Chương 1

Chương 1

Thẩm Tử An mơ mơ màng màng tỉnh lại, mở to mắt, phát hiện mình đang đứng trong một khoảng không gian trắng xoá.

Xung quanh là đám người người cũng đang đứng đó đớ ra, nhưng bọn họ đều cách Thẩm Tử An rất xa, rõ ràng là ngửi được mùi cơ thể kỳ lạ trên người cậu.

Từ nhỏ đến lớn đều như vậy, cậu đã quen rồi.

Lạnh lùng là vẻ bảo vệ của cậu, Thẩm Tử An mặt không chút thay đổi đứng tại chỗ, hai tay đút vào túi.

Cậu mặc một bộ quần áo màu đen, trông rất cao lãnh.

Mũ lưỡi trai màu đen che đi hơn phân nửa khuôn mặt của cậu, chỉ lộ ra góc hàm dưới đường cong rõ ràng.

Chỉ có mím môi, lộ ra vẻ bực bội của cậu lúc này.

Thẩm Tử An rất ghét những nơi đông người.

Nhưng trong không gian thuần trắng này, khắp nơi đều là người, ồn ào không chịu nổi.

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh như băng vang vọng trong không gian, mọi người đang ồn ào lập tức yên tĩnh lại.

“Hoan nghênh các vị người chơi lần đầu tiến vào thế giới kinh dị, bây giờ tôi sẽ giới thiệu cho mọi người một chút quy tắc nơi này.”

"Các người muốn sinh tồn trong thế giới kinh dị này, thì phải hoàn thành các phó bản, mỗi một phó bản đều sẽ có một chủ đề riêng, các người phải căn cứ những gì mà khách đặt ra, cũng chính là cung cấp các nhu cầu kỳ lạ cho khách."

"Gợi ý tốt: Khách hàng là thượng đế, tuyệt đối không được làm khách hàng không hài lòng, nếu không bạn sẽ bị trừng phạt, về phần nội dung trừng phạt, sẽ không phải là thứ bạn muốn thấy."

‘Thời gian mỗi trò chơi là bảy ngày, mọi người hãy nghĩ cách cố gắng sống sót đi.”

“Sau khi trò chơi kết thúc, Thế Giới Kinh Dị sẽ thông qua biểu hiện của các bạn để đánh giá phần thưởng.”

Chủ đề của thế giới kinh dị lần này là: Nhà hàng Bình An.

Sau khi giọng nói đó biến mất, tất cả mọi người trong không gian màu trắng đều sợ ngây người, không ngờ bọn họ lại tiến vào thế giới kinh dị…

Sau một khắc, một cảm giác không trọng lượng truyền đến.

Thẩm Tử An xuất hiện trong một đại sảnh trang hoàng xa hoa.

Mà người trong không gian màu trắng lúc nãy đã biến mất.

Đèn chùm thủy tinh thật lớn, bàn ghế tinh xảo, cùng với thảm trải sàn hoa mỹ, mỗi một chỗ đều đang thể hiện đây là một gian nhà hàng vô cùng cao cấp.

Đưa mắt nhìn lại, nhà hàng này rất lớn, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối.

“Nhắc nhở: Mười lăm phút sau, nhà hàng Bình An sẽ bắt đầu kinh doanh, mời đến phòng chứa đồ tìm một bộ đồng phục làm việc vừa người.”

Bởi vì từ nhỏ đã bị vô số người nhằm vào, tâm lý và năng lực chịu đựng của Thẩm Tử An rất mạnh, cậu tỉnh táo suy nghĩ.

Bây giờ, chuyện quan trọng nhất, chính là phải đến phòng chứa đồ tìm được quần áo làm việc thích hợp với mình.

Nghĩ như thế, Thẩm Tử An bước nhanh đến phòng chứa đồ.

Dọc theo đường đi không biết có phải bởi vì nhà hàng Bình An vẫn chưa bắt đầu kinh doanh hay không, cũng không thấy bất kỳ điểm kỳ lạ nào.

Thẩm Tử An cũng thở phào nhẹ nhõm.

Đến phòng chứa đồ, Thẩm Tử An hít sâu một hơi, mở cửa ra.

Một không khí oi bức ẩm ướt xông thẳng vào mặt.

Thẩm Tử An ngừng thở, nhìn vào bên trong, chợt nhìn thấy trên mặt đất có một nhúm tóc đen rối nùi, máu nhão, dính một khối thịt, thoạt nhìn chắc là da đầu.

Trong lúc đó, một cảm giác ghê tởm xông lên cổ họng, Thẩm Tử An che miệng, suýt nữa nôn ra.

Nghĩ đến thời gian cấp bách, cậu buộc mình đi vào.

Nhìn thấy bên trong còn có một tủ quần áo, cậu mở cửa tủ, bên trong có rất nhiều bộ quần áo để làm việc.

Thẩm Tử An tìm một bộ quần áo coi như sạch sẽ treo ở bên cạnh, cởϊ áσ màu đen của mình ra.