- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Bị Nhựu Lận Đích Học Sinh Hội Trường
- Chương 2
Bị Nhựu Lận Đích Học Sinh Hội Trường
Chương 2
Editor:
Băng Tiêu
Beta – reader:
Băng Tiêu
Một ngày trôi qua rất nhanh, đồng hồ cũng đã điểm con số 10, mọi người trong nhà đã vào giấc ngủ say, phụ thân đẩy cửa phòng Hàn Kỳ đi vào.
” Cha … ” Hàn Kỳ căng thẳng nhìn phụ thân hắn, mặc dù ngày thường phụ thân hắn cũng không gần gũi với hắn bao giờ nhưng Hàn Kỳ chết cũng không nghĩ ra phụ thân sẽ làm loại chuyện này với hắn.
” Nhớ kỹ những gì ngươi đã nói. Đừng làm cho ta phí công, nhanh cởi hết quần áo rồi nâng cái mông lên cho ta thao.” Nhìn Hàn Kỳ vẫn ăn mặc chỉnh tề, phụ thân hắn bực mình nói.
” Ân … vâng … vâng ạ … ” Nhìn phụ thân hắn giận dữ, Hàn Kỳ sợ hãi bắt đầu cởϊ qυầи áo, hy vọng đừng chọc giận tới phụ thân, ngày hôm qua đã được chứng kiến uy lực của cự bổng rồi, nếu như chọc giân phụ thân thì nhất định hắn sẽ nhận được kết quả thê thảm.
Hàn Kỳ rất nhanh cởi sạch quần áo của mình, nằm ở trên giường, lấy tay vặn bung tách ra hai chân, đem mật huyệt hoàn toàn bại lộ trước mặt phụ thân hắn.
” Không tệ lắm, có phải hay không ngươi nên nói cái gì nhỉ?” Hài lòng nhìn biểu hiện của con mình, Hàn Xương Kiệt ( phụ thân của Hàn Kỳ) cười cười nhìn Hàn Kỳ.
” Thỉnh cầu … thỉnh cầu ngài dùng đại bổng hung hăng mà cắm vào tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của ta … ” Hàn Kỳ một bên tách ra hai chân thật to, một bên nghẹn ngào nói.
” Nếu đây là nguyện vọng của ngươi, ta đương nhiên sẽ cố gắng thoả mãn ngươi.” Cởϊ qυầи, cầm lên âm hành đã cứng rắn từ lúc nào, một phát đâm thật mạnh vào hậu huyệt con mình.
” A!!! ” Mặc dù hậu huyệt đã bị đùa bỡn mà mất đi sự co giãn ban đầu nhưng Hàn Kỳ vẫn không cách nào thừa nhận được cự vật lớn như vậy, liền thất thanh kêu to.
” Mẹ kiếp! Hô cái gì? Ngươi muốn đánh thức cả nhà dậy đúng không hả?”
” Không … xin lỗi … ” Hàn Kỳ vội lấy tay che miệng mình lại.
” Hừ, cái này cũng không tệ.” Đại côn mãnh liệt cắm vào tiểu huyệt Hàn Kỳ, tiến thẳng vào tràng ruột không ngừng di chuyển phát ra tiếng vang dâʍ đãиɠ, mỗi một lần đều rút ra gần hết rồi hung hăng đâm nguyên cây vào tận trong cùng, thân thể Hàn Kỳ mỗi lần quất cắm lại đau đớn phát run lên, âm hành tím hồng không ngừng tấn công cái mông trắng nõn của Hàn Kỳ làm cho quang cảnh càng trở nên dâʍ đãиɠ hơn.
” Nói, ngươi thích ta khô, nói, lão tử khiến ngươi sảng đã chết.” Hàn Xương Kiệt càng khô càng hưng phấn, kích động yêu cầu con mình nói những lời dâʍ đãиɠ
” Ta … ta.. ” Hàn Kỳ thật sự rất khó mở miệng, một hồi lâu cũng không nói nên lời.
” Mẹ kiếp! Nói nhanh! Khô chết ngươi! Khô chết ngươi! Nói mau! ” Không ngờ tới con mình dám cự tuyệt, Hàn Xương Kiệt tức giận đâm thật mạnh vào mật huyệt Hàn Kỳ.
” A!!! Ta … ta thích ngài khô ta!!!” Hàn Kỳ đau đớn không chịu được, tất cả tự tôn đều vứt bỏ, nói thế nào cũng không còn là vấn đề gì rồi.
” Những người từng khô ngươi với ta thì ai mạnh hơn hả? ” Hàn Xương Kiệt cao hứng tiếp tục hỏi.
” Cha mạnh hơn. Cha mạnh nhất, làm tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của ta thật sảng.”
” Nói, muốn ta ngày nào cũng khô ngươi!”
” Ta … ta muốn cha ngày nào cũng khô ta!” Hàn Kỳ cảm thấy nhất định thần trí của mình đã không rõ rồi, ngay cả những lời nói như thế cũng có thể nói ra khỏi miệng.
Hàn Xương Kiệt nghe con mình nói càng phấn chấn, hưng phấn mà xâm phạm Hàn Kỳ một lần rồi lại một lần, đem mật huyệt Hàn Kỳ thao đến tả tơi, trải qua một trận bùng nổ điên cuồng, tiểu huyệt đã sưng đỏ sung huyết, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến tiểu phúc của Hàn Kỳ trướng lên, tiểu huyệt cũng chảy ra không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hàn Kỳ ngã vào giường không thể động đậy được, vừa mệt lại vừa đau. Thật không hổ là nam nhân trưởng thành, bị cha khô suốt một đêm còn kinh khủng hơn bị những người đó cưỡиɠ ɖâʍ.
Không biết chính mình làm sai cái gì, tại sao lại bị đối xử như thế? Cuộc sống như vậy đến bao giờ mới có thể chấm dứt đây? Hàn Kỳ bi thương nghĩ tới, trường học sau khi tốt nghiệp thì tốt rồi, nhưng còn trong nhà thì sao đây?
*~*~*~*~*~*~*~*~~
Ngày thứ hai Hàn Kỳ mang theo đau đớn đi tới trường học, đến giờ nghỉ trưa hắn lại bị phó hội trưởng cùng một tên nam sinh tên Trương Dương gọi đưa tới phòng làm việc của hội học sinh.
” Các ngươi … tìm ta có chuyện gì sao? ” Nhìn hai người trước mắt, Hàn kỳ miễn cưỡng hỏi.
” Ngươi nói chúng ta tìm ngươi thì có thể có chuyện gì hả?” Từ ngày đó trở đi, phó hội trưởng không còn vâng vâng dạ dạ như xưa nữa mà càng ngày càng kiêu ngạo.
” Nhưng … nhưng hội nghị hội học sinh mới qua mà …” Bình thường bọn họ chỉ đùa bỡn hắn lúc ở hội nghị mà thôi.
” Hừ, như vậy thì sao? Bây giờ chúng ta muốn thượng ngươi. Giới thiệu cho ngươi một chút nhé, đây vốn là học sinh năm hai tên Trương Dương, vốn là hội trưởng thể dục.” Phó hội trưởng chỉ chỉ vào người đứng bên cạnh.
” Học trưởng ngươi hảo, ta đã sớm nghe nói về ngươi rồi, rất muốn được gặp mặt đây.” Trương Dương nhìn Hàn Kỳ cười một cách vô hại.
” Buổi chiều ta còn có tiết học … ” Hàn Kỳ lấy cớ hy vọng bọn họ có thể buông tha mình.
” Đừng nói nhiều, ngươi muốn tự cởi hay chúng ta cởi giúp ngươi.” Phó hội trưởng không kiên nhẫn mà uy hϊếp.
” … chính ta cởi.” Biết bọn họ sẽ không bỏ qua cho mình, Hàn Kỳ liền bò lên trên bàn hội nghị, bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Hàn Kỳ cởi hết quần áo xong, Trương Dương liền đi ra phía trước cầm hai đầu gối Hàn Kỳ tách ra hai bên.
” Ồ? Học trưởng, ngày hôm qua ngươi được người thượng qua rồi hả?” Nhìn thấy tiểu huyệt Hàn Kỳ sưng đỏ, Trương Dương biết rõ nhưng vẫn cố tình hỏi.
” Cái gì? Ngươi lại còn cùng những người khác quan hệ hả? ” Phó hội trưởng vừa nghe thấy liền nhanh đi tới, ngón tay đâm vào tiểu huyệt Hàn Kỳ. ” Sưng như thế này, các ngươi ân ái bao lâu hả? Ngươi thật đúng là dâʍ đãиɠ, không ai khô ngươi thì ngươi không chịu được sao?” Phó hội trưởng cười nhạo.
” Không … không phải đâu …!!” Tiểu huyệt bị phó hội trưởng đâm vào rất đau đớn, nhưng khi vừa nghe hắn nói, Hàn Kỳ vội vàng giải thích như sợ bị hiểu lầm gì đó.
” Ngươi kích động cái gì? Có ai muốn ngươi giữ thân đâu, ngươi thích cùng người khác làm thì vốn là chuyện của ngươi.” Nhìn Hàn Kỳ kích động giải thích, phó hội trưởng cười mỉa mai.
Đúng vậy … chỉ là người đùa bỡn mình thôi, như thế nào sẽ quan tâm việc này.
” Học trưởng, vậy ta không khách khí nhé.” Trương Dương cười cười, nắm lấy chính mình đang dâng trào đâm thẳng vào mật huyệt Hàn Kỳ.
” A!! Đau quá…” Hàn Kỳ thống khổ rêи ɾỉ, toàn bộ phân thân thô to chôn sâu vào trong, hậu huyệt bị ép mở rộng đến cực hạn, không để cho hắn một chút cơ hội thở dốc liền hung hăng bắt đầu di chuyển. Trừ ra đau đớn không còn cảm giác nào khác, hạ thể giống như bị xé rách làm hai, dường như có người đang dùng một thanh đao bén nhọn đâm thẳng vào tràng ruột hắn.
” Đừng … cầu… van cầu ngươi … chậm một chút.” Hàn Kỳ không chịu nổi liền hướng Trương Dương cầu xin.
” Hừ, đừng quan tâm hắn, trông thế chứ hắn lợi hại lắm đấy, hai người đồng thời cắm vào hắn còn chịu được mà.” Phó hội trưởng ở bên cạnh dùng giọng điệu khinh thường nói với Trương Dương.
” A, thật sự xin lỗi học trưởng nha … nhìn thấy thân thể mê người của ngươi … ta thật không thể khống chế được bản thân đây.” Trương Dương không hề thành ý mà hướng Hàn Kỳ xin lỗi. Dù đang nói chuyện nhưng Trương Dương vẫn không ngừng đâm vào hạ thể Hàn Kỳ.
Hàn Kỳ thật sự đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể tuỳ ý Trương Dương làm xằng làm bậy. Đau đớn khiến Hàn Kỳ cảm giác được chính mình sắp hôn mê bất tỉnh nhưng rồi lại rất nhanh cũng bởi vì đau đớn mà đem ý thức kéo về, Hàn Kỳ cứ như thế mà co quắp tê liệt nằm ở trên bàn hội nghị, hai chân mở ra thật to gác ở trên vai Trương Dương, theo vận động mãnh liệt của hắn mà không ngừng run rẩy dao động.
Trương Dương không ngừng ra vào trong cơ thể Hàn Kỳ, tràng ruột mềm mại không ngừng nhúc nhích kí©h thí©ɧ phân thân hắn, hậu huyệt hé ra hợp lại như một cái miệng nhỏ nhắn tham ăn gắt gao mà ngậm lấy phân thân, càng đau đớn Hàn Kỳ lại càng dùng sức kẹp chặt lấy, Trương Dương mặc dù đã cùng không ít nữ sinh quan hệ nhưng chưa bao giờ thượng qua nam nhân, hắn không hề biết, thân thể nam nhân so với phụ nữ còn mê hồn đến thế, bị dâʍ đãиɠ tiểu huyết kí©h thí©ɧ, không bao lâu, Trương Dương quất xuyên càng nhanh càng mạnh hơn, sau đó dùng hết sức đâm thẳng vào, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy bắn vào trong cơ thể Hàn Kỳ, rút ra phân thân đã có chút mềm nhuyễn, Trương Dương đi tới trước mặt Hàn Kỳ.
” Nào, học trưởng, giúp ta liếʍ sạch sẽ chỗ này đi.” Trương Dương nở một nụ cười vô hại với Hàn Kỳ.
Hàn Kỳ nghe lời chậm rãi vươn đầu lưỡi, run rẩy liếʍ mυ"ŧ phân thân Trương Dương, đem tất cả máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ liếʍ sạch sẽ.
” A … ” Nhìn Hàn Kỳ đang vùi đầu vào hạ thể của mình, đầu lưỡi mềm mại ấm áp không ngừng kí©h thí©ɧ phân thân, Trương Dương thoải mái mà phát ra tiếng rêи ɾỉ, dùng sức cầm lấy đầu Hàn Kỳ ấn vào hông hạ của mình, hắn cảm thấy âm hành vừa mới phóng thích qua lại bắt đầu mạnh lên. ” Học trưởng, ngươi thật sự là dâʍ đãиɠ a, có phải hay không muốn trá khô hết những người nam nhân quan hệ với ngươi thì ngươi mới bỏ qua hả?”
” Hừ, hắn vốn da^ʍ tiện như thế đó.” Đứng ở bên cạnh quan sát, phó hội trưởng mở miệng xen vào, vừa nói vừa hướng Hàn Kỳ đi tới, lấy tay tách ra hai chân Hàn Kỳ, nhìn mật huyệt đang hé ra hợp lại phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, phó hội trưởng liền kéo ra phân thân xuyên vào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tràng ruột bị ép phun ra, mỗi lần quất xuyên đều đem theo một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, hạ thể không ngừng phát ra tiếng vang dâʍ đãиɠ.
Mà vừa nãy bị Hàn Kỳ kí©h thí©ɧ, phân thân Trương Dương đã đứng thẳng lên.” Nào, học trưởng, mở miệng ra hấp nó.” Trương Dương dùng tiếng nói trầm thấp dỗ dành Hàn Kỳ.
Hàn Kỳ ngoan ngoãn hé miệng đem phân thân đang trướng to ngậm vào, Trương Dương dùng sức đâm vào bên trong đến tận yết hầu mới ngừng lại, Hàn Kỳ nuốt nước miếng một cách khó khăn, Trương Dương thì hưởng thụ mỗi lần yết hầu co rút sẽ kí©h thí©ɧ qυყ đầυ mang đến nhiều kɧoáı ©ảʍ, Trương Dương bắt đầu di chuyển, mỗi một lần đều sâu đến tận yết hầu, Hàn Kỳ bị thao đến buồn nôn, nước miếng không cách nào nuốt kịp liền theo khoé miệng chảy xuống.
Trên dưới cùng lúc bị lấp đầy, Hàn Kỳ chỉ có thể theo bọn họ di chuyển mà đung đưa, phó hội trưởng bắn vào hạ thể Hàn Kỳ xong thì Trương Dương cũng bắt đầu bắn vào trong miệng Hàn Kỳ, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ miệng Hàn Kỳ phun ra, bắn tung toé vào mặt hắn, còn một lượng không ít thì theo thực quản tiến thẳng vào trong dạ dày.
” Được rồi, hắn còn rất lợi hại đấy, còn có thể sử dụng như nhà xí a. Đúng không, hội trưởng?” Phó hội trưởng cười nói.
” Không … van cầu ngươi đừng như vậy…” Lập tức hiểu được phó hội trưởng muốn làm gì, Hàn Kỳ bất lực mà cầu khẩn, nhưng vô ích, phó hội trưởng tiểu thẳng vào tràng ruột hắn, một lượng nướ© ŧıểυ ấm áp cùng hỗn hợp máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ngập tràng ruột Hàn Kỳ.
” Ngươi có muốn thử hay không?” Nhìn Trương Dương, phó hội trưởng tươi cười một cách da^ʍ tà.
” Cái này hình như có chút quá đáng, thôi ta không làm.” Trương Dương lại nở nụ cười vô hại, cự tuyệt ý tốt của phó hội trưởng.
“Hừ.” Không ngờ sẽ bị từ chối, phó hội trưởng mất hứng hừ một tiếng, sau đó lại nhìn về phía Hàn Kỳ.” Ngươi, mặc quần áo đi học đi, thứ trong đó không được phép chảy ra ngoài, chờ tan học rồi giải quyết sau, nếu để ta biết được ngươi len lén đem nó ra coi chừng ta cho ngươi một trận.” Cảm giác vừa nghĩ ra một phương pháp cao minh, phó hội trưởng hài lòng cười ha hả, tàn nhẫn đá một cái vào Hàn Kỳ, sau đó mặc quần áo rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, Hàn Kỳ đề phòng mà nhìn Trương Dương, hy vong hắn đừng lại đối với mình làm cái gì đó, tiểu phúc phình ra muốn chết, hậu huyệt cũng đau đớn không thôi, nhưng lại không được phép cho chảy ra khiến Hàn Kỳ thống khổ rêи ɾỉ.
“Học trưởng thật đáng thương a~, không ngờ bị đối xử như thế.” Ngẩng đầu nhìn thấy Trương Dương đang nhìn mình, Hàn Kỳ lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
” Ha ha, hội trưởng, ngươi không cần phải sợ hãi như vậy, ta sẽ không làm gì với ngươi đâu. Chính ngươi không thể tự mặc quần áo đúng không? Ta giúp ngươi.” Nói xong liền cầm lấy quần áo Hàn Kỳ, chậm rãi mặc vào cho hắn, động tác cực kỳ ôn nhu như sợ động đến vết thương. Biết Hàn Kỳ không thể bước đi, Trương Dương ôm lấy hắn đến trước cửa phòng học, cũng may bây giờ vốn là thời gian đi học nên không có ai nhìn thấy.
Hạ thể đau đớn khiến Hàn Kỳ không thể tập trung học hành được, vừa nghe thấy tiếng chuông tan học, Hàn Kỳ vừa thu thập đồ đạc vừa nghĩ chính mình làm sao có thể về được đến nhà đây.
Mới đi ra khỏi phòng học, Hàn Kỳ đã bị một sức mạnh lôi đi, đưa nhanh đến một lớp học không người. Đóng cửa lại, Hàn Kỳ mới nhìn thấy người kéo mình vốn là Trương Dương.
” Ngươi … ngươi có chuyện gì sao?” Sợ hãi hỏi một câu, Hàn Kỳ bây giờ vốn không thể chịu được bất cứ cái gì rồi.
Không trả lời câu hỏi của Hàn Kỳ, Trương Dương liền đem Hàn Kỳ ấn ngã trên bàn, cởϊ qυầи của hắn.
” Đừng … van cầu ngươi.. đừng mà … ” Hàn Kỳ khóc nức nở cầu xin.
” Ai nha, học trưởng ngươi hiểu lầm cái gì hả, ta đang giúp ngươi mà.” Trương Dương cười cười vô hại, tách ra hai chân Hàn Kỳ, nhìn tiểu huyệt đã thũng trướng, cắm vào một ngón tay chậm rãi đem chất lỏng trong tràng ruột dẫn ra ngoài.
” Nào, chậm thôi, đưa những thứ đó đi ra đi học trưởng.” Thanh âm ôn nhu dỗ dành Hàn Kỳ.
” Đừng … đừng …” Rất mất mặt rồi. Mặc dù trước mặt bọn họ sẽ không có chút tôn nghiêm nào nhưng Hàn Kỳ vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
” Không có gì xấu hổ hết, không lẽ người muốn để như thế này về nhà? Ngươi cảm giác ngươi như thế có thể về đến nhà sao?” Ngón tay tại tràng ruột chậm rãi di chuyển, chất lỏng từng chút từng chút theo ngón tay chảy ra.
” A … ” Dưới sự dẫn dắt của Trương Dương, chất lỏng bắt đầu như bão lũ chảy ra ngoài tràn đầy mặt bàn, mà trên tay cùng quần áo của Trương Dương cũng bị dính tung toé một ít.
Trương Dương từ trong túi rút ra cái khăn tay tỉ mỉ lau sạch sẽ cho Hàn Kỳ, rồi sau đó mới lau tay và quần áo của mình, ôn nhu giúp hắn mặc quần áo, rửa sạch cái bàn lại còn đưa hắn về nhà.
” Học trưởng, hẹn mai gặp ở trường nhé.” Trương Dương hướng Hàn Kỳ nói lời từ biệt. Trên mặt vẫn là nụ cười vô hại đó.
” Ân …” Hàn Kỳ khẽ tạ ơn Trương Dương, sau đó xoay người chạy nhanh vào nhà.
Về đến nhà, mọi người nói cho Hàn Kỳ biết, phụ thân đi công tác một thời gian nữa mới về, tin tức này làm cho Hàn Kỳ thở dài một hơi sung sướиɠ, vậy là trong khoảng thời gian này có thể nghỉ ngơi một chút rồi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Bị Nhựu Lận Đích Học Sinh Hội Trường
- Chương 2