Chương 12: Quân Thiên Chi Thủ (5)

"Chuyện này đương nhiên triều đình sẽ không thừa nhận với bên ngoài rồi, nhưng mà Đại Tần có một cái "Ám vệ", ngươi có biết cái này không?"

"Ám vệ... trên thực tế chính là nơi đặt tổng đà của Quân Thiên Thủ Đại Tần."

"Không thể không khen Đại Tần ta đúng là lắm mưu nhiều kế, anh minh thần võ... Có người nói, không biết bao nhiêu năm trước, trong hoàng gia Đại Tần có một thiên tài võ học, gia nhập Quân Thiên Thủ, tu vi đột nhiên liên tiếp tăng mạnh, liên tiếp hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ không thể nào hoàn thành được, liên tục tăng cấp lên Tôn cấp... Sau này không biết làm cách nào, đã khai phá được một khoảng trời Đại Tần này."

"Tất nhiên mặc dù ở bên Đại Tần này, đại đa số nhiệm vụ ở trong lệnh bài Bài đều do Quân Thiên Thủ phát ra, nhưng có một phần nhỏ nhiệm vụ là bên "Ám vệ" phát xuống, mục tiêu nhằm vào đương nhiên là vào mấy chuyện quan phủ ngoài sáng không tiện xử lý rồi... Mà một phần thù lao tương ứng nhìn thì tưởng Quân Thiên Thủ phát cho, nhưng thật ra là trung gian thôi, nguồn gốc thật chính là bên tổng bộ "Ám vệ" phát."

"Từ giờ này ngày này, mọi người đều biết chuyện là như thế. Cho dù bên ngoài "Ám vệ" kiêm quyết không thừa nhận chuyện này, nhưng chân tướng trong đấy mọi người đã biết rõ từ lâu rồi, đấy, ý này ngươi có hiểu được không?"

"Sát thủ Quân Thiên Thủ có thể chọn lộ thân phận ra, đề cao sự nổi tiếng của bản thân, một ngày nào đó đoạt được cấp Ngân bài rồi, mới được "Ám vệ" thu xếp cho, có lẽ cũng nhận được sự viện trợ nhất định... Nhưng tình huống đấy cực kỳ nhỏ."

"Mà sát thủ cấp Ngân bài trở lên rời khỏi Quân Thiên Thủ, có thể chọn gia nhập vào "Ám vệ", từ nay về sau trở thành người của hoàng gia, tuy rằng không có chức vị ở bên ngoài như trước, địa vị cũng không bằng Lục Phiến Môn hay Thải Hồng Thiên Y, thật ra cũng được hưởng bổng lộc đãi ngộ của triều đình, có cả trợ cấp nữa... Những người thuộc bộ phận này, sẽ không được tái nhậm chức quay về làm sát thủ nữa, bởi gì Quân Thiên Giám của bọn họ trong phút giây đầu tiên khi bọn họ chuyển sang làm "Ám vệ" đã được thay bằng Minh bài của Ám vệ rồi. Có người nói cái thủ tục này nhoáng cái là xong, lệnh bài không biến mất, công năng tác dụng vẫn không kém hơn hồi trước, nhưng từ nay về sau không thể nhìn thấy nhiệm vụ của Quân Thiên Thủ nữa rồi, dây mơ rễ má đã đứt, từ nay không liên quan gì với Quân Thiên Thủ nữa..."

Từ Lão Tứ than một tiếng:"Mỗi khi nghĩ tới đây, thì không thể không than một tiếng Thanh Minh đại nhân đúng là có thủ đoạn thông thiên triệt địa, có thể làm được những chuyện người khác không làm được..."

"Thanh Minh đại nhân?"

Phong Ấn nhạy cảm hỏi tiếp.

"Ừ, cái vị cao thủ của hoàng gia Đại Tần lúc trước vừa nhắc đến, chính là cái vị Thanh Minh đại nhân này; tôn hiệu Thanh Minh Đại Tôn, chính là đương kim đệ nhất sát thủ, cũng là đệ nhất cao thủ ở trên đời này."

"Đệ nhất cao thủ? Trên Tôn cấp không phải còn có hai cấp Thần, Thánh sao? Sao ông ta trở thành đệ nhất cao thủ được?" Phong Ấn gặng hỏi.



"Hai cấp Thần Thánh này... chỉ truyền miệng trong truyền thuyết thôi, Quân Thiên Thủ được lập ra rất lâu rất lâu rồi, thật ra cũng không có thông tin liên quan gì tới hai tôn vị đại cấp bậc này, thậm chí... đến cả truyền thuyết cũng không có..."

"À... Vậy vị Thanh Minh Đại Tôn này ngoại trừ xuất hiện trong hoàng thất Đại Tần, thân phận cụ thể có người nào biết không? Sao chưa bao giờ nghe đồn thổi gì thế?"

"Sao lại không có được, truyền thuyết trong nhà hoàng thất là chuyện đáng hóng hớt nhất, Cửu vương thúc mỗi ngày đều chơi bời lêu lổng chính là Thanh Minh đại nhân... Nhưng sau khi nghe kể tìm tòi so sánh thì không có ai tin hết... Dù sao thì vị Ưng vương gia kia mới có hơn 70 tuổi... Mà truyền kỳ về Thanh Minh Đại Tôn đến nay, ít nhất cũng phải hơn mấy trăm năm rồi đó..."

"Ngươi không nói thì không để ý thật, đúng là không có so sánh đào sâu tra cứu gì thật..."

"Bọn ta chỉ nhiều chuyện thế thôi... Ngươi tin quá là thua rồi. Ngươi còn tưởng ta biết tuốt?"

Lời này của Từ Lão Tam đúng là lời ngay ý thẳng khí khái hùng hồn.

Trong lòng Phong Ấn tự ngẫm một hồi, nói: "Vậy phẩm cấp của võ giả thì sao? Có thông với phẩm cấp của Quân Thiên Thủ không?"

"Thông cái gì mà thông, triệt để từ đầu đến đuôi là hai chuyện khác nhau."

Từ Lão Tam trợn mắt một cái, đây hiển nhiên biểu thị sự khinh bỉ từ tận đáy lòng đối với sự dốt nát của Phong Ấn, nhưng có bài học kinh nghiệm suýt nữa bị đuổi ra ngoài, cuối cùng cũng không dám bày tỏ trắng ra...

"À há?"

"Nhiệm vụ chuyên môn của Quân Thiên Thủ là gϊếŧ người đoạt mệnh, đối xứng với sức mạnh của sát thủ thế nào cũng được, ai bảo tay trói gà không chặt chưa chắc đã không thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng không có tí gì liên quan đến chuyện có tu luyện gì không... Ví dụ như một tên thư sinh, dùng thuốc độc tiễn mục tiên thăng thiên, dùng cái này đã hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ rồi... Như thế thì Kim bài sát thủ của hắn đúng là hàng thật giá thật."