- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Biển Rộng, Tia Nắng Ban Mai, Khắc Lai Nhân Vĩnh Hằng
- Chương 12
Biển Rộng, Tia Nắng Ban Mai, Khắc Lai Nhân Vĩnh Hằng
Chương 12
“Ha ha, được thôi. Vậy ông tìm tôi có việc gì sao?” A Sầm vừa nói vừa dụi mắt, ngồi dậy.
“Hy vọng tôi không làm phiền đến việc sáng tác của cô… Tôi nghe ngài Francis nói, cô là một tiểu thuyết gia rất xuất sắc.” Charles lịch sự nói.
“…”
A Sầm định khiêm tốn đôi chút, nhưng tiếng Anh không phải ngôn ngữ mẹ đẻ nên chưa nghĩ ra cách nói. Ngay lúc đó, cô nghe Charles tiếp tục: “Là thế này, tôi muốn mời cô lên tầng 25 dùng bữa tối cùng chúng tôi khi mặt trời lặn. Khi mặt trời lặn, hy vọng cô chưa quá đói.” Charles nhấn mạnh từ “mặt trời lặn” hai lần, khiến A Sầm không hiểu tại sao ông lại nhấn mạnh như vậy.
“Ồ…” A Sầm đoán từ “chúng tôi” hẳn là chỉ Francis và Charles, nhưng điều khiến cô bất ngờ hơn là họ lại là khách ở tầng 25?! Cô có hơi muốn từ chối, nhưng lại nghĩ rằng Francis và Charles là những ông lão hài hước và vui tính, không giống người xấu. Vì vậy cô đắn đo.
“À phải, cậu chủ và ông chủ có chút mâu thuẫn, lát nữa cô đừng nhắc đến ngài Francis trước mặt cậu chủ. Vậy hẹn gặp lại.” Charles không đợi A Sầm từ chối mà tự tin cúp máy.
A Sầm vẫn còn cầm ống nghe, đầu dây bên kia đã phát ra tiếng “tút tút”, khoan đã, cậu chủ?
…
Khi mặt trời gần lặn thì mưa cũng ngừng lại. Hoàng hôn trên biển trông lớn hơn thường lệ, những tia nắng cuối cùng cố gắng chuyển đổi màu sắc trên tấm nền trời bao la. Tiếng gõ cửa vang lên “cộc cộc” khi A Sầm vẫn đang đắm chìm trong cảnh tượng hoàng hôn.
Cô đứng dậy mở cửa, nhưng không thấy ai, nhìn xuống thì thấy một chú chó nhỏ màu đen. Nó mặc một bộ đồ đuôi tôm nhỏ, miệng ngậm một phong thư.
Lá thư toả ra mùi hương thơm ngát.
“Gửi cô A Sầm yêu quý: Đây là thẻ từ lên tầng 25. Chúng tôi chờ đợi sự có mặt của cô.” Dòng chữ được viết theo kiểu chữ thảo rất đẹp, nhưng khá cầu kỳ, A Sầm phải mất một lúc mới nhận ra các ký tự.
Cô cầm thẻ từ, quẹt mở cửa thang máy lên tầng 25. Tầng 25 là khu vực riêng nên thang máy chung không thể lên, chỉ có quẹt thẻ mới lên được.
Ra khỏi buồng thang máy, cô thấy một cánh cửa lớn hai cánh. A Sầm gõ cửa vài cái rồi thử quẹt thẻ, cửa mở ra.
Đập vào mắt cô là cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn với tầm nhìn toàn cảnh, hơi lệch so với phong cách cổ điển của con tàu, nhưng rất thoáng đãng.
Một chàng trai trẻ với mái tóc đen đang ngồi trên ghế sofa nhìn ra ngoài, nghe tiếng động thì quay lại. A Sầm sững người, bởi chàng trai này có khuôn mặt phương Đông. Không chỉ vậy, anh ta còn vô cùng điển trai, toát lên vẻ lạnh lùng. Đây chắc là “cậu chủ” mà Charles đã nhắc tới. Nhưng khoan, con trai của Francis không phải là người nước ngoài sao?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Biển Rộng, Tia Nắng Ban Mai, Khắc Lai Nhân Vĩnh Hằng
- Chương 12