Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bí Mật Song Sinh

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ chiếc xe bước xuống một đám người bặm trợn, tay cầm tuýp sắt hùng hổ tới gần xe của cô.

- Chú ngồi yên đó, không được xuống.

Khi tài xế thấy xe bị chặn lại thì định xuống nói chuyện với đám người đó nhưng bị cô ngăn lại.

Cô thấy những kẻ đó rất nguy hiểm, tay lại cầm vũ khí, khuôn mặt thì dày đặc sát khí.

Một tên cầm tuýp sắt đập vỡ cửa kính xe rồi tự ý mở cửa, cô hơi hốt hoảng ngồi lùi lại.

- Aaaa

Tên đó mạnh tay nắm tóc cô lôi xuống xe khiến cô ngã nhào xuống đất gạch, những miếng gạch ngổn ngang làm tay chân cô đều bị xước chảy máu.

- Cô chủ.

- Chú ở yên đó, tôi tự lo được.

Tài xế thấy cô bị như vậy định xuống giúp nhưng cô cản lại không cho xuống. Có lẽ cô mới chính là mục tiêu mà chúng, vậy nên cô không thể để chú tài xế gặp nguy hiểm.

- Nhãi con, mày nhớ tao chứ.

Một tên khác tiến lại gần ngồi xuống đối diện mặt với cô.

" Là hắn, kẻ đã định bắt cóc Thiên Minh nhưng bị mình ngăn cản "

Suy nghĩ của cô trong đầu khi thấy khuôn mặt kẻ đó, bất chợt cô bật cười lớn khiến cho mấy tên côn đồ nhìn nhau không hiểu chuyện gì.

- Mày cười cái gì?

- Hahaha tất nhiên là tôi nhớ ông là ai rồi, con mắt bên phải bị bầm vẫn chưa đủ với ông sao? Cần tôi làm bầm luôn con mắt bên trái không? Hahaha

Cô ôm bụng cười rất lớn, hình như những vết thương kia không là gì đối với cô. Không đau đớn, không sợ hãi, cô vẫn cười khoái chí khi thấy gương mặt bị bầm của hắn.

- Con ranh mày còn dám chế nhạo tao hả, con khốn tao cho mày chết.

Hắn ta nổi điên khi bị biến thành trò cười, dơ chân đạp mạnh cô ngã rồi liên tục đá vào bụng, vào người cô không thương tiếc.

Cô không kêu la chỉ ôm bụng lại chịu những cú đá tàn nhẫn đó, giờ thì cô không thể đánh lại bọn chúng vì chân cô còn rất đau, đứng còn không nổi nói gì đến chuyện đánh trả.

- Sao mày không khóc lóc cầu xin đi, biết đâu tao tha cho mày.

Hắn ta dừng chân lại túm tóc cô lôi dậy, cúi đầu ghé sát vào mặt cô.

- Tại sao tôi phải cầu xin những kẻ hèn hạ như mấy người?

Cô ngẩng mặt lên nhìn tên đó cười khinh bỉ rồi dùng đầu của mình đập mạnh vào mặt hắn ta. Khiến hắn ngã ra đằng sau ôm lấy mũi, máu ở mũi hắn chảy ra không ngừng.

- Tao sẽ gϊếŧ mày.

Tên đó cầm tuýp sắt lao về phía cô như một con thú. Cô chỉ biết nhắm mắt lại chờ tử thần gọi tên.

Đột nhiên có một tiếng súng vang lên, cô giật mình mở mắt thì nhìn thấy tên đó ngã xuống. Hắn ta bị ghim một viên đạn trên trán, chết không nhắm mắt.

Trong lúc còn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra thì mấy tên còn lại đã leo lên xe bỏ chạy, cô quay quay người nhìn phía sau thấy 4 người mặc đồ đen từ trên xuống dưới, tay cầm khẩu xuống đi gần về phía cô.

- Lâm tiểu thư cô không sao chứ? Chúng tôi xin lỗi vì đã không xuất hiện sớm hơn, để cô phải chịu khổ rồi.

- Mấy người là ai vậy? Còn tên đó chết thật rồi sao?

Cô nhìn mấy người đó run giọng hỏi, tính cách cô rất bản lĩnh không bao giờ tỏ ra sợ hãi, nhưng đây là lần đầu cô thấy có người chết trước mặt mình. Thật sự điều đó khiến cô cảm thấy có chút hoang mang.

- Tiểu thư yên tâm, chúng tôi sẽ giải quyết cái xác đó. Sẽ không để cô bị liên lụy đâu, mời tiểu thư lên xe.

Một người đỡ cô đứng dậy đưa cô vào xe, hai người khác nhanh chóng ngồi hai bên, cô bị chèn ở giữa.

- Cô chủ cô không sao chứ? Tôi xin lỗi vì đã không giúp được cô, tôi đúng là kẻ vô dụng ham sống sợ chết mà.

Chú tài xế cảm thấy rất có lỗi tự trách bản thân.

- Không sao đâu chú đừng bận tâm, người bọn chúng cần là tôi vậy nên tôi không muốn chú bị liên lụy. Mà hai người là ai vậy? Sao lên xe của tôi?

Cô quay qua nhìn hai người đàn ông to lớn kia hỏi.

- Nhiệm vụ của chúng tôi là bảo vệ tiểu thư an toàn chứ không phải trả lời những câu hỏi đó.

Cô nghe thấy vậy thì đành im lặng không hỏi gì thêm, cái mà cô đang thắc mắc ai là người đã cho" mafia "bảo vệ cô? Người đó biết là cô sẽ gặp nguy hiểm sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »