Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Biển Rộng, Tia Nắng Ban Mai, Khắc Lai Nhân Vĩnh Hằng

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Du thuyền sẽ rời cảng vào lúc 5 giờ chiều, vẫn còn vài tiếng nữa. Thông thường, chỉ cần đến cảng trước hai giờ là đủ, nhiều người tranh thủ dạo quanh thành phố Vancouver trước khi lên tàu.

Nhưng A Sầm không quen ai ở đây, cũng chẳng rành đường, nên cô quyết định lên một chiếc taxi, nói tên cảng và tên du thuyền cho tài xế.

Vào giữa tháng Chín, Vancouver đã bước vào mùa thu, mưa liên tục kéo đến, bầu trời xám xịt, tầng tầng lớp lớp. Con tàu ‘Klein Vĩnh Hằng’ dần hiện ra trong làn mưa mờ ảo. Chiếc tàu khổng lồ đang yên lặng neo đậu tại cảng số tám.

Trên lan can, boong tàu, thậm chí cả đỉnh mũi tàu, từng hàng hải âu đang đậu trông rất thảnh thơi.

So với các du thuyền hiện đại ngày nay, con tàu này vẫn không hề nhỏ. Có thể tưởng tượng khi mới ra mắt, con tàu hẳn đã gây chấn động lớn. “Khổng lồ” không phải là đặc điểm duy nhất của nó.

Trên đường đến đây, A Sầm đã tìm hiểu về lịch sử của con tàu. Người ta nói rằng ngay từ khi thiết kế, ‘Klein Vĩnh Hằng’ đã gây ra nhiều tranh cãi. Bên trong tàu có vô số cửa nhỏ và lối đi hẹp, giống như hệ thống mao mạch trên cơ thể người. Thiết kế này nhằm giúp nhân viên di chuyển dễ dàng, hạn chế gặp mặt hành khách, để các vị khách VIP có thể thoải mái tận hưởng kỳ nghỉ.

Tuy nhiên, một số nhà bình luận cho rằng thiết kế này chỉ tạo điều kiện cho kẻ trộm ẩn náu. Còn một số giáo sĩ thì bày tỏ sự bất an, cho rằng nhiều cửa và hành lang trong tàu giống như lối dẫn đến một thế giới khác. A Sầm nghĩ thầm rằng có lẽ họ đang ngầm ám chỉ đến “địa ngục”.

Một câu chuyện thú vị khác là trước chuyến hành trình đầu tiên, con tàu này gặp nhiều trục trặc kỹ thuật, chiếc đinh đầu tiên được đóng vào mũi tàu cũng biến mất một cách kỳ lạ. Điều này khiến xã hội xôn xao, vì chiếc đinh vốn chỉ mang tính trang trí lại được coi là biểu tượng may mắn, giúp tránh những tai nạn trên biển.

Xuống taxi, A Sầm tìm thấy nơi gửi hành lý. Hành khách và hành lý được vận chuyển riêng biệt. Cô đưa vali cho nhân viên, họ hỏi số phòng rồi gắn số thẻ vào hành lý, ra hiệu cho cô có thể vào cảng làm thủ tục lên tàu. Hành lý sẽ được chuyển thẳng lên phòng cô.

A Sầm chỉ mang theo một túi nhỏ đeo chéo để đựng điện thoại, ví và hộ chiếu. Thủ tục check-in không mất nhiều thời gian nhờ có nhiều tình nguyện viên hướng dẫn.

Cô đến khá sớm, trước giờ tận bốn tiếng. Cô tưởng mình sẽ phải ngồi đợi trong tòa nhà này, nhưng nghe loa thông báo rằng khách có thể lên tàu, ngồi chờ tại nhà hàng trên tầng 22 và ăn chút gì đó trong lúc chờ dọn phòng.
« Chương TrướcChương Tiếp »