Chương 14

Huyện thành bọn họ đang ở không lớn, Giang Ninh mở ô, đi hai mươi phút là tới cửa nhà trẻ.

Ngoài cửa đã có không ít các bà mẹ tới đón con.

Vừa nhìn thấy Giang Ninh, lập tức có người vẫy tay với cô.

Giang Ninh hơi nhíu mày lại, sau đó mới mỉm cười đi qua.

Mới tiến lên, có một bà mẹ lập tức khen ngợi: “Giang Ninh, lại mặc váy mới à? Thật đẹp, cô mặc đẹp quá!”

Có người phụ họa: “Giang Ninh là trông xinh đẹp, nên mặc gì cũng đẹp, khiến tôi hâm mộ muốn chết, sinh con xong eo còn nhỏ như vậy.”

Có người nói: “Giang Ninh, lại là ông xã cô mua sao?”

Giang Ninh không thích trường hợp này, chỉ cười gật đầu.

Váy này, đúng là Chu Liệt mua cho cô.

Kích cỡ vòng eo, tất cả đều vừa vặn.

“Nhìn ông xã của người ta xem, không chỉ có thể kiếm tiền, còn biết khiến người ta vui vẻ. Ông xã nhà tôi ấy à, tôi đi giày cỡ bao nhiêu cũng không biết…”

Giang Ninh nhìn bên trong vườn trẻ, đợi đứa bé ra ngoài.

Giang Ninh và Chu Liệt có hai đứa bé.

Thai long phượng.

Khi Giang Ninh 25 tuổi sinh.

Bé trai tên là: Giang Hành.

Bé gái tên là: Chu Điềm.

Chu Liệt đặt tên, bé trai theo họ Giang Ninh, bé gái theo họ Chu Liệt.

Giang Ninh là ở cữ xong mới biết được tên của hai đứa nhỏ.

Lúc ấy cô giật mình, trong lòng không đồng ý lắm.

Nhưng mà Chu Liệt đã làm xong thủ tục, tên Giang Hành và Chu Điềm đã viết trên giấy khai sinh.

Giang Ninh cúi đầu nhìn đứa bé, không nói gì nữa.

“Mẹ!”

“Mẹ!”

Khi tiếng nói vui sướиɠ của đứa bé vang lên, Giang Ninh dần hoàn hồn.

Hai đứa bé chạy như điên từ nhà trẻ ra, đã lao tới trước mặt cô.

Một mình Giang Hành khoác hai cặp sách nhỏ, Chu Điềm nắm lấy tay Giang Ninh, trong miệng còn ngậm một cái kẹo que.

Bọn họ thấy mấy người phụ nữ khác ở bên cạnh, lễ phép nói: “Cháu chào dì.”

Ánh mắt Giang Ninh dịu dàng, mỉm cười, nói với người xung quanh: “Chúng tôi đi trước đây.”

“Được, lần sau cô tới sớm một chút, chúng ta tâm sự nhiều hơn.”

“Giang Ninh đúng là có phúc, không chỉ có ông xã tốt như vậy, còn sinh một đôi thai long phượng, trong thôn chúng ta chỉ có cô ấy là sống hạnh phúc.”

“Nhìn hai đứa bé kia xem, trắng nõn phấn nộn, giống Giang Ninh cỡ nào, thật đẹp.”

“Nói tới Giang Ninh, không ai không nói cô ấy mệnh tốt…”

“Ha ha, các cô thật sự cho rằng cô ta mệnh tốt sao? Nếu cô ta thực sự mệnh tốt, lúc trước đã không khắc chết mẹ cô ta, còn khắc chết cha cô ta.”

“Phúc khí gì chứ! Đó là cha cô ta tinh mắt, chọn trúng Chu Liệt, mấy năm trước đã giúp Chu Liệt một chút…”