' Được, chỉ cần có liên quan đến vụ án thì cậu cứ nói với tôi, không cần khách sáo, một chút nữa sẽ có cho cậu ''
'' Vâng cảm ơn anh, em cúp đây''
Nói xong Mã Ý An liền bước vào bảo mọi người: '' Các em chờ một chút đội trưởng sẽ lấy mẫu cho chúng ta, giờ thì bắt đầu làm việc tiếp thôi, nếu như làm việc theo cách cũ thì sẽ nhanh hơn nên mọi người cứ làm như thế nhé ''
'' Anh An cách cũ anh nói là gì vậy ạ '' Trần Linh thắc mắc
'' À anh quên mất em là người mới đến mà, xin lỗi em nhé ''
'' Không sao đâu giờ nói cũng được mà anh ''
'' Ừm, lúc trước anh chị cứ tập trung xem một vài thi thể có thương tích nhiều và nghiêm trọng trước sau đó thì chia nhau ra xem riêng các thi thể khác nhẹ hơn để nhanh chóng làm việc trong các vụ án có nhiều thi thể. Điều này giúp tăng năng suất lao động lên đó '' Mã Ý An nói
'' Vâng, em biết rồi ạ '' Trần Linh trả lời
'' Vậy thì chúng ta bắt đầu làm việc thôi nào, à mà mọi người nhớ với thi thể nữ thì phải kiểm tra thêm xem có bị tấn công tìиɧ ɖu͙© không nhé '' Mã Ý An nói lớn
'' Vậy không kiểm tra cả nam giới à, lỡ có người bị thì sao '' Thẩm Điệp cười gian trá hỏi
'' Thẩm Điệp cô đừng có nhìn tôi với cái điệu cười như thế, trông biếи ŧɦái lắm đó cô biết không. Hừ, nếu cô muốn thì kiểm tra tất đi '' Mã Ý An tức giận nói.
'' Vân Khánh trông họ có vẻ thân thiết nhỉ '' Trần Linh hỏi Mộng Vân Khánh
'' Ừm đúng vậy, họ là bạn thân với nhau mà, họ cùng học đại học từ năm nhất nên thân từ đó đến giờ ''
'' Vậy mà lúc đầu tôi cứ nghĩ họ là người yêu cơ '' Trần Linh vừa nói vừa cảm thán trí óc của mình càng ngày tưởng tượng càng phong phú
'' Em giống chị lúc mới gặp họ thật đó, chị cũng nghĩ họ là người yêu đó, nhưng mà sau này chị có hỏi hai người họ thì bị mắng té tác ra đó ''
'' À mà cậu lớn tuổi hơn tớ sao mà lại xưng chị vậy? ''
'' Chị năm nay ba mươi hai tuổi rồi xưng chị là đúng mà ''
'' Cái gì cơ?, chị ba mươi hai tuổi á '' Cô bất ngờ nói lớn
'' Ừ, sao vậy ''
'' Sao trông chị trẻ vậy, cứ như sinh viên mới tốt nghiệp á '' Trần Linh cảm thán nói
'' Cảm.. cảm ơn em, em nói thế chị ngại quá '' Mộng Vân Khánh nhỏ giọng then thùng nói
Nghe lỏm cuộc trò chuyện của hai người, Thẩm Điệp liền nói: '' Đúng là em ấy trẻ thật, hồi em ấy mới đến chị còn nghĩ em ấy mới tốt nghiệp cơ, ai mà ngờ lúc đó em ấy đã hai mươi chín tuổi rồi chứ ''. Mộng Vân Khánh lúc nào cũng tết tóc hai bên mặt mũi thì có phần trẻ con nên lúc nào mọi người cũng nhận nhầm tuổi của cô cả, đến cả mẹ cô còn cảm thán với khuôn mặt trẻ mãi không già này.
'' Thôi được rồi coi như giải lao trò chuyện chốc lát, mọi người nên bắt đầu làm việc đi nào không thì sẽ phải tăng ca đó '' Mã Ý An nói lớn
Nghe tới hai từ '' Tăng ca '' cả ba người liền giật bắn chạy nhanh đi làm việc. Hôm nay đã đủ mết rồi ai lại còn muốn tăng ca đếm chứ, với lại hôm nay cũng là buổi đầu của cô mà ai lại muốn tăng ca chứ.
'' Nhớ là ghi cả bản báo cáo kết quả nữa đấy nhé mọi người''
Rốt cuộc thì đến 6 giờ tối mọi người mới làm xong bản báo cáo nộp cho đội trưởng, họ đã làm không nghỉ trong 4 tiếng rồi. Vốn định nghỉ tay một chút thì có một công tố viên đến phòng nói:
'' Tổ trưởng Mã tôi đến đem cho mọi người vỏ cây thông này ''
Dứt lời mọi người kiền nhìn ra ngoài cửa với vẻ mặt bơ phờ mệt mỏi sau 4 tiếng làm việc liên tục, dọa cho anh ta giật mình một chút cứ ngỡ là gặp ma giữa ban ngay rồi chứ. Mã Ý An nhìn thế liền không tình nguyện đứng dậy bước tới chỗ anh ta để lấy vỏ cây thông 'Cố lên tôi ơi, làm nốt cái này thôi là mình tan ca được rồi, hôm nay mình còn chưa ăn bánh mochi vị kem chanh dây mới ra của cửa hàng mình yêu thích nữa' Anh vừa nghĩ thầm vừa an ủi bản thân
'' Cảm ơn cậu nhé, vất vả rồi '' Mã Ý An cố nói chuyện với anh ta
'' Không có gì đâu, nếu không có gì tôi tan làm trước nhé '' Anh vừa nói vừa chào tạm biệt với mọi người
Mã Ý An cùng mọi người nghe xong liền giận đến nỗi nổi gân xanh tay thì nắm tròn thành nắm đấm, Mã Ý An của chúng ta thì nghiến răng ken két ' Rốt cuộc anh ta cố ý hay cố tình vậy hả!'. Tất cả con người vừa nghĩ vừa cay cú, riêng Trần Linh cảm thán ' Chắc mình phải tăng ca quá, mệt chết tôi rồi mới ngày đầu thôi mà, ông trời ơi! sao ông bất công vậy hả, huhu' cô thầm khóc thương cho số phận tăng ca của mình ngày đầu đi làm
'' Các em đến xem thử xem có đúng là vỏ thông không nè, đừng ngồi đấy nữa, nếu không rõ thì chúng ta còn phải xét nghiệm mẫu nữa'' Mã Ý An thúc dục mọi người
'' Vâng ạ '' Cả ba người liền lấy lại tinh thần làm việc không thì họ sẽ phải tăng ca đó.