Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Biển Rộng, Tia Nắng Ban Mai, Khắc Lai Nhân Vĩnh Hằng

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô nhẹ nhàng vẫy tay với chú hải âu, “Xin chào.” Hải âu không đáp lại mà dang cánh lao thẳng xuống biển rồi lập tức được gió nâng lên, bay cao vυ"t lên trời một cách uyển chuyển. A Sầm mỉm cười vỗ tay, không ngần ngại khen ngợi: “Tuyệt quá!” Hải âu liếc nhìn cô, dường như cô nghe thấy một tiếng khẽ khịt phát ra từ cổ họng nó, như thể coi thường lời khen của con người. Cô tiếp tục vẫy tay, hy vọng nó sẽ thể hiện thêm vài kỹ năng bay lượn, nhưng hải âu chẳng làm như ý muốn của cô, nó chỉ vỗ cánh rồi bay xa dần, sau đó dần dần biến mất.

Nhìn ngắm đàn hải âu một lúc lâu, A Sầm bắt đầu cảm thấy chán. Khi quay lại, cô đi ngang qua một ông cụ người da trắng với bàn cờ trước mặt, nhưng không có ai ngồi đối diện. Cô nhìn ông thêm vài lần, cả hai có một khoảnh khắc đối diện nhau. Dường như ông cũng đang quan sát cô, có lẽ đã thấy cảnh cô vui đùa trẻ con với chú hải âu khi nãy.

Ông cụ không cảm thấy ngại ngùng khi mắt chạm mắt, rất lịch sự bắt chuyện:

“Cô gái đáng yêu, cô có biết chơi cờ không?”

A Sầm có chút lúng túng, biết việc nhìn chằm chằm ông khi nãy có vẻ không lịch sự lắm, nên vội nói: “Xin lỗi vì đã làm phiền ông. Tôi không biết chơi cờ vua. Ông đang chờ ai sao?”

Ông cụ chỉnh lại chiếc mũ, chân thành than thở: “Ồ, thật đáng tiếc, không thể mời cô chơi cờ với một ông già như tôi. Đúng là tôi đang chờ một người bạn cũ, nhưng ông ấy bận, có lẽ lát nữa mới đến. Nếu cô không phiền thì ngồi lại cùng tôi trò chuyện nhé.” Ông cụ vừa nói vừa ho, lấy khăn tay từ túi áo để che miệng.

Sau khi ho một lát, ông tiếp tục: “Tôi có thể mạo muội hỏi tên cô được không? Cô có gương mặt Á Đông rất đáng yêu. Mùa này rất ít người châu Á chọn du thuyền này, lại còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp. Cô đến từ Trung Quốc phải không?”

A Cẩn biết người nước ngoài hay khen ngợi, nhưng được khen như vậy cũng khiến cô hơi lúng túng, trả lời: “Vâng, đúng vậy. Tôi… xuất hiện trên con thuyền này hoàn toàn là do bốc đồng. Cảm ơn ông vì lời khen. Tôi tên là A Sầm…”

Cô chậm rãi phát âm từng âm tiết: “A—SẦM—”

Ông cụ cười vui vẻ: “Rất vui được gặp cô. Cô cứ gọi ta là Francis. A Sầm, phải không?” Thật ngạc nhiên, Francis phát âm rất chuẩn.

A Cẩn khen ngợi: “Ông phát âm chuẩn lắm.”

“Cảm ơn.” Ông không tỏ vẻ tự mãn mà chỉ tiếp tục câu chuyện, “Cô vừa nói mình lên con thuyền này do bốc đồng, tôi có thể hỏi điều đó nghĩa là gì không?”
« Chương TrướcChương Tiếp »