Nathan Rothschild là con trai thứ ba trong gia tộc Rothschild – một gia tộc Do Thái lừng lẫy trong giới tiền tệ, từng tham gia rất nhiều hoạt động kinh doanh địa ốc và thị trường đầu tư cổ phiếu. Sự biến đổi trên sắc mặt của ông, có thể ví như một chiếc máy dự báo thời tiết trong làng giao dịch cổ phiếu.
Ngày 20 tháng 6 năm 1815 là một ngày hết sức đặc biệt, mọi người đều tập trung vào sắc mặt và động thái của Nathan.
Trước đó một hôm đã xảy ra một sự kiện khiến cả thế giới quan tâm – quân đội Anh – Pháp bắt đầu giao chiến tại Waterloo. Trận chiến ấy sẽ quyết định vận mệnh của cả hai nước, và sẽ ảnh hưởng đến sự tăng giảm của giá cả cổ phiếu hai nước.
Chiến trường Waterloo nằm cách thủ đô nước Anh rất xa. Mà vào thời bấy giờ, cả vô tuyến điện, máy bay hay tàu hỏa đều không có, chỉ có tàu hơi nước. Tất cả tin tức chỉ có thể chuyển đi bằng ngựa hoặc tàu hơi nước. Mọi người chỉ có thể chờ đợi tin tức từ phía quân đội phát đi. Giữa lúc đó Nathan bắt đầu tuôn công trái Anh ra ngoài.
Tin tức nhanh chóng truyền khắp thị trường cổ phiếu.
Người Anh phải nếm mùi thất bại, mau bán cổ phiếu Anh quốc.
Mọi người tranh nhau bán cổ phiếu ra ngoài, tạo thành một cuộc khủng hoảng lớn, kéo giá cổ phiếu Anh rớt xuống thảm hại.
Đến khi công trái Anh rớt xuống tận đáy, Nathan lại đột nhiên mua vào ồ ạt.
Mọi người trước đây theo ông bán ra cổ phiếu, bây giờ không hiểu lại phát sinh chuyện gì.
Đến lúc ấy, tin thắng trận của quân đội Anh cũng vừa truyền đến Luân Đôn, giá công trái Anh tăng lên theo một đường thẳng.
Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, Nathan đã thu vào cho mình mấy triệu bảng Anh, đơn giản như một nhà ảo thuật có khả năng biến giấy thành tiền.
Thực ra, Nathan không hề chơi trò mạo hiểm, mà tất cả đều nằm trong vòng kiểm soát của ông. Nathan không chỉ dựa vào thông tin từ phía quân đội, mà ông còn có cách nắm bắt thông tin thắng bại trước cả lực lượng quân đội.
Từ lâu, người con thứ năm trong gia tộc Rothschild đã thiết lập được ở Châu Âu một mạng lưới tình báo rộng khắp, chuyên thu thập các thông tin tình báo về kinh tế, chính trị và quân sự. Thông tin nội bộ được trao đổi hết sức thường xuyên và nhanh chóng. Chính vì lẽ đó, gia tộc Rothschild luôn nắm được rất nhiều thông tin tình báo quan trọng trước khi nó được công bố rộng rãi. Tầm quan trọng của chiến trường Waterloo đương nhiên lại càng được chú ý nhiều hơn.
Thương trường cũng là chiến trường, và thông tin là một nhân tố vô cùng quan trọng cho cả hai mặt trận đó. Bản lĩnh của Nathan thể hiện ở những hành động đưa ra sau khi nắm được thông tin. Một người bình thường nếu nghe được tin thắng trận của quân đội Anh, nhất định sẽ tung hết vốn liếng tranh mua cổ phiếu Anh. Và đương nhiên là không ai chịu bán cho ai. Chính vì thế Nathan lại dùng đến cao chiêu “muốn giữ phải buông”, đánh lạc hướng dư luận, lợi dụng sự chênh lệch thời gian nắm bắt thông tin, nhờ đó có thể “biến đá thành vàng”.
Bernard Baruch là nhà doanh nghiệp, nhà chính trị, triết học lừng danh của Mỹ. Ông là một trong số ít những nhà doanh nghiệp có thể trở thành tỉ phú trước tuổi 30.
Năm 1916, ông được tổng thống Wilson ủy nhiệm làm cố vấn cho bộ quốc phòng, chủ tịch “hội đồng quản lý nguyên liệu, khoáng sản và tiền tệ”, sau đó lại đảm nhiệm chức vụ chủ tịch “hội đồng công nghiệp vận tải đường sắt”. Năm 1946, ông trở thành đại diện của Mỹ trong Ủy ban Năng lượng Nguyên tử của Liên Hiệp Quốc. Trong thời gian làm việc tại đây, ông đã đề xuất một kế hoạch hết sức nổi tiếng – “kế hoạch Baruch”, kêu gọi thành lập một tổ chức quốc tế, nhằm mục đích khống chế việc sử dụng năng lượng nguyên tử và kiểm soát các thiết bị năng lượng nguyên tử. Trong suốt cuộc đời hoạt động của mình, ông luôn nhận được sự tôn trọng của hầu hết mọi người, mọi giới.
Lúc mới khởi nghiệp, Baruch đã dựa vào năng lực nhạy bén bẩm sinh đối với thông tin của thương nhân Do Thái, chỉ trong một đêm mà trở thành triệu phú.
Đêm ngày 3 tháng 7 năm 1898 (Baruch chỉ mới 28 tuổi), ông đang trò chuyện cùng cha mẹ, đột nhiên, một tin tức được phát ra từ đài phát thanh:
“Hạm đội Tây Ban Nha bị hải quân Mỹ tiêu diệt tại San Diego”. Điều này đồng nghĩa chiến tranh giữa Mỹ và Tây Ban Nha sắp sửa đến hồi kết thúc.
Hôm ấy lại đúng vào ngày chủ nhật. Theo thông lệ, sở giao dịch chứng khoán của Mỹ sẽ đóng cửa vào ngày thứ hai. Trong khi sở giao dịch chứng khoán Luân Đôn vẫn hoạt động bình thường. Baruch lập tức ý thức được rằng, nếu ông có thể đến được văn phòng làm việc của mình vào trước buổi sáng, ông có thể kiếm được món tiền rất lớn.
Chúng ta cần phải biết rằng, đến năm 1898, xe hơi vẫn chưa ra đời, xe lửa lại ngừng hoạt động vào ban đêm.
Trong tình cảnh đó, Baruch lại nảy ra một ý: Ông chạy đến trạm xe lửa, thuê một chiếc xe lửa chuyên dụng. Và dưới ánh sáng mập mờ của những ngôi sao, chuyến xe lửa lao đi như một mũi tên lướt gió. Cuối cùng, ông đã đến được phòng làm việc của mình trước khi trời sáng, tranh thủ khoảng thời gian mà các nhà đầu tư khác vẫn còn chưa kịp “tĩnh” lại, thực hiện một số cuộc giao dịch quan trọng.
Baruch không hành động giống như Rothschild. Ông không chiếm được ưu thế thời gian khi nhận được thông tin, nhưng ông lại có thể nắm bắt được những thông tin hữu dụng cho mình, từ đó nhanh chóng đưa ra quyết sách đúng đắn. Khi hồi tưởng lại những thành công của mình, ông luôn quy công sáng tạo phương pháp nắm bắt thông tin và chủ động thời gian này cho gia tộc Rothschild. Có thể thấy, trong “tính toán lý tính” đối với vấn đề thông tin, ông xứng đáng được gọi là “hậu sinh khả úy”.
Thương nhân Do Thái xem trọng việc thu thập và lợi dụng thông tin, đương nhiên cũng sẽ hết sức cẩn trọng trong việc bảo mật thông tin của mình, không để đối thủ nắm bắt được. Đây cũng chính là một ưu thế rất lớn cho các thương nhân Do Thái trong thời đại cạnh tranh kinh tế gắn liền với cạnh tranh thông tin hết sức khốc liệt này.