Quyển 4 - Chương 1

“Hả? Ngày mai là sinh nhật thứ mười tám của em đó! Anh à, anh dám nói với em là anh không quay về sao? Quả nhiên anh không yêu em chút nào?”

“Lỵ Lỵ, nghe anh nói này, anh thực sự không thể rời đi. Dự án mà công ty bàn bạc mấy ngày nay rất quan trọng, hiện tại anh vẫn đang công tác ở thành phố C, thật sự không thể quay lại được ngay bây giờ…”

“Em không nghe! Em không nghe! Anh không yêu em! Hừ!”

“Ôi, công chúa nhỏ Lỵ Lỵ, bảo bối à, chờ anh xong công việc, khi về nhất định sẽ bù đắp cho em, chuẩn bị một món quà lớn cho em, để em hài lòng được không?”

Trần Tiểu Lỵ đang nằm trên giường cầm điện thoại di động lên nghe giọng nói của anh trai Trần Tư Vũ kiên nhẫn dỗ dành cô, vừa nhét đồ ăn nhẹ vào miệng, khi anh trai nói sẽ chuẩn bị một món quà lớn cho cô, trên khoé miệng cô lập tức một nụ cười đắc ý, ha ha, không sai, cô đang cố ý lừa anh trai mình.

“Lần trước em nghe bạn cùng lớp nói rằng Châu Nhan Ký đã tung ra một chiếc vòng tay mới có đính kim cương màu hồng...”

“Anh về sẽ mua cho em!”

“Được rồi! Anh cứ bận công việc đi! Em không làm phiền anh nữa, em đi trước đây!”

Sau khi cúp điện thoại, Trần Tiểu Lỵ vui mừng đến không nhịn được lại lăn lộn trên giường, Châu Nhan Ký là một cửa hàng trang sức nổi tiếng ở thành phố A, đương nhiên cũng nổi tiếng là đắt tiền.

Dù cô không nói, nhưng anh trai cũng sẽ mua cho cô một món quà xịn, nhưng ai bảo hắn không về vào đúng ngày quan trọng như vậy, nên cô phải nhân cơ hội kiếm một khoản từ anh trai, dù sao anh trai cô cũng không thiếu tiền.

Nhưng một lúc sau, Trần Tiểu Lỵ lại cau mày, cuối cùng không khỏi thở dài thất vọng, haizz sinh nhật trước kia anh trai thường về nhà tổ chức cùng cô, thậm chí hắn tiếp quản công ty mấy năm, bất kể bận bịu thế nào hắn cũng sẽ về bên cô một thời gian, dù chỉ ăn cơm rồi đi, nhưng năm nay lại gọi điện cho cô nói không thể về...

Mặc dù Tiểu Lỵ có thể hiểu được anh trai đang bận công việc, nhưng cô vẫn không khỏi có chút hụt hẫng trong lòng… không, phải là mất mát rất lớn.

Anh trai đã cưng chiều cô từ khi còn nhỏ, nên không quá lời khi nói rằng Tiểu Lỵ được Trần Tư Vũ một tay nuôi dưỡng.

Cô là con gái nuôi của nhà họ Trần, nhưng so với ba mẹ nuôi, trong suy nghĩ của cô, anh trai Trần Tư Vũ luôn xếp vị trí đầu, theo sau mới là ba mẹ nuôi, mặc dù ba mẹ nuôi rất yêu thương cô.

Bởi vì Tiểu Lỵ được Trần Tư Vũ nhặt từ thùng rác gần đó khi hắn đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe cùng mẹ Trần năm mười một tuổi, khi đó Tiểu Lỵ chỉ là một cô bé nhỏ xíu, đáng thương bị bỏ rơi trong thùng rác, bẩn thỉu và rêи ɾỉ như một con mèo với Trần Tư Vũ.

Dù lúc đó cô không nhớ gì nhưng anh trai là người ở bên cô nhiều nhất kể từ khi cô còn trí nhớ, anh trai sẽ chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon cho cô, hắn sẽ mua cho cô những chiếc váy hoa xinh đẹp và chơi những trò chơi trẻ con với cô.

Hơn nữa theo lời kể của anh trai, hắn thậm chí còn thay tã cho cô khi cô còn nhỏ, mặc dù ở nhà có bảo mẫu nhưng anh trai đối xử với cô rất tốt, hắn tự mình làm nhiều việc vặt vãnh và không bao giờ nhờ vả người khác, mẹ Trần còn trêu chọc hắn, không phải nhặt được một đứa em gái mà là nhặt được một cô dâu nhỏ.