Chương 1
Tôi lặng bước trên đường mòn..
Vào mùa – sấu năm nay nhiều quá..! Cây hai bên đường đâu đây tiếng ve sầu râm ran..
Kí ức ùa về !
……——–…….
Anh Hùng ơi! bác Hải có nhà không?
Miền hả?
Vâng ! bảo bác tí nữa mang cho nhà em yến gạo nhé !
Bảo anh được rồi mà..người yêu gì như thế hihi
Ờ..thế tí anh mang sang nhà cho em ..
Tôi và Hùng yêu nhau..nói thế chứ chỉ mới nhận lời..còn ngại lắm..nhiều khi ra ngõ mà gặp nhau còn trốn, lấy áo che mặt.Nhà anh bán gạo ở đầu ngõ..trưa đến anh ra trông hàng cho mẹ..có việc mà tôi phải đi qua..nhìn anh mà ngượng chín cả mặt!
Nhà hai đứa cách nhau bởi nhà ông Hướng – là ông nội của anh. Ông Hướng làm nghề thầy cúng cũng lâu rồi, tôi nghe nói từ đời các cụ truyền lại.
Gạo này Miền ơi!
Chờ em ra mở cổng!
Tôi chạy ra
Mang nhanh thế? phải chờ mẹ em về mới có tiền trả cơ !
Ưh. Chuyện đó để hai mẹ tính..anh sang chỉ để gặp em!
Hùng nắm tay tôi
Tối nay mình gặp nhau nhé.! Mai thứ bảy anh lại đi cúng với ông rồi.!
Nhưng em xin phép bố thứ bảy..cái anh này..thôi để em xin phép lại
Tôi nhăn mặt
Uh..đột xuất mà..anh theo ông học nghề chứ..! em có muốn tìm hiểu nghề của anh không?
Ui. Em..em. sợ ma lắm..
Tôi run run
Ma nào? Quân lính của ông đứng từ đầu ngõ kia kìa..ma nào dám doạ.
Hùng vỗ vai tôi
Mai em được nghỉ mà phải không?
Vâng , em thi xong rồi..còn ôn thi sư phạm thôi..mà văn là sở trường của em hihi
Hihi em cố gắng thi nhé.! Thế đi cùng anh với ông không?
Sợ ông ứ chịu cho em đi í ?
Cháu dâu tương lai mà
Hùng cốc đầu tôi .
…..
Cháu chào ông!
Anh!
Tôi sang nhà Hùng
Vào đây cháu !
Ông Hướng gọi
Tôi vào nhà ngồi lên cái phản nhỏ
Trên tầng lửng là gác xép..cũng là điện thờ. Ông Hướng đi lên..tôi nghe thấy tiếng quẹt lửa châm hương, ông lẩm nhẩm gì đó
Xoạt..xoạt..
Có tiếng động ..tôi cảm giác lạnh tóc gáy..nhìn lên tầng lửng được phủ quanh tấm vải màu đỏ..
Tôi thấy nóng..mồ hôi bắt đầu chảy..
Em đừng sợ..ông đang niệm lấy bùa cho em đấy.!
Sao lại cần bùa?
Không cần để đến đấy ma nó trêu à?
Kinh thế? em không đi đâu..hic hic
Nghề của anh mai sau là vậy ..em phải tập làm quen chứ!
Hùng để tay lên tay tôi
….
Cầm lấy cái này đưa cho Miền !
Ông Hướng đưa mảnh giấy nhỏ cho Hùng
Mảnh giấy được bọc nilon bên ngoài..Hùng nhìn một hồi..đọc nhẩm chữ trên đấy .
Em để vào trong túi quần nhé!
Vâng
Tôi nhận lấy..mà cảm giác lạ..vừa chạm vào lá bùa..thấy người khác khác sao ấy.
….
Tới rồi..
Tiếng ông Hướng cất lên
Hai đứa đi sau ông!
Có ai gọi không được quay lại.
Vâng !
Vâng !
Tôi đáp mà cứ ngó xung quanh..tim đập mạnh..
Lạy thầy..lạy thầy..thầy đã đến.. hu hu hu
Vợ chồng chủ nhà chạy vội lại khóc tu tu
Được rồi..im lặng..để ta xem.!
Ông Hướng quắc mắt
Bên trong buồng có cô gái con chủ nhà đang nằm..cái bụng to như người ta mang thai đến tháng đẻ
…lạ thật.. ?
Hai vợ chồng chủ nhà nhìn nhau :
Vừa nãy cháu nó còn quằn quại mà..
Tôi nhìn thấy nó rồi – ông Hướng gạt tay
Lạy thầy ! lạy thầy cứu lấy con con
Cả hai đều cúi lạy
Anh chị đứng dậy..kể ngọn ngành tôi nghe
Con gái chúng con chưa lập gia đình..năm ngoái thấy cháu nó bụng ngày một to, chúng con cho đi khám..bác sĩ siêu âm nói rằng có thai..
Anh chồng nước mắt ngắn dài :
Nghĩ cháu hư hỏng nhưng cũng thương đứa bé trong bụng nên chúng con giữ lại chờ cháu đến ngày sinh nở
——
Sao con lại hư hỏng thế hả con? nói cho bố nghe là của thằng nào? Gọi nó đến đây để bố nói chuyện.
Con không hư hỏng huhuhu
Con đã nói rồi..đêm đến có..có..bóng đen vào nằm trên người con ..làm chuyện đó..
Bốp.. bốp
Lại còn cãi ?
Bố đánh con?
Mình..có gì từ từ nói..con nó..
Cũng tại cô bênh con nên giờ nó ra thế? có thai mà không biết của ai..cô..cô..cô thấy chưa?
Mình..
Con nghe mẹ..nói mẹ nghe..cái thai của ai..?
Mẹ.! đến mẹ còn không tin con sao? huhuhu
…..
Con đau bụng quá mẹ ơi..!
Con cố gắng..trở dạ..sẽ mau sinh thôi.!
Người mẹ an ủi
Bác sĩ..con tôi ..?
Tôi nghe thấy tim thai, mọi thứ bình thường..nên để cháu sinh thường..chị ra ngoài ghế ngồi đợi..
Vâng.! Trăm sự nhờ bác sĩ
Cạch..cạch..
Cửa phòng sinh mở
Chị..chị vào trong này..
Vị bác sĩ bỏ khẩu trang..khuôn mặt tái đi
Con chị sinh rồi..
Cháu..cháu tôi đâu?
Vị bác sĩ bê lại chậu nước :
Rõ ràng nghe thấy tim thai, khám thai định kỳ..mà mà..sao đẻ ra toàn toàn..nước ..nước thế này? Tôi..tôi..
Bác sĩ đừng có đùa! Trả cháu cho tôi
Người mẹ hét lên
Chậu nước bị đưa đẩy đổ hết ra nền nhà..lênh láng lẫn máu đỏ ..
——–
Người chồng nước mắt thấm sũng cái khăn..mắt nhìn ông Hướng rồi nhìn về phía con gái đang nằm .
Sang năm nay lại giống thế thầy ah..bao nhiêu thầy tới ..mà không làm sao được..
Tôi hiểu và biết mình sẽ phải làm gì..anh chị cứ yên tâm.
Ông Hướng kéo túi xách lại gần lấy ra một mảnh giấy màu vàng lấy cây bút bi đen viết mấy nét loằng ngoằng tôi nhìn không hiểu..!
Cháu ra đốt, cháy thành tàn..lấy tàn đó cho vào cái chén cho ông.
Ông Hướng nói với Hùng
Vâng !
Anh chị chuẩn bị cho tôi ít rượu trắng !
Vâng !
Cầm cái chén bên trong có tàn của mảnh giấy vừa đốt , ông Hướng rót rượu quấy đều rồi mang đến chỗ cô gái :
Anh chị đỡ cháu dậy và cho uống hết chén nước này!
Ông quay sang vợ chồng nhà kia .
Uống hết chén rượu cô gái tự ngồi dậy khó khăn với bụng to vượt mặt .
Ông Hướng ngồi xuống đối diện, khoanh chân lấy chuông mõ cùng quyển sách toàn chữ nho ..ông bắt đầu lầm bầm trong miệng ..
Cốc..cốc.. cốc..
Cheng..cheng..
Cô gái ngồi trên giường lúc này mắt long lên sòng soọc nhìn chằm chằm ..tay ôm đầu :
Đau quá..đau..quá
Có khai ra không? Ngươi ở đâu đến ?
Ông Hướng quát lên
Tôi..tôi..
Không khai ta sẽ niệm cho đau nữa..
Tôi..
Bỗng cô gái đứng vụt lên..gồng mình..giang hai tay :
Ha ha ha tưởng bắt ta dễ dàng sao?
Tiếng cười lớn
To gan? Quân bay..trói nó lại cho ta
Tiếng rít nghe rõ mồn một
Tôi thở hắt ra..nấp sau lưng Hùng..toàn thân ớn lạnh.
Như có người vô hình..cô gái kia bị trói chặt nhưng mắt vẫn đỏ lừ nhìn như muốn cắn xé
Lấy trong túi ra roi mây đã để sẵn, tiến lại gần
Phụt..Phụt..
Ông Hướng đánh liên tục vào người cô gái :
Còn không chịu khuất phục?
Thầy..xin thầy nhẹ tay..con..con..
Vợ chồng chủ nhà tới níu tay
Cứ yên tâm..tôi đánh ma..chứ không đánh cháu.
Quay lại nhìn cô gái
Ta hỏi lần nữa. Có khai ra không?
Phụt..phụt…
Tôi khai..tôi khai..
Ngươi ở đâu đến?
Tôi..tôi ngụ ở cây trứng cá..sau nhà..
Tôi..treo cổ..ở đấy!
Tại sao làm hại người ta?
Tôi không làm hại..tôi yêu..chỉ muốn có con với cô ấy..có một đứa rồi..giờ..đứa thứ hai..
Ngoan cố? người với ma làm sao có thể có con chung?
Tôi..chỉ yêu..thôi..chứ không làm hại..hic hic..tôi có bắt vía nào đâu..
Cứng đầu?
Tôi .. tôi biết thầy..cao tay..tha..tha..cho tôi !
Tha? được. Vậy người phải buông bỏ cô gái kia?
Tôi.. không..tôi yêu cô ấy..
Ta chờ câu trả lời
Ông Hướng nghiêm mặt .
Có hay không? dứt khoát để ta nghe thấy
Tôi đồng ý nhưng xin thầy..
Chuyện gì?
Do tôi tự tử ở đấy ..nên hồn phách cứ mãi ở nơi này..không thể siêu sinh được..giúp..giúp tôi..để tôi có thể về với gia đình .. còn cả con tôi nữa..nó mới một tuổi.
Cho tôi tờ giấy tôi viết..số nhà..người thân..
Được. Ta giúp
Cô gái viết nhanh chóng ra tờ giấy ,đưa lại cho ông..vẻ trầm ngâm..ông Hướng gật đầu
Thoát ra khỏi người cô gái! Ta sẽ ra chỗ cây trứng cá ..
---------