So với vua tàu thuyền thế giới Onassis, Ludwig còn vượt trội hơn. Thời ấy Ludwig có trong tay mình 6 đội tàu chở dầu lớn nhất thế giới. Ngoài ra, ông còn kinh doanh trong các lĩnh vực du lịch, địa ốc, khai thác khoáng sản thiên nhiên.
Lúc mới vào ngành vận tải biển, ông đã phải tốn rất nhiều công sức để trục vớt một chiếc tàu chạy dầu diesel dài khoảng 9m đã bị chìm dưới đáy biển từ lâu. Sau đó, ông lại phải bỏ ra 4 tháng để tu sửa con tàu, rồi đem ra nhận thầu, thu được 50 đô la. Sau đó ông mua thêm một chiếc tàu chở hàng cũ, định tu sửa nó thành một chiếc tàu chở dầu, nhưng lại không vay được tiền để trang trải. Rồi ông nghĩ ra cách. Ông cho một công ty dầu mỏ thuê chiếc tàu chở dầu cũ vẫn còn hoạt động tốt. Sau đó ông đi tìm giám đốc ngân hàng, nói rằng ông có một chiếc tàu chở dầu đang cho một công ty dầu mỏ thuê, tiền thuê sẽ được phía công ty dầu mỏ chuyển trực tiếp vào ngân hàng theo định kỳ mỗi tháng để thanh toán tiền lãi. Cuối cùng Ngân hàng New York cũng đã cho ông vay tiền.
Mặc dù không có vật thế chấp, nhưng công ty dầu mỏ được ông cho thuê chiếc tàu chở dầu cũ lại có tiềm lực rất mạnh. Ngoại trừ tai họa do thiên nhiên và giặc giã gây ra, bằng ngược lại tiền thuê của công ty dầu hỏa nhất định sẽ được chuyển đến đúng thời hạn. Hơn nữa, ông đã tính toán rất kỹ, tiền thuê tàu của công ty dầu hỏa vừa đủ để đắp vào tiền lãi ngân hàng. Cách làm này tuy mạo hiểm, nhưng nó chính là khởi đầu cho những thành công sau này của ông.
Có được tiền, ông mua ngay chiếc tàu chở dầu rồi bắt tay vào việc sửa chữa, biến nó thành một chiếc tàu chở dầu có công suất lớn. Cũng như lần trước, ông cho thuê lại nó, sau đó lại lấy tiền cho thuê làm thế chấp, tiếp tục mượn thêm một số vốn nữa, rồi lại mua tiếp một chiếc tàu khác, và cứ thế tiếp tục, số tàu của ông ngày một nhiều thêm.
Chìa khóa cho thành công của Ludwig là ông đã tìm ra được diệu sách khéo mượn “thế” của người khác để làm cho mình trở nên mạnh hơn. Bằng cách đó, ông đã gây dựng được mối quan hệ làm ăn với công ty dầu mỏ. Có được công ty dầu mỏ làm điểm tựa, ngân hàng đương nhiên sẽ vui vẻ cho ông vay tiền. Mặt khác, ông dùng số tiền vay được từ ngân hàng để mua một chiếc tàu chở dầu tốt hơn, rồi cho công ty dầu mỏ thuê, sau đó lại mượn tiền, khéo léo tận dụng số tiền vay được để củng cố thực lực của mình. Với vòng xoay đi mượn và cho thuê đều đặn như vậy, đội tàu của ông ngày càng nhiều hơn, “thế” của ông cũng ngày càng mạnh hơn.
Qua câu chuyên điển hình trên đây, chúng ta có thể nhận thấy một điều, người Do Thái không chỉ khéo léo trong việc mượn tiền người khác, mà còn cực kỳ uyển chuyển trong việc vay mượn sức mạnh của họ để phát triển hay phục vụ cho chính mình.