!"





"Một lời hứa? Hứa hẹn?" Joker phá lên cười. "Tiến sĩ à, em thật là ngây thơ."





"Pha ha ha..."





"Trời ạ, cái đồ thần kinh này!" Người ngồi trên xe bấm còi nãy giờ đã muốn phát điên lên, bực mình nhảy ra khỏi xe đi tới hét lớn.





"Này, nếu anh không phiền thì đi cùng cô ả của anh cãi nhau ở chỗ khác được không?"





"Đoàng!"





Tên đàn ông xui xẻo ngã lăn ra đất, co rút sủi bọt mép chết đi.





Joker lắc đầu cười: " Ha ha ha... nếu tôi là anh tôi sẽ không... nói như thế..."





Sau khi rút súng từ trong túi áo của Joker để bắn hắn, Harleen di động họng súng tới trước mặt Joker.





"Opps..." Trước ánh mắt của Harleen, Joker giơ hai tay lên đầu cười: "Đừng bắn anh... Anh sẽ làm một người bạn của em..."





Thế nhưng Harleen vẫn không bỏ súng ra, cô nhìn hắn chằm chằm, bàn tay cầm súng càng lúc càng siết chặt.







Người đàn ông độc ác không có trái tim này, hắn nói hắn sinh ra không phải để yêu, hắn sẽ không chấp nhận tình yêu của cô dành cho hắn. Harleen... hãy xem mày yêu thứ gì thế này... Một tên tâm thần sao?





Joker dường như cũng bị Harleen chọc điên, gầm gừ hét lên: "Bắn! Bắn đi! Bắn đi!"





Harleen cười khổ, trong lòng đau đớn như đang rỉ máu. Cô nghẹn ngào hỏi: " Trái tim của em khiến cho anh cảm thấy sợ hãi, mà một khẩu súng thì không sao?"





Joker cảm giác dường như thần kinh luôn ổn định của mình từ khi gặp phải cô tiến sĩ điên khùng này luôn phải chịu đựng rất nhiều kí©h thí©ɧ, hắn bị những lời của Harleen chọc cho muốn nổi khùng hét: "Bắn đi!"





Em dám bắn tôi sao!!?





Em dám sao, tiến sĩ!!?





Harleen nhắm mắt, cố gắng nhin xuống một giọt nước mắt sắp trào ra, cũng ngay lúc đó, Joker chớp lấy cơ hội đoạt lấy súng trên tay Harleen.





Khác hắn với vẻ tội nghiệp hài hước ban nãy, Joker cười ngạo mạn, đầy nhạo báng nhìn Harleen, còn vô cùng vui tính cầm súng chĩa vào thái dương của mình cho cô xem.





Em sẽ không bao giờ dám tổn thương tôi, tiến sĩ, em không hiểu điều đơn giản này sao... Joker hắn không muốn chấp nhận tình cảm của Harleen, thế nhưng hắn lại rất tự tin vào cái tình yêu mà Harleen dành cho hắn. Hắn chắc chắn, cho dù hắn đối xử với cô như thế nào, sau đó cô rồi cũng sẽ vẫn yêu hắn, không thể nào nổ súng với hắn.





Hừm... có lẽ sốc điện hôm ở Arkham cũng sốc hỏng não cô nàng này rồi chăng?





Joker ác thú vị nghĩ trong lòng, hắn cười nói: "Ah... nếu không phải tôi đã từng biết một Harleen Quinzel bình thường, tôi đã cho rằng em điên rồi, tiến sĩ!"





Nghĩ tới những hành động theo đuổi điên khùng của Harleen, một cơn phiền não lại bốc lên trong lòng Joker. Yêu một kẻ như hắn, Quinzel này chắc ngay từ đầu, đầu óc cũng không bình thường?





Dưới ánh mắt cầu xin của Harleen, Joker bực mình phủi tay, sau đó quay lưng bước đi.





"Biến đi!" Đó là những lời cuối cùng mà Joker nói với Harleen, sau đó hắn ung dung lên xe chạy đi.





Harleen đau đớn ngã ngồi xuống, nước mắt không kìm nổi lã chã rơi.