Hạ Nam Thăng sắp khóc rồi, nhìn Tô Nhậm Mẫn đứng cạnh mình: "Ảnh hậu Tô, cô nhìn kìa, cô ấy đánh cháu ~"
Ảnh hậu Tô: "..."
Khương Nam Sơn: "..."
Khương Thất Ngư cạn lời nhìn anh ta.
[Trước kia đâu có thiếu bắt nạt mình, cũng đâu thiếu xài tiền mình.]
[Đã vậy còn không chạm vào mình, lấy danh hoa mỹ là phải chừa đến sau khi kết hôn.]
[Không ngờ thằng cha này muốn dâng tất cả lần đầu tiên của bản thân cho nữ thần Khương Tử Nhiễm.]
[Hôm nay thấy mẹ mình vừa đẹp vừa có tiền lại nổi lên ý xấu với mẹ.]
[Thế mà còn ảo tưởng bò lên giường mẹ mình! Muốn bớt đi hai mươi năm đường vòng? Đáng tiếc, anh ngẩng đầu lên chỉ có tám centimet.]
[Không chạm vào mình cũng không đáng tiếc gì, ngẩng đầu mà chỉ được tám cen nghĩa là tàn tật đúng không nhỉ?]
Tô Nhậm Mẫn: "!!!"
Khương Nam Sơn: "!!!" Thằng ranh này muốn cắm sừng mình?
Khương Nhất Phàm: "!!!" Thằng ranh này muốn làm cha nhỏ của mình?
Tô Nhậm Mẫn không ngờ chàng trai này trông cũng chính trực, thế mà vòng qua vòng lại giữa hai đứa con gái của bà, đã vậy còn có ý tưởng với bà.
Ngại ghê, tám centimet bà chướng mắt!
Bà lạnh nhạt chủ trì đại cục: "Mọi người giải tán hết đi, trẻ con chơi đùa với nhau thôi mà, ai nên thay đồ thì thay, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.
Không ai ngờ rằng Khương Nhậm Mẫn lại không truy cứu Khương Thất Ngư.
Vậy có phải hơi cưng con gái ruột vừa về quá rồi không?
Khương Tử Nhiễm sắp cắn nát răng rồi, nhưng cũng hết cách, chỉ biết lết cái thân ướt đẫm đi thay đồ.
Hạ Nam Thăng thấy ánh mắt Tô Nhậm Mẫn nhìn mình bỗng đầy sự chán ghét, cũng chỉ đành đi theo lấy lòng Khương Tử Nhiễm.
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm vẫn luôn trốn trong góc tối không xuất hiện.
Lúc này, trợ lý với mức lương một triệu tệ một năm trả lời tin nhắn: [Thưa chủ tịch, khách sạn đêm nay ngài vào có một minh tinh nhỏ tên Lâm Kỳ.]
Khương Nam Sơn hỏi Khương Nhất Phàm: "Con quen minh tinh nào tên Lâm Kỳ không?"
Vì Khương Tử Nhiễm vào làng giải trí, thời gian sắp tới Khương Nhất Phàm đã đầu tư rất nhiều dự án có liên quan đến giới giải trí.
Khương Nhất Phàm gật đầu: "Con có quen, là… Bạn của Nhiễm Nhiễm."
Vốn dĩ anh ấy là người đầu tư, không nên quen biết minh tinh có độ nổi tiếng không cao.
Nhưng Lâm Kỳ này có quan hệ rất thân với em gái, để cô nàng ấy được tham gia vào chương trình truyền hình anh ấy đầu tư, em gái có dẫn cô nàng đến ăn cơm với anh ấy một lần.
Ánh mắt Khương Nam Sơn tối đi, gọi điện thoại cho trợ lý: "Giờ cậu lục soát phòng cô ta, nói rằng vị khách trước đó bỏ quên thứ gì trong phòng, xem bên trong có thẻ phòng của tôi không."
Mọi người đều sắp ngồi vào vị trí.
Trợ lý của Khương Nam Sơn gọi điện thoại tới, kinh ngạc nói: "Chủ tịch Khương, sao ngài biết được thế? Đúng là có thật, bị chúng tôi phát hiện, cô ta nằng nặc không chịu giao ra."
Khương Nam Sơn nheo mắt: "Có điều tra xem cô ta làm cách nào có được thẻ phòng không?"
Trợ lý hơi do dự: "Tôi hỏi nhân viên lễ tân, họ nói Lâm Kỳ lấy giúp cô chủ Khương Tử Nhiễm. Cô ta nói rằng tối nay cô chủ Khương Tử Nhiễm muốn chuẩn bị một món quà bất ngờ cho ngài nên nhân viên lễ tân đưa ngay."
Tất cả xí nghiệp của Khương Thị đều biết Khương Tử Nhiễm là con gái cưng của nhà họ Khương.
Cho nên nhân viên lễ tân không nghĩ gì đã đưa ngay.
Sắc mặt Khương Nam Sơn tối tăm đến cực điểm.
Ông ra ngoài xã giao đều có thói quen uống rượu, hơn nửa đêm trong phòng đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, không chừng sẽ xảy ra chuyện thật!
Ông không hiểu, bình thường ông đối xử với đứa con gái nuôi này không tệ, tại sao nó lại muốn làm thế với ông?
Khương Nhất Phàm cũng im lặng.
Thật sự là em gái làm ư?
*
Người đại diện Lý Lâm vẫn còn chưa hoàn hồn lại.
Vừa rồi cô ấy đứng bên bể bơi thấy được mọi chuyện, suýt nữa là choáng váng toàn thân.
Cô ấy nghi ngờ Khương Thất Ngư điên rồi, hơn nữa có chứng cứ!
Chuyện đá bay Khương Tử Nhiễm không nói làm gì, một người cuồng si như cô lại tát Hạ Nam Thăng một cái, điều đó quá khó tin.
Phải biết rằng trước kia cô ấy luôn khuyên cô chia tay, nhưng Khương Thất Ngư cứ dùng dằng mãi!
Lúc ngồi vào bàn, cô ấy bị Khương Thất Ngư lôi kéo ngồi bên cạnh.
Cô ấy sờ trán Khương Thất Ngư: "Em có bị sốt không đấy? Không lo cắm đầu yêu đương nữa à?"
Khương Thất Ngư rất thích người đại diện Lý Lâm này, vì trước đây cô ấy là người duy nhất đối xử tốt với nguyên chủ, thậm chí còn cho nguyên chủ mượn tiền.
Vì vậy, cô cố tình dẫn cô ấy lên bàn chính.
Khương Thất Ngư lười biếng đáp: "Trước đây nghĩ rằng tình yêu có thể ăn thay cơm, giờ thì thấy cơm ngon hơn!"
Lý Lâm đang định nói chuyện thêm với Khương Thất Ngư, nhưng khi thấy một người đàn ông đẹp trai, điềm tĩnh ngồi bên trái cô ấy thì chuyển sự chú ý sang anh ấy ngay.
Đây chính là Khương Nhất Phàm! Thiên tài đầu tư được công nhận trong giới kinh doanh!
Năm nay anh ấy liên tục đầu tư vào các dự án giải trí, phim ảnh và chương trình thực tế được anh ấy đầu tư đều thành công rực rỡ.
Nếu anh ấy có thể chia sẻ một ít tài nguyên cho Khương Thất Ngư, cô còn lo gì mà không nổi tiếng chứ?
Hơn nữa, Khương Thất Ngư là em gái mới được anh ấy nhận lại, anh ấy yêu thương hết mực còn không kịp nữa là!
Không cần bàn bạc với Khương Thất Ngư, Lý Lâm đã tranh thủ khi bàn còn chưa đông người mà bắt đầu bàn chuyện xã giao.
Cô ấy cười khúc khích chào hỏi Khương Nhất Phàm: "Chào sếp Khương, tôi là người đại diện của Thất Ngư, tôi họ Lý."
Khương Nhất Phàm nhìn Lý Lâm, tóc ngắn, mặc âu phục, trông khá giỏi giang và chuyên nghiệp.
Anh ấy lạnh nhạt đáp lời: "Chào cô."
Lý Lâm cười rạng rỡ" "Chúc mừng sếp Khương tìm lại được em gái! Không biết sếp Khương có thể cho Thất Ngư một cơ hội tham gia chương trình thực tế anh mới đầu tư không? Dạo này cô ấy không có hạng mục nào phù hợp cả."
Thực ra là không có mục nào luôn mới đúng.
Hạt mè dính còn chẳng flop* bằng Khương Thất Ngư nữa.
*Chữ 糊 tác dùng mang hai nghĩa là "dính" của hạt mè và "mơ hồ, kém nổi" của Khương Thất Ngư.Nhưng Lý Lâm nhất định phải tô điểm một chút.
Cô ấy vốn là người thẳng thắn, có gì nói đó, không thích vòng vo.
Chương trình thực tế mới mà Khương Nhất Phàm đầu tư tên là "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới".
Khác với phần lớn các chương trình thực tế trên thị trường, mỗi tập trong chương trình này đều đến một nơi khác nhau để sinh hoạt, giúp các minh tinh trải nghiệm nhiều cuộc sống khác nhau.
Đạo diễn là Tần Tạ - một đạo diễn quái đản nổi tiếng trong giới, ông ấy là người táo bạo dám chơi liều, có rất nhiều fan trung thành.
Cho nên khi chương trình vừa được duyệt đã gây chấn động trong giới và trên Weibo.
Không ít minh tinh tranh nhau sứt đầu mẻ trán muốn chen chân vào.
Ban đầu Lý Lâm không dám nghĩ đến việc cho một nghệ sĩ vô danh tiểu tốt như Khương Thất Ngư tham gia chương trình này.
Nhưng bây giờ khác rồi, Khương Thất Ngư không còn là Khương Thất Ngư của trước đây nữa.
Bây giờ cô là Khương Thất Ngư điên loạn, à, không phải, là Khương Thất Ngư được mạ vàng.
Khương Thất Ngư nghe Lý Lâm nói vậy, lập tức hối hận vì đã dẫn cô ấy lên bàn chính!
Cô hoàn toàn không muốn làm việc nữa mà!
Có điều Lý Lâm có hỏi cũng vô ích thôi.
Khương Nhất Phàm ghét cô còn không kịp, làm sao có thể cho cô tài nguyên!
Nhưng mà, điều khiến Khương Thất Ngư kinh ngạc là Khương Nhất Phàm nói rằng: "Được, vừa hay còn một chỗ trống."
Ban đầu là Lâm Kỳ sẽ tham gia, nhưng Lâm Kỳ đã làm chuyện như vậy nên chắc chắn không thể để cô ả tham gia nữa.
Mặc dù bây giờ anh ấy cũng không thích Khương Thất Ngư cho lắm, cảm thấy cô hơi thô lỗ.
Nhưng chương trình sắp lên sóng, tìm người khác cũng không dễ.
Coi như tiện nghi cho Khương Thất Ngư vậy!
Khương Thất Ngư: "..."
Như sét đánh giữa trời quang, Khương Thất Ngư choáng váng!
[Khương Nhất Phàm, tôi khuyên anh rút lại lời này!]
Khương Nhất Phàm: "???"
Sao? Cô không muốn đi?
Lý Lâm vui mừng khôn xiết, vội nói: "Cảm ơn sếp Khương, chắc chắn Thất Ngư sẽ không làm anh thất vọng! Trước đây cô ấy không có tài nguyên tốt gì thôi chứ thật ra xuất sắc lắm!"
Khương Thất Ngư méo miệng: "Vàng thật sẽ phát sáng, tiếc rằng tôi là titan."