Chương 6.1: Hiểu lầm được gỡ bỏ

Edit: Team Sức Mạnh Vĩ Thú

Không riêng Lệ Tuấn Phong bị ly trà lạnh hất ngốc, An Tuệ cũng trợn tròn mắt, cậu không nghĩ tới Lâm Khả Khả thế nhưng hiểu lầm cậu …cậu bị dâʍ ɭσạи!

Thật ra phải là đồng vợ đồng chồng đi?

Không đúng, cậu đang nghĩ gì thế này! Hiện tại không phải lúc suy nghĩ điều này!

An Tuệ vội vàng kéo Lâm Khả Khả ra sao mình, rút khăn giấy trên bàn giúp Lệ Tuấn Phong lau mặt, một bên lau một bên xin lỗi: “Lệ tổng…… Lệ tổng thật xin lỗi, Khả Khả không phải cố ý…… Chị, chị ấy chỉ là hiểu lầm thôi!”

Hiểu lầm quan hệ của hai người bọn họ.

“Hiểu lầm?!” Lâm Khả Khả hồi tưởng lại một màn lúc nãy, không nghĩ ra bản thân hiểu lầm chỗ nào.

An Tuệ cũng không biết nên giải thích như nào, cậu lại không thể trực tiếp nói với Lâm Khả Khả rằng mình đã ngủ với Lệ Tuấn Phong, cũng không thể nói bản thân không quen với Lệ Tuấn Phong, gấp đến độ đỏ mặt tía tai, chân chính cảm nhận được cái gì gọi là chân tay luống cuống.

Lệ Tuấn Phong thở dài thật mạnh, trong lòng không vui, hắn lại không phải loại người không thấu tình đạt lí, làm sao mà hai người đều cảm thấy hắn là hình tượng phản diện?

“Được rồi, không có việc gì.” Lệ Tuấn Phong nắm lấy tay An Tuệ đang lau mặt cho hắn, nắm ở lòng bàn tay. Hắn đứng lên, ôm An Tuệ vào trong ngực, nói với Lâm Khả Khả: “Đây là bà chủ.”

Lâm ca cao: “……” Tạo nghiệt nha, cô đã làm cái gì —— từ từ, bà chủ?!

Lâm Khả Khả trợn tròn mắt, ánh mắt đảo quanh giữa An Tuệ và Lệ Tuấn Phong vài vòng, cô ngơ ngác hỏi: “Không phải…… An Tuệ không phải mới vào công ty sao?…… Hai người quen nhau trước đây?”

“Không phải…… Tôi……” An Tuệ nghẹn lời, cậu cũng không biết đây là lần thứ mấy mình không có cách nào giải thích, cậu nên nói với Lâm Khả Khả thế nào về việc cậu tự an ủi trong phòng vệ sinh bị Lệ Tuấn Phong phát hiện chứ?

Mặc kệ nói như thế nào cũng rất đáng khinh nha!

Lệ Tuấn Phong hiển nhiên cũng nghĩ đến lần đầu gặp gỡ của hai bọn họ, nhịn không được cúi đầu cười, sau đó nói: “Trước kia không quen biết, lúc tôi tới công ty, gặp An Tuệ nhất kiến chung tình.” (yêu từ cái nhìn đầu tiên)

Lệ Tuấn Phong cảm thấy bản thân nói không sai, nhưng lần đó chưa phải nhất kiến chung tình, ở WC gặp được bảo bối nhỏ tự an ủi, đối với bảo bối nhỏ đang thủ da^ʍ nhất kiến chung tình.

…… Mặc kệ nó, tóm lại đều là nhất kiến chung tình.

Nghe được lời này của Lệ Tuấn Phong hai người đồng thời mở to mắt, Lâm Khả Khả là do khó có thể tin được tình tiết Mary Sue văn phòng sẽ phát sinh kế bên mình, còn An Tuệ là khϊếp sợ Lệ Tuấn Phong gián tiếp thổ lộ với cậu.

Không nghĩ tới…… Lệ Tuấn Phong thế nhưng dùng cái từ nhất kiến chung tình này.

An Tuệ nhịn không được cảm thấy ngọt ngào trong lòng, cậu tự nhủ, như vậy là đủ rồi, bất kể nữ chính của Lệ Tuấn Phong sau này là ai, hiện tại có thể nhận được câu ‘ nhất kiến chung tình ’, như vậy là đủ rồi.

Lâm Khả Khả nhanh chóng phản ứng lại bản thân làm việc ngu ngốc, khẩn trương nắm chặt tay: “Lệ tổng, thực xin lỗi, tôi quá lỗ mãng.”

An Tuệ cũng sợ Lệ Tuấn Phong tức giận, rốt cuộc một người đàn ông bị người khác hiểu lầm là kẻ quấy rôus, còn bị người ta đổ một đầu trà lạnh, cũng đủ mất mặt.

“Lệ tổng, Khả Khả không phải cố ý.” An Tuệ cũng cầu tình theo.

An Tuệ không cầu tình còn tốt, cầu tình một cái Lệ Tuấn Phong càng tức giận, giống như ở trong mắt An Tuệ hắn chính là loại ông chủ không nói lý, hắn không vui nhéo cằm An Tuệ một chút: “Tôi giống loại người không nói lý sao?”

An Tuệ khó hiểu chớp mắt.

“Không có việc gì, cô cũng chỉ có ý tốt.” Lệ Tuấn Phong nói với Lâm Khả Khả: “Cô thật lòng đối tốt với An Tuệ, rất tốt.”

“Lệ tổng…… Sếp…… Không tức giận?” Lâm Khả Khả nhìn lá trà trên đầu Lệ Tuấn Phong, trong lòng run lên.

Lệ Tuấn Phong tức cười: “Chẳng lẽ một hai phải trừ tiền lương thì cô mới tin?”

“Không không không, đừng trừ đừng trừ.” Tiền lương của Lâm Khả Khả vốn dĩ không nhiều lắm, nếu lại trừ đi tiền thuê nhà cũng không có, cô vội vàng xua tay, tỏ vẻ bản thân tin tưởng.

Lệ Tuấn Phong lấy lá trà trên má xuống, vốn dĩ muốn ôn tồn với An Tuệ một chút, nhưng lại thành ướt như chuột lột, hắn thở dài: “Hai người ăn cơm đi, tôi đi thay quần áo.”