Chương 2: Sợ hãi

Chương 2: Sợ hãi

Sau khi tắm rửa xong, Từ Uyển Uyển thay quần áo sạch sẽ, cô vừa mới nằm lên giường, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì nghe thấy bên ngoài vang lên những tiếng sột soạt, sau khi yên tĩnh nín thở, hình như cô nghe được tiếng bước chân.

Lúc này Hình Dực không thể nào trở về, hơn nữa tối nay lúc gọi video, Hình Dực nói ít nhất phải một tháng nữa mới có thể về nhà, vậy…

Hô hấp của Từ Uyển Uyển như cứng lại, cô bị dọa cho cả người trở nên cứng đờ, hình như lúc đi lấy quần áo, cô đã quên khóa cửa sổ ban công!

Chẳng lẽ là ăn trộm!!!

Trong đầu suy nghĩ như vậy, Từ Uyển Uyển sợ đến mức cả người khẽ run, từ nhỏ thân mình cô đã gầy yếu, tay trói gà cũng không chặt, nếu như thật sự có kẻ trộm vào nhà, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, nhân lúc kẻ trộm còn chưa đi vào trong phòng ngủ, cô nhanh chóng rón ra rón rén xuống giường chuẩn bị khóa trái phòng ngủ, dùng điện thoại di động báo cảnh sát.

Ai ngờ hai chân cô vừa mới chạm đất, tay nắm cửa phòng ngủ đã bị người ta vặn.

Sắc mặt Từ Uyển Uyển trở nên tái nhợt, hoảng sợ không biết nên làm sao, giây phút lúc cửa bị mở ra kia, thậm chí cô còn không dám phát ra âm thanh gì, yết hầu giống như bị thứ gì đó chặn lại.

Bóng đen ngoài cửa có dáng người cao lớn, bóng đen đó di chuyển, thậm chí ngay cả di ngôn Từ Uyển Uyển cũng đã nghĩ kỹ rồi.

Đợi đến khi ánh đèn chiếu lên mặt bóng đen kia, sau khi thấy rõ ngũ quan của người nọ, cơ thể cứng đờ của Từ Uyển Uyển mới thả lỏng, tảng đá trước ngực cũng theo đó rơi xuống.

Từ Uyển Uyển thở phào một hơi, giọng điệu hơi mang theo chút oán trách, hờn dỗi.

“Ông xã, sao anh trở về lại không nói với em một tiếng, em bị anh hù chết đi được, còn tưởng rằng có kẻ xấu đột nhập vào nhà.”

Vẻ mặt người đàn ông sửng sốt, ngừng một lát mới trầm giọng nói.

“Vậy nếu như anh là người xấu thì sao?”

“Được rồi ~ đêm đã khuya, đừng ầm ĩ nữa, nhanh ngủ thôi.” Từ Uyển Uyển mở to đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, xoay người nhìn qua Hình Dực một cái, trong lòng lại có mấy phần nghi hoặc.

Giọng nói của anh khàn khàn với hùng hậu hơn trước kia một chút, làn da cũng ngăm đen hơn, tóc ngắn hơn, nhưng rõ ràng anh vẫn là Hình Dực mà, chẳng lẽ trên đời này còn có người lớn lên dáng dấp giống Hình Dực như đúc ư, cha mẹ chồng và Hình Dực đều chưa từng nhắc đến anh ta còn có anh em trai gì đó.