Tôi ở trên sa mạc nhặt được một người cá. Tôi cảm thấy shock, tôi cho rằng người cá vẫn sẽ cần nước chứ, làm sao có thể tồn tại được tại nơi này, Sau đó, tôi phát hiện hắn giống như đang ngủ đông. Tôi …
Tôi ở trên sa mạc nhặt được một người cá.
Tôi cảm thấy shock, tôi cho rằng người cá vẫn sẽ cần nước chứ, làm sao có thể tồn tại được tại nơi này,
Sau đó, tôi phát hiện hắn giống như đang ngủ đông.
Tôi dùng nước khoáng dội lên người hắn, hắn mơ màng mở mắt ra, đôi mắt trong suốt giống như nước suối, còn che đậy một tầng sương mù.
Thiếu niên người cá xoa đôi mắt nhập nhèm, giọng nói giống như vừa rời giường, có chút khàn khàn: "Tôi ngủ bao lâu rồi?"
Tôi cũng không biết, thế là suy đoán nói: "Chắc hẳn cậu đã ngủ từ lúc Bàn Cổ khai thiên tích địa rồi, không tin cậu nhìn xem, biển cả đã biến thành sa mạc rồi."
"Tôi đặc biệt đến đây, để tìm người." Hắn ngẩng đầu nhìn trời, dùng tay làm quạt, "Mặt trời quá nóng, tôi sắp bị phơi thành cá khô rồi."
"Tìm ai?"
"Một cô gái, khi còn nhỏ tôi đã nhìn thấy."
"Cô ấy ở đâu? Tôi có xe, có thể dẫn cậu đi tìm cô ấy."
"Không biết, dù sao lần trước tôi gặp cô ấy, đã là bảy trăm năm trước."
Tôi đen mặt: "Cậu tìm mộ phần của cô ấy hả?"
"... Tôi tìm con người cô ấy."
"..."
Có vẻ hấp dẫn