Chương 23: Người không có trái tim

Trên tầng 52 tại tập đoàn S" , cuộc họp các cổ đông đang chuẩn bị diễn ra.

Một chiếc bàn tròn lớn có khoảng mấy trục người đang ngồi quay quanh, mà không khí trong căn phòng này hôm nay cũng có chút đặc biệt.Không ai nói với ai câu nào, trên gương mặt mỗi người cũng đều mang một nét nghiêm túc đến bảo thủ, khó gần rất khác mọi khi.

Hôm nay là ngày đầu tiên Mộ Trác Khải chính thức tiếp quản S", vì vậy cuộc họp nội bộ này được diễn ra nhầm mục đích rất rõ ràng,chính là giới thiệu Tân Tổng Giám Đốc .

Cánh cửa được đẩy ra, người vừa bước vào khiến cả căn phòng càng trở nên căng thẳng.Một thân âu phục màu đen, cùng với phong thái điềm tĩnh lạnh lùng, khí chất bất phàm, lại thoát ẩn thoát hiện một luồng sát khí ngầm .Sự hấp dẫn này thật là khiến người khác không thể không nhìn thêm mấy lần ,nhưng càng nhìn lại càng ngộ ra được sự nguy hiểm đến lạnh cả người.

Mộ Trác Khải duy chuyển đến chiếc ghế cao nhất vẫn còn đang để trống , tất cả mọi người cũng làm theo phép tắc mà đứng lên,dù sao thì Mộ Trác Khải cũng là tổng giám đốc trong tập đoàn vẫn là lớn hơn so với họ một bật .

Mộ Trác Khải không ngồi vội mà lướt mắt một vòng ,cũng không dừng lại lâu trên bất kỳ một gương mặt nào.

Có một vài người có lẽ là chỉ mới gia nhập tập đoàn vài năm trở lại đây, vậy nên Mộ Trác Khải cũng chưa từng thấy qua bao giờ.Còn lại cũng có không ít những gương mặt đã kỳ cựu rất nhiều năm, đã trở thành những con cáo già mọc nanh ,khó trị.Mà trong số đó chính là Lý Tự ,cha của Lý Uyển Nhi nắm trong tay số cổ phần không tệ.

""Chào mọi người, tôi là Mộ Trác Khải, từ bây giờ sẽ là Tổng Giám Đốc của S"". Mộ Trác Khải giới thiệu mấy lời như lấy lệ,sau đó ý bảo mọi người có thể ngồi xuống, còn mình cũng ngồi vào chiếc ghế kia.

Thư ký Lưu vẫn luôn đi theo ở phía sau Mộ Trác Khải,anh ta đang cầm trên tay một sắp giấy tờ có liên quan.Sau khi mọi người đã chào hỏi nhau xong thì thư ký Lưu cũng bắt đầu đem phát cho từng người một.

Đa phần bên trong tài liệu thư ký Lưu đưa cho mọi người đều là những quy định trước giờ của S", mà hiện tại Mộ Trác Khải muốn sửa đổi và thông qua một số quy định mới mà tự mình đã đặt ra , chính là muốn mọi người có thể nghiêm túc làm theo.

Trước khi xác nhận sẽ tiếp quản S" , Mộ Trác Khải đã cho người điều tra chi tiết tình hình hiện tại từ nội bộ, nhân lực chuyên môn, các cty đối tác, và các khoảng đầu tư đen...

Đương nhiên Mộ Trác Khải biết trong ban hội đồng quản trị của S" phân chia bè phái xem ra không ít.Mà chuyện họ làm dưới danh nghĩa của S" sợ rằng chỉ nghe thôi cũng sẽ khiến người khác phải trợn mắt kêu trời.

Nhưng hôm nay Mộ Trác Khải bước chân vào S" chỉ mới là ngày đầu, đương nhiên cũng không muốn bức dây động rừng sớm đến vậy. Mộ Trác Khải vẫn muốn xem thử rốt cuộc lão cáo già kia liệu muốn làm gì dưới mắt mình,anh vẫn còn một món nợ vẫn cần ông ta phải trả cả lãi lẫn lời một lượt.

...

Cuộc họp phải kéo dài hơn bốn giờ đồng hồ mới có thể kết thúc.

Cánh cửa tầng 52 một lần nữa được đẩy ra,mọi người từng người một lần lượt bước ra .Ai nấy trên gương mặt cũng điều trở nên trầm tư , như đang cất giấu một tính toán gì đó cho riêng mình.Buổi họp ngày hôm nay đã cho tất cả bọn họ thấy một điều , Mộ Trác Khải người đàn ông này xem ra sẽ khó đối phó hơn rất nhiều so với Mộ Trác Nghiêm.

Từ đây trở về sau nhất cử nhất động của bọn họ ở tập đoàn xem ra cần phải cẩn thận hết mức có thể, nếu không thật sự sẽ như lời Mộ Trác Khải nói khi họp lúc nãy,

""Sai một ly, thì chính là vĩnh viễn biến mất khỏi S" ""

...



Mộ Trác Khải ở lại sau cùng,có vài lời anh cần trao đổi với tổ trưởng bên tổ tài chính ,khi bước ra khỏi phòng họp thì mọi người đều đã đi trước.

"" Thiếu gia, tiếp theo anh muốn làm gì ?"" Thư ký Lưu hỏi, không biết bước tiếp theo Mộ Trác Khải định sẽ làm gì.

"" Pha một ly cà phê,mang lên phòng cho tôi""

Mộ Trác Khải lười phải suy nghĩ,dù sao lần này trở về thành phố Hạ anh còn rất nhiều việc khác cần phải làm.

""Dạ, tôi sẽ làm ngay ""

Thư ký Lưu chỉ kịp cuối đầu, đã nhìn thấy Mộ Trác Khải xoay người đi đến khu vực thang máy dành riêng cho Giám đốc.

Mộ Trác Khải vừa định đứng đợi thang máy để đi lên , lại nhìn thấy một bóng người cũng đang đứng đợi sẵn ở đó.

Vừa nhìn Mộ Trác Khải đã biết ngay là ai, xem ra là đang cố tình muốn đợi anh đến.Trong ánh mắt Mộ Trác Khải ngay lập tức xoẹt qua một tia lạnh.

Người đang đứng ở đó đợi Mộ Trác Khải chính là Lý Tự.Nhìn thấy Mộ Trác Khải ông ta ngay lập tức đã chuyển đổi sắc mặt, lúc nãy vẫn còn tàn nhẫn đến mức muốn gϊếŧ người, mà hiện tại đã trở thành một gương mặt điềm đạm,hiền lành đến mức kinh tởm.

"" Trác Khải, thần nhóc này đúng là mới đó không gặp đã trưởng thành đến như thế này rồi "" Lý Tự nhìn Mộ Trác Khải với ánh mắt ôn nhu của một vị trưởng bối.Nhưng tận sâu bên trong chính là muốn đợi thời cơ chín mùi, chỉ hận không thể đạp đổ được cái ghế tổng giám đốc mà Mộ Trác Khải đang ngồi kia.

"" Chú Lý "" Mộ Trác Khải vừa đi tới cũng giả vờ lịch sự chào một tiếng,sau đó bước thêm một bước nữa, đứng ngang song song với Lý Tự để cùng đợi thang máy.

"" Tối qua nhà họ Mộ tổ chức tiệc lớn như vậy,ta lại có việc đột xuất nên không thể đến chúc mừng cháu được.Hôm nay nếu gặp ở đây, cũng xem như là lão già này chúc mừng cháu đã trở về ""

Lý Tự cũng nhận thấy sự thờ ơ của Mộ Trác Khải, nhưng ông ta là ai chứ ?

Sao có thể dễ dàng để thần nhóc chết tiệt này làm mất bình tĩnh được, vì vậy muốn chuyển qua một chủ đề khác.

Mộ Trác Khải căn bản là không để những lời nói kia vào tai, chỉ nhếch nhẹ khóe môi,khinh bỉ trong lòng. Thứ mà ông ta nói là công việc đột xuất kia, còn chẳng phải là triệu tập bè phái của mình để bàymưu tính kế làm khó Mộ Trác Khải anh hay sao?

"" Trác Khải mặc dù ta không đến được, nhưng cháu cũng đừng buồn. Ta đã để con bé Uyển Nhi đến đó để chúc mừng cháu thay ta.

Cháu xem con bé đó hay tin cháu về thì đã mừng đến mức nào, còn quên luôn cả người cha là ta đây.

Nó thật sự rất thích cháu, lần này trở về tốt nhất là hai đứa cũng nhanh chóng kết hôn đi, để hai bên gia đình còn mau mau có cháu để bế nữa chứ .""

Từ đầu đến cuối đều là tự một mình Lý Tự nói, ông ta mặc dù rất muốn tự mình đạp đổ nhà họ Mộ, để nhà họ Mộ mãi mãi không thể ngóc đầu lên được nữa. Nhưng mà đứa con gái ngu ngốc của ông ta, nói thế nào vẫn một lòng chờ đợi cái tên Mộ Trác Khải này.

Mà tình cảm Mộ Trác Khải dành cho Uyển Nhi, lão già như ông ta sao có thể không nhận ra chứ,e rằng con gái ông ta đã đau khổ không ít.



"" Thật ngại quá chú Lý, chuyện kết hôn có lẽ vẫn không thể cho chú một câu trả lời được.

Hoặc là nhà họ Tô cũng không tệ, họ cũng đang cần tìm một đứa con dâu,con thấy Uyển Nhi cũng rất thích hợp ""

Lần này thì Mộ Trác Khải không vòng vo dài dòng gì nữa , đã nói đến nước này cũng xem như là đã thẳng thừng từ chối.Bắt anh phải cưới Lý Uyển Nhi làm vợ, phải gọi tên cáo già này là ba vợ ,trừ khi Mộ Trác Khải anh chết đi.

""" Quả thật cháu nói cũng rất đúng, nhà họ Tô ở thành phố Hạ xem như cũng thuộc hàng danh tiếng hàng đầu.

Chỉ là Uyển Nhi nhà ta nó một lòng một dạ với một mình cháu, sao có thể dễ dàng chấp nhận Tô thiếu gia được chứ""

Lý Tự sao có thể không nghe ra được những lời mà Mộ Trác Khải nói, chính là không xem nhà họ Lý ra gì nên mới không nể mặt mà từ chối thẳng thừng.

Ông thật không hiểu ,với thế lực hiện tại của nhà họ Lý chỉ cần ông mở miệng, thì có khi đến hàng dài các chàng trai ưu tú gấp trăm lần Mộ Trác Khải muốn được làm rể của nhà họ Lý ông. Vì sao lại không chọn, lại cứ phải đâm đầu để chọn nhà họ Mộ thì mới được cơ chứ.Ông chính là bị sự cố chấp và ngu ngốc này của Lý Uyển Nhi làm cho tức chết.

""Lý Uyển Nhi chẳng phải trước giờ điều như vậy, thứ cô ta muốn chẳng phải đều là muốn cho bằng được.

Chỉ là chuyện này....

Thật ngại quá chú Lý,dù cho cả chú có làm gì thì cũng không thể thay đổi được "". Mộ Trác Khải vốn dĩ đã không xem hôn ước của hai nhà ra gì, vậy nên dù cho là ai có nói gì cũng không thể làm anh thay đổi được quyết định của mình.

""Mộ Trác Khải cậu đúng quả thật là người không có trái tim.

À mà cũng đúng thôi, vốn dĩ trái tim này của cậu cũng là đi cướp của người khác mới có được.

Vậy thì sao cậu có thể hiểu được, cảm xúc của một người bình thường như thế nào cơ chứ ""

Lý Tự cũng không đơn giản, ông biết những lời này chính là đã chạm đến giới hạn của Mộ Trác Khải, nhưng ông không tin Mộ Trác Khải lại có thể làm gì được mình.

""Ting""

Lúc này thang máy cũng vừa lên tới, cửa thang máy mở ra Lý Tự đã bước vào trong trước Mộ Trác Khải một bước.Nhìn thấy Mộ Trác Khải vẫn âm trầm đứng đó, ông ta cũng không định đợi Mộ Trác Khải mà đã nhấn nút để thang máy đóng lại, còn không quên nói thêm một câu.

"" Nếu đã là đồ của người khác ,vậy thì tốt nhất phải bảo quản cho thật kỹ.

Biết đâu một ngày nào đó,chủ nhân đích thực của nó sẽ tìm đến cậu để lấy lại thì sao ?""

Cửa thang máy từ từ đóng lại ,chỉ thấy nụ cười vô cùng tàn nhẫn của Lý Tự rất nhạt trên khóe môi.