Chương 1

Vào truyện nha mn ơi

# Trong 1 căn phòng đầy ắp tiếng cãi nhau của 2 người #

" trần Anh : anh muốn đi đâu đó". " Trần Anh: Tui đi đâu ko liên quan đến cậu ".

"?: Đc lắm có giỏi anh đi luôn đi đừng về nhà nữa".

" Dương Ân: cậu có quyền gì mà đuổi tui đi chứ ".

Bầu không khí trở nên trầm lặng

" Dương Ân : hahaha".

" Dương Ân: không liên quan đến tôi sau ,cậu nói như 2 chúng ta ko có bất cứ liên hệ nào cả sau ".

"Trần Anh: ?????".

"Dương Ân: cậu có biết không nếu ngày ấy tôi biết kiềm chế cảm xúc thì hôm nay đâu ra thế này ".

"Dương Ân: tôi hối hận khi....... ấy đã lm chuyện ngu ngốc này đó là đồng ý kết hôn vs cậu".

"Trần Anh : cậu có ý gì ".

"Dương Ân : lúc đầu tôi cứ tưởng là cậu yêu tôi thật lòng như tôi lại không ngờ được rằng mình chỉ là 1 kẻ thế thân như thế này".

" Trần Anh: sửng sờ".

"Dương Ân:.........".

"Dương Ân : thôi được rồi tui nên buôn tay đúng lúc ko nên khổ sở đến thế chỉ vì 1 người không xứng đáng với bản thân mình nữa , vì người ấy chỉ xem mình là kẻ thế thân thế , Tôi sẽ rời khỏi đây,kể từ nay,2 chúng ta sẽ không còn liên quan gì đến nhau. Đã đến lúc kết thúc mối tình mà tôi tự biên tự diễn rồi tự đắm chìm vào trong đó. Đáng lẽ ra tôi không nên làm khổ mình như thế,nhưng vì tôi quá yêu anh,yêu anh 1 cách mù quáng. Anh không xứng với tình yêu của tôi.

Dương Ân bỏ đi ra không nói 1 lời gì mà về căn phòng có chứa đồ của bản thân thu dọn hành lý và rời bỏ căn nhà không được tình yêu đó #

# 5 năm sau tại bên nước anh #

#Trong lúc trần Anh gặp khó khăn trong công việc thì đột nhiên người ấy lại xuất hiện #

" Thư ký : tổng giám đốc ngài cần đặc lịch hẹn với bên ấy ko ạ ".

" Trần Anh: được rồi cậu đi đặt lịch hẹn giúp tui đi ".

" Thư ký : dạ vâng thư chủ tịch ạ"

# Trong lúc này Dương Ân đam lm VC tại 1 nhà hàng cao cấp nhất #

# như có vài người không biết cậu ấy làm VC tại đây #

" Trần Ân : phục vụ ".

# Dương Ân: quý khách dùng gì ạ ".

# Trong khoảng khắc ấy 2 người đã chạm mặt nhau và giả vờ như không quen biết nhau #

" Trần Anh " cậu lấy giúp tui 2 món này nha ".

" Dương Ân : được ạ vậy quý khách chờ 1 chúc ạ"

*Suy nghĩ của Trần Anh: sau cậu ấy lại ở nơi này chứ , còn phải làm VC vất vả nữa chứ *.

" Trần Anh : đau nhói ".

"Trần Anh : sau mình lại cảm thấy đau nhói như thế này chứ * nói nhỏ 1 mình* ".

# xong công việc Trần Anh tìm Dương Ân để nói chuyện với nhau như lai bị Dương Ân không điếm xĩa tới . Cậu ta bắt lấy tay của Dương Ân kéo ra ngoài 1 mạch #.

"Trần Anh : mấy năm qua em đã đi đâu và sau lại lm VC tại đây hả".

" Dương Ân :..….."

" Dương Ân : VC của tui ko liên quan đến Anh nữa rồi thế thì không cần thiết phải nói cho anh biết ".

" Trần Anh : ???".

" Dương Ân : tui có VC nên đi trước đây ".

# không đợi phản ứng của Trần Anh , Dương Ân bỏ đi trước#.

" Trần Anh : hahaha . em có biết là lúc em bỏ đi tui đã tìm kiếm em như thế nào ko ...".

" Trần Anh : tui thua em thật rồi Dương Ân à ".