Phần "Thiếu Soái Hung Ác"Xung quanh cô hình như đang có ai nói gì đấy, thân dưới đau đớn như bị xé rách, một lúc lâu sau mới có người lên tiếng: “Nhanh đi báo với Thiếu soái, cái thai này của Thiếu phu nhân không thể giữ được rồi.”
Nội dung câu chuyện ào ào truyền vào đầu cô. Bụng dưới như có thứ gì đó trượt ra, cô nghe thấy người nào đó thở dài: “Thật đáng thương, là một đứa bé trai đã thành hình.” Trong lòng Bách Hợp trào lên một cơn đau nhức, cô cảm giác được có người đang lau người cho mình, lại như có người đang kêu gào: con của tôi.
Nội dung câu chuyện lần này khá lớn nên thời gian tiếp thu cũng lâu hơn bình thường một chút. Lúc hiểu rõ mọi chuyện, đầu Bách Hợp đau đến muốn nứt ra. Cô mở mắt, đã là buổi tối. Bên ngoài tối đen như mực, trong phòng chỉ thắp một chiếc đèn dầu, một thiếu nữ có hai bím tóc đang nằm bò trên bàn ngủ gật, mùi máu tươi trong phòng vẫn chưa tan hết. Bách Hợp cười khổ một tiếng, bụng dưới vừa lạnh vừa đau, cô cố gắng chuẩn bị tập luyện võ công từ đầu.
Nhiệm vụ lần này cô trở thành Đường Bách Hợp, một phụ nữ mới lấy chồng không lâu. Chồng cô là Diệp Xung Cẩn, con trai duy nhất của tướng quân Diệp Khai Lương, kẻ quân phiệt lớn nhất vùng Nam Hoa. Cô nhớ rõ rằng trong lịch sử không có vùng đất nào là Nam Hoa, cũng không có quân phiệt nào là Diệp Khai Lương, vậy thì câu chuyện này đã dùng bối cảnh bắt chước thời dân quốc.
Diệp Xung Cẩn là nhân vật phản diện lớn nhất trong câu chuyện. Hắn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, lạm sát người vô tội, một câu không vừa ý thì sẽ lấy mạng người ta, hơn nữa còn nhổ cỏ tận gốc, làm việc vô cùng cực đoan. Vốn dĩ xuất thân của hắn rất cao, khi Diệp Khai Lương còn chưa trở thành Tổng đốc Nam Hoa, thế lực phong kiến thống trị dần lụn bại, Diệp Khai Lương nhân nguồn lực mạnh mẽ, nhanh chóng có được một vùng đất riêng, trở thành quân phiệt lớn nhất Hoa quốc. Khi Diệp Xung Cẩn 21 tuổi thì lấy Đường Bách Hợp, một cô gái dòng dõi thư hương, thanh danh rất tốt.
Bối cảnh của câu chuyện cũng không khác nhiều lắm với lịch sử, đất nước bị xâm lược, Diệp Xung Cẩn là kẻ lòng muông dạ thú, hắn cấu kết với thế lực nước ngoài, hai bên hợp tác cùng có lợi, là nhân vật đại phản diện trong câu chuyện.
Nhưng nội dung câu chuyện lại không xoay quanh Đường Bách Hợp và Diệp Xung Cẩn, nếu Diệp Xung Cẩn lên sân khấu với vai trò là một kẻ cực kì âm ngoan thì Đường Bách Hợp chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng kể, cuối cùng chết vô cùng thê thảm.
Bắt đầu câu chuyện là khi Lưu Hiến Lâm, một kẻ xuất thân từ một gia tộc đã suy tàn. Tổ tiên Lưu gia cũng từng có người đỗ cử nhân, nhưng sau đó xảy ra đảo chính, gia tộc cũng dần sa sút. Lưu Hiến Lâm là một kẻ rất thông minh, hắn vào kĩ viện làm chân chạy vặt kiếm tiền. Cha mẹ mất sớm, chỉ để lại một em gái kém hắn bốn, năm tuổi, hai anh em được một bà lão nuôi lớn. Hắn bắt đầu từ công việc chân chạy tại kĩ viện, sau đó xảy ra đại loạn, hắn dựa vào việc nhặt nhạnh tài sản của người chết để làm giàu.
Khi Diệp Xung Cẩn bị người ta ám sát, hắn vô tình đắc tội Diệp Xung Cẩn, làm hỏng việc của Diệp Xung Cẩn, vì thế bị trả thù.
Với kẻ lòng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo như Diệp Xung Cẩn thì đương nhiên Lưu Hiến Lâm không thể chỉ xin lỗi là xong, hắn tìm người hóa trang thành thổi phỉ, xông vào Lưu gia, lại cố tình không gϊếŧ Lưu Hiến Lâm mà gϊếŧ em gái và bà hắn.
Chịu liên lụy vì Lưu Hiến Lâm còn có nhà họ Mã bên cạnh. Mã gia có một cô con gái là thanh mai trúc mã với Lưu Hiến Lâm, tình cảm giữa hai người rất sâu đậm, đã định chờ tới khi lớn lên thì hai người sẽ kết duyên, không ngờ trong một đêm xảy ra tai vạ bất ngờ. Lưu Hiến Lâm kinh hoàng đến chết lặng, sau đó đương nhiên là muốn báo thù. Trong quá trình báo thù, Lưu Hiến Lâm dần chín chắn. Từ tay trắng làm nên sự nghiệp, lúc ban đầu không thể ngang bằng với Diệp Xung Cẩn, về sau lại trở thành một trong những lực lượng đối đầu với Diệp Xung Cẩn.
Trong quá trình báo thù, Lưu Hiến Lâm và cô con gái họ Mã lại gặp nhau. Thì ra cô ta không chết, lấy tên mới là Lưu Dung, chui vào trong nhà họ Đường, được người Đường gia thu nhận, trở thành người hầu thân cận của Đường Bách Hợp, cuối cùng đi theo Đường Bách Hợp gả vào Diệp gia.
Cô ta nghĩ mọi biện pháp để báo thù, nhưng bên cạnh Diệp Xung Cẩn có rất nhiều người, hơn nữa lòng phòng bị của hắn rất mạnh. Cô ta không tìm được cơ hội nào, trong lòng cô ta hận Diệp Xung Cẩn nên đương nhiên cũng hận vợ hắn là Đường Bách Hợp. Bởi vậy đã ra tay với Đường Bách Hợp, khiến cô ấy sảy thai hai lần, sau đó nhiều lần so mưu với Diệp Xung Cẩn, làm hắn nhìn cô ta với con mắt khác, thậm chí là yêu thích.
Nhưng Mã Dung không vì sự yêu thích của Diệp Xung Cẩn mà từ bỏ thù hận, cô ta đã hiến dâng thân thể mình. Khi Đường Bách Hợp có thai mấy lần không thành, cô ta mưu đồ để Diệp Xung Cẩn ngủ với mình, còn sinh cho hắn đứa con trai duy nhất, để Diệp Xung Cẩn buông lỏng cảnh giác với cô ta, cuối cùng cô ta về phe với Lưu Hiến Lâm. Một đôi tình nhân cùng mưu đồ, nội ứng ngoại hợp.
Lưu Hiến Lâm bắt đầu gặp vận đỏ, hắn xây dựng được lực lượng cho riêng mình, liên kết với các thế lực nước ngoài. Mã Dung thì lấy được một loại thuốc đặc biệt từ chỗ Lưu Hiến Lâm, cô ta lợi dụng cơ hội mình sinh được con trai cho Diệp Xung Cẩn để tiếp cận mẹ hắn, khiến cho mẹ Diệp Xung Cẩn nhanh chóng mặc bệnh nặng rồi qua đời. Nhân lúc Diệp Khai Lương mất vợ, cô ta cố tình thân cận với ông ta, thể hiện tài trí của mình khiến Diệp Khai Lương có tình cảm với cô ta, sau đó lợi dụng Diệp Khai Lương để kiềm chế Diệp Xung Cẩn. Thời cơ báo thù đã tới, nhưng Mã Dung không cam tâm chỉ gϊếŧ Diệp Xung Cẩn, cô ta muốn Diệp Xung Cẩn cũng phải đau khổ như cô ta. Vì thế, cô ta đánh thuốc mê Đường Bách Hợp rồi ném cô ấy cho một đám người ngoại quốc, cuối cùng Đường Bách Hợp bị nhiều kẻ cưỡng bức, không chịu nổi đả kích đã thắt cổ chết.
Sau khi Mã Dung hại chết Diệp Xung Cẩn thì bỏ rơi nghiệt chủng mà cô ta sinh cho hắn, cao chạy xa bay với Lưu Hiến Lâm. Cuối cùng, cô ta còn trở thành công thần sáng lập Hoa quốc, được người đời khen ngợi là có thủ đoạn của Lữ Hâu, tâm kế của Điêu Thuyền và sắc đẹp của Tây Thi.
Thời gian Bách Hợp tới là đúng lúc sảy thai lần đầu tiên. Điểm khác biệt trong thực tế với nội dung câu chuyện là Diệp Xung Cẩn khá coi trọng người vợ cả chứ không phải chỉ đùa bỡn cô ấy mà coi Mã Dung là chân ái. Một người đàn ông âm ngoan độc ác như Diệp Xung Cẩn, người duy nhất mà hắn tôn trọng là Đường Bách Hợp, Mã Dung có thể tìm được cơ hội bò lên giường hắn hẳn là nhờ vầng sáng của Đường Bách Hợp.
Cô ta là người hầu thân cận của Đường Bách Hợp, tình như chị em. Mấy lần sảy thai cô ấy không hề hoài nghi những người bên cạnh. Tuy Diệp Xung Cẩn rất quan tâm đến vợ, nhưng dù sao hắn cũng là đàn ông, không thể loanh quanh trong nhà từ sáng tới tối, quan trọng nhất là hắn không nỡ để Đường Bách Hợp đau lòng nên không kiểm tra nghiêm ngặt Mã Dung, vậy nên mới để Mã Dung có cơ hội. Khi Mã Dung bò lên giường hắn cũng là lấy danh nghĩa sinh con cho Đường Bách Hợp, để cô ấy có người nuôi dưỡng, đây mới là nguyên nhân chính đả động được Diệp Xung Cẩn, khiến hắn chấp nhận Mã Dung.
Theo nội dung câu chuyện, trừ những chi tiết ái hận tình cừu loạn thế, nhiều nhất là miêu tả những cảnh nóng bỏng giữa Diệp Xung Cẩn và Mã Dung, thứ hai là sự cặn bã và tâm ngoan thủ lạt của Diệp Xung Cẩn, hắn cư xử vô tình với Mã Dung, ngược đãi thân thể cô ta. Chính sự vô tình của Diệp Xung Cẩn đã làm nổi bật sự thâm tình và đại nghĩa của Lưu Hiến Lâm, sự hiên ngang lẫm liệt của Mã Dung.
Bây giờ Bách Hợp vẫn đang nằm trên giường, thẫn thờ rất lâu. Cô đã làm không ít nhiệm vụ, nhưng đây là lần đầu gặp phải kiểu ngược luyến tình thâm thế này. Diệp Xung Cẩn tôn trọng nguyên chủ, Đường Bách Hợp lại là một phụ nữ hiền lành dịu dàng, dành cho hắn tình cảm sâu nặng. Sau khi gả cho hắn, không thể sinh nổi một đứa con, hai lần sảy thai không những khiến thân thể bị tổn thương mà còn tạo thành sảy thai quen dạ, khiến cô ấy không thể sinh con cho nhà họ Diệp. Trong lòng cô ấy đã cảm thấy vô cùng tội lỗi, sau đó tình cờ biết được chuyện giữa Diệp Xung Cẩn và Mã Dung, cô ấy đành im lặng nuốt quả đắng vào lòng.
Đối với chuyện của chồng mình và Mã Dung, cô ấy lựa chọn không nghe không hỏi, với đứa con duy nhất mà Mã Dung sinh ra, cô ấy cũng cẩn thận chăm sóc. Không ngờ ngay cả một phụ nữ không tranh sự đời, xuất thân dòng dõi thư hương, coi danh tiết còn quan trọng hơn sinh mạng, cuối cùng lại bị nhiều kẻ cưỡng bức, khó trách cô ấy nghĩ không thông mà thắt cổ tự sát.
Nhiệm vụ lần này nói khó thì khó, nói dễ thì dễ. Bách Hợp thở dài, thiếu nữ đang ngủ gục trên bàn chợt tỉnh dậy: “Thiếu phu nhân đã tỉnh rồi.” Cô ta cẩn thận hỏi: “Thiếu phu nhân có khát không? Có muốn ăn gì không?” Cô ta là một trong những người hầu bên cạnh Đường Bách Hợp, do Diệp Xung Cẩn đưa tới khi Bách Hợp vừa gả vào Diệp gia. Đồng thời, cô ta cũng là gia nhập Địa Hạ đảng. Thật ra cô ta và Mã Dung đã nối dây với nhau từ lâu, nằm vùng nhiều năm tại Diệp gia, ngay cả Diệp Xung Cẩn cũng chưa từng nghi ngờ cô ta. Vì thế, cô ta rất được tin tưởng ở Diệp gia, còn vô cùng trung thành với Mã Dung.
Bách Hợp bị sảy thai cũng có phần của cô ta. Hơn nữa sau khi Đường Bách Hợp sảy thai, cô ta cố tình hầu hạ khiến cô ấy càng lúc càng suy yếu.
Bây giờ đúng là kẻ thù gặp nhau đỏ mắt. Nhiệm vụ của Bách Hợp chủ yếu là hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ. Nguyên chủ từ một người lương thiện bị oán hận giày vò, đương nhiên cô sẽ giải quyết mối hận thay cô ấy.
“Lưu Dung đi đâu rồi?” Bách Hợp ngồi dậy, vì thân thể còn yếu nên cô cảm thấy đau bụng, tuy nhiên cô không yếu ớt như nguyên chủ, không đến mức phải nằm giường bệnh suốt nửa năm.
Nghe Bách Hợp hỏi về Lưu Dung, mặt Thu Cúc lộ vẻ bối rối. Mã Dung báo thù Diệp Xung Cẩn, nay Bách Hợp sảy thai là nằm trong kế hoạch dụ dỗ Diệp Xung Cẩn của cô ta. Theo nội dung câu chuyện, sau khi Bách Hợp sảy thai, chồng cô ấy không tới thăm ngay, mà khi tới lại đi cùng Mã Dung khiến cô ấy đau lòng muốn chết. Từ bản năng của phụ nữ, cô ấy đã cảm nhận được bất ổn nhưng lại lựa chọn tha thứ, tự an ủi chính mình.
Nhưng Bách Hợp khác với nguyên chủ, sau khi cô hỏi xong mà Thu Cúc vẫn không lên tiếng, cô lập tức cao giọng quát:
“Người đâu.” Mấy binh lĩnh cầm súng gác ngoài cửa nghe thấy thì lập tức đi vào phòng. Diệp Xung Cẩn luôn rất coi trọng vợ, bảo vệ cô cẩn thận, một giọt nước cũng không lọt. Thu Cúc giật nảy người, cúi đầu xuống, trong lòng lo sợ bất an.
“Mời thiếu soái tới đây, nói ta có lời muốn nói. Ta nhớ kỹ trước khi ta bị ngã, cô ta đã đẩy ta. Mang cô ta xuống, thẩm vấn kĩ càng.” Chính vì nguyên chủ quá mềm yếu, để lộ quá nhiều sơ hở nên mới tạo cơ hội cho Mã Dung. Ban đầu Mã Dung cho cô ấy uống thuốc khiến thai vị bất ổn, cuối cùng còn đẩy cô ấy ngã lăn trên đất, bụng đập mạnh nên mới sảy thai.
P/S: DXC mà các bạn sắp gặp ko ngu và dễ bị dụ như trong giới thiệu đâu. Lý do vì sao thì tớ ko chắc lắm, tớ nghĩ có lẽ bạn Cẩn cũng ko phải DXC ban đầu trong câu chuyện mà là phần linh hồn của Lý Diên Tỉ nhập vào nên thông minh hơn và biếи ŧɦái hơn. Còn về Mã Dung thì tớ nghĩ kiểu nhân vật này có đầy trong các truyện ngôn tình khác (đương nhiên là với tư cách vai chính), và tớ thì ko bao giờ ưa nhân vật kiểu đấy. Đơn giản là có thù tất báo, nhưng nếu báo thù mà mất hết nhân tính, biến thành một đứa thần kinh đáng ghê tởm như Mã Dung thì cũng có khác gì cái thằng gϊếŧ cả nhà mình đâu. Nghĩ sao mà lại hại cái người coi mình như chị em đến mức sảy thai, rồi bị cưỡng bức đến mức phải thắt cổ chết vậy.
chưa kể là lúc cả nhà Mã Dung bị gϊếŧ thì chính nhà họ Đường đã cho cô ta một chốn dung thân.