Chương 30

Nhưng Hàn Vũ Thiên đã đoán không chính xác. La Thượng Thần mặc dù bên ngoài góc độ thiên hướng nam tính, nhưng bên trong khí quan nữ tử lại phát triển cũng thành thực. Bởi vậy, mỗi lần Hàn Vũ Thiên luôn không mang mũ cùng cậu lên giường, La Thượng Thần đều có chút lo lắng… Dù sao, cậu cũng biết rõ tình trạng thân thể mình, còn có…

Không dám quên, lời Kỷ Thương nói.

Kỷ Thương còn từng nói quá về cậu, thân thể bởi vì bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ cũng thực hoàn toàn phát triển, cho nên mỗi tháng sẽ có kỳ nguyệt đến… Cũng bởi vậy, cậu sẽ có khả năng mang thai, tuy rằng cơ hội rất nhỏ, nhưng có lẽ là sẽ có…

Nhưng, cậu không dám tưởng tượng…… Nếu… Chính là nếu… Nhưng nếu ‘vạn nhất’ thật sự xảy ra… Cậu… Sẽ phải làm thế nào?

Người kia sẽ tỏ vẻ như thế nào?… ‘Lẫm’ cùng ‘Duyệt’ sẽ nghĩ sao, là ghê tởm, chán ghét mình?

Nhưng mà kỳ nguyệt tháng này, cũng chưa có báo danh đúng giờ… Thậm chí, còn có chút bệnh trạng nôn mửa. Cực kỳ giống… Kỷ Thương từng nói qua tình trạng của vợ cậu ấy khi mang thai…

“… Rốt cuộc là có chuyện gì vậy, Thượng Thần?” Ngồi trong phòng La Thượng Thần, Kỷ Thương tao nhã mở miệng hỏi. Thân là bạn tốt của cậu, thế nhưng lại hoàn toàn không biết đến chuyện gì cả, không khỏi có chút tự trách mình không quan tâm đến cậu ta.

Lúc trước La Thượng Thần có hỏi về chuyện thuốc tránh thai làm cho Kỉ Thương có chút nghi ngờ, hiện tại lại đến hỏi đến tình trạng khi mang thai? Cho dù có kiểm nghiệm thì cũng không có thể nào mang thai, chính là bởi vì áp lực quá lớn làm cho cậu ta mất cân bằng, nhưng… Sự tình này phát sinh không phải là chuyện nhỏ, cũng không thể hỏi quá nhiều.

“… Cái này…” ánh mắt trầm xuống, La Thượng Thần nói cho Kỷ Thương nghe, đối phương chính là Tổng tài của cậu, bởi vì thích nhau cho nên mới…… Nhưng trừ bỏ tên cùng chuyện phát sinh quan hệ, tất cả La Thượng Thần đều không dám nói thật, bởi nếu nói ra nguyên nhân, Kỷ Thương sẽ lo lắng dẫn đến tranh chấp với người kia.

“… Thật sao? Cần thuốc tránh thai sao?” Mặt nhăn mày nhíu, Kỷ Thương có chút không tin La Thượng Thần còn nhớ chuyện xưa, nhưng là cho dù có không tin cũng không có biện pháp để tiếp tục truy vấn, dù sao… Nhìn khuôn mặt bì thái sầu não kia, Kỷ Thương cũng chỉ có thể tạm tin tưởng.

“Đương nhiên rồi!… Ách… Bởi vì tôi, tôi nghĩ mình mang thai…” Nói xong mới phát hiện mình trả lời quá nhanh lại kiên định, lo lắng Kỷ Thương thông mình sẽ khả nghi, La Thượng Thần nhỏ giọng giải thích nguyên nhân.

*

“Đối phương sẽ không để ý chứ?” Kỷ Thương lại đưa ra vấn đề. “Hay là hắn căn bản không biết cậu có thể…”

“Không có…” Sẽ để ý sao? Không, sẽ không, hắn cũng không biết cậu sử dụng thuốc tránh thai, hơn nữa… Nữ nhân có thể giúp hắn sinh đứa nhỏ rất nhiều, một người nam nhân có thể giúp hắn sinh đứa nhỏ sẽ như thế nào? “Hắn cũng không thích tiểu hài tử, cho nên cũng thực tán thành…”

Đối mặt với Kỷ Thương đang quan tâm hỏi… La Thượng Thần bất đắc dĩ phải nói dối thêm một lần nữa, bởi vì cậu không thể nói ra chân tướng sự thật, chỉ có thể nhất muội thừa nhận… Cho nên mình không thể làm cho Hàn Vũ Thiên tiếp tục cảm thấy thú vị, mới mẻ, chỉ cần sau một thời gian nữa, hắn sẽ buông tha cậu…

Nhưng, sự tình có chút ngoài ý muốn. Hàn Vũ Thiên quá mức khôn khéo, tựa hồ không thể giấu diếm hắn một cái gì…

“… Đây là cái gì?” Hàn Vũ Thiên đem mấy hộp thuốc tới trước mặt La Thượng Thần. Hắn vẫn như trước mang ý cười cười, nhưng lại làm cho tâm tình người ta không thể cảm thấy sung sướиɠ mà chỉ muốn hướng xuống mặt đất mà cui xuống.

“……” Hắn đã biết… Khó trách… Thuốc tránh thai còn lại đều không thấy. La Thượng Thần tuyệt vọng nhắm hai mắt.

“… Sao không dám nói? Dám ăn nên dám nói chứ…” Hàn Vũ Thiên thanh âm có chút ý cười nhạt, nhưng là làm cho người ta cảm giác cấp bách càng tăng lên. “Nói cho tôi biết, cái em dùng là… Thuốc tránh thai a?”

“……”

“Không thể tưởng tượng được tôi như vậy lại gặp được bảo bối đâu…” Hàn Vũ Thiên đứng dậy tới gần La Thượng Thần, thân thủ liền hướng tới hắn mà sờ soạng. “Nguyên lai… Em không chỉ có được song trọng tính… Lại còn có thể mang thai sinh con?”

“……” Đối với Hàn Vũ Thiên không chỉ đang vuốt ve mà còn có hành vi cố ý đυ.ng chạm cái chỗ mẫn cảm kia, La Thượng Thần vẫn nhất quyết không muốn mở miệng. Cứ run run như là tiết lộ sự sợ hãi đối với Hàn Vũ Thiên cùng… Từng trận kɧoáı ©ảʍ khó đỡ nảy lên….

“Sao vậy… Không dám thừa nhận sao? Vẫn là không muốn cùng tôi nói chuyện?… Em thật là can đảm a… La Thượng Thần…” Đối với La Thượng Thần không nói gì, bộ dáng lại lạnh lùng, Hàn Vũ Thiên cảm thấy thực khó chịu đến độ muốn gϊếŧ người! Lửa giận không biết là từ đâu nổi lên, không biết nguyên nhân vì sao mà hừng hực, tựa hồ như muốn đem một tia lý trí đi thiêu hủy. “Bao nhiêu đàn bà muốn vì tôi mà sinh đứa nhỏ… Nhưng em thế lại không muốn… Ân?”