Chương 13: Wechat

Không phải đã cảm ơn sao?

----- nội dung-----

Tinh Hòa về nhà về muộn, Kiều Vĩnh Niên đi công tác bây giờ đã trở về, anh đang cầm tờ báo yên vị ngồi đọc. Tinh Hòa lễ phép kêu một tiếng "Chú.". Anh cũng không quay đầu lại, chỉ lãnh đạm "Ừ." một tiếng. Tinh Hòa không quá để ý, quan hệ của bọn họ vốn là như vậy. Còn Trần Nguyệt Lâm thì đang ở trong phòng Kiều Tâm Đào dạy cô bé làm bài tập. Tinh Hòa đành lủi thủi trở về phòng mình.

Phía dưới còn có chút đau đớn, chân thì mềm nhũn đi lại cũng có chút run rẩy. Cậu cố gắng quên đi cơn đau mà lê từng bước trở về nhà, trước tiên là đi tắm rửa, trên người vốn ra rất nhiều mồ hôi, dịch nhầy vẫn còn dính trên da. Cậu cởϊ qυầи áo, nhìn mình trong gương, mới phát giác Du Hoài Hà lưu lại rất nhiều dấu vết trên người cậu, trước ngực vẫn còn đỏ, có dấu vết ngón tay in trên đấy nhưng không rõ ràng lắm. Cậu khẽ chạm vào đầṳ ѵú đỏ bừng liền cảm thấy hơi đau, Du Hoài Hà thật sự là cắn quá mạnh, trên thắt lưng cũng như vậy.

Sau đó cậu rửa sạch phía dưới, tuy rằng Du Hoài Hà có lau qua cho cậu nhưng vẫn chưa sạch mấy. Tinh Hòa hơi khom người, cúi đầu gạt môi âʍ ɦộ, bên trong có chút sưng lên, hai mảnh môi nhỏ bé bảo vệ tiểu huyệt kia bởi vì côn ŧᏂịŧ của Du Hoài Hà mà bị làm cho mài mòn. Lúc ấy hắn đâm chọt như xé da thịt, hiện tại vẫn còn có chút tê dại. Cậu đưa một ngón tay vào trong hoa huyệt vừa được nếm trải qua ái dục, hiển nhiên cũng không dễ chịu, huyệt nhục vẫn còn sưng lên, do vừa mới bị thao nên nó không khít như thường ngày, Tinh Hòa liền quỳ gối trên sàn nhà mà đưa ngón tay duỗi vào bên trong, khuấy động vài cái.

Cậu muốn trút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại của Du Hoài Hà ra, bởi vì hắn cắm vào bên trong rất sâu lại bắn ra rất nhiều. Lúc ở lớp học không có cách nào trút ra, cậu đi một đoạn đường, mới cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong không đang chậm rãi chảy xuống, tất cả đều dính vào qυầи ɭóŧ của cậu.

Tinh Hòa nghĩ đến Du Hoài Hà, nghĩ đến côn ŧᏂịŧ của hắng mãnh liệt châm chọc vào, chọc đến Tinh Hòa còn tưởng rằng bụng mình sắp bị đâm thủng, côn ŧᏂịŧ rất nóng, bên trong cậu cũng nóng, truyền qua truyền lại cho nhau, cơ thể quả thực như sắp bốc cháy lên.

Cậu lại có chút động tĩnh, bên trong ướt đẫm, Tinh Hòa không dám hồi tưởng lại lại rút ngón tay ra, tiểu huyệt còn chưa khép lại, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng trộn lẫn với nước của cậu liền chảy ra ngoài, nhỏ xuống sàn nhà, sau đó bị nước vòi sen rất nhanh cuốn trôi.

Xong việc Tinh Hòa mới đứng dậy, giơ vòi sen bình tĩnh rửa sạch thân thể mình.

Tắm rửa cũng rất nhanh, mặc quần áo xong cậu lập tức đi ra, tóc không lau, liền ngồi ở trước bàn học của mình, từ trong áo khoác lấy ra một tờ giấy trắng, mặt trên viết chữ, là số điện thoại di động. Lúc ấy bọn họ làʍ t̠ìиɦ xong, chuẩn bị trở về nhà, Tinh Hòa đã giữ chặt Du Hoài Hà, lấy dũng khí hỏi số điện thoại di động của người kia. Du Hoài Hà nói ra một dãy số, lại sợ Tinh Hòa không nhớ nổi nên mới viết cho cậu trên giấy.

Trường học không cho mang theo điện thoại di động, quy định rất khắc khe, vì vậy tất cả học sinh chỉ có thể chơi điện thoại lúc ở nhà. Tinh Hòa đem số trên giấy thêm vào trong địa chỉ liên lạc, lúc chỉnh sửa tên lại thêm một chữ cái "A" hòng cho hắn xếp hàng đầu trong danh sách.

Cậu muốn nói chuyện với Du Hoài Hà, vừa chuẩn bị nhắn tin thì lại nhớ ra điều gì đó, cậu mở WeChat ra, thử tìm kiếm số điện thoại di động của hắn. Đoạn, WeChat hiện ra người dùng đầu tiên tên là "Yu", Tinh Hòa liếc mắt một cái liền biết đây là Du Hoài Hà.

Lời mời kết bạn đã gửi, chỉ chờ xác minh.

Đợi một lát bên kia vẫn không có động tĩnh gì, Tinh Hòa sợ hắn không nhìn thấy, cũng là sợ hắn không muốn nói chuyện với cậu liền nhắn tin qua, viết ngữ khí thoải mái một chút.

"Tôi đã gửi cho cậu lời mời kết bạn trên WeChat, mong cậu hãy chấp nhận, Tinh Hòa."

Lại là không có hồi âm nào, Tinh Hòa có chút nhục chí, suy đoán hắn hẳn là đang học. Tinh Hòa đặt điện thoại di động sang một bên, gấp tờ giấy viết số điện thoại lại gọn gàng rồi đặt trong một cái hộp, tự mình làm bài tập về nhà trước.

Hơn 11 giờ, khi cậu sắp ngủ thϊếp đi thì lại nhận được một tin nhắn.

"Yêu cầu kết bạn đã được chấp nhận."

Tinh Hòa cả kinh lập tức từ trên giường ngồi dậy, vội vội vàng vàng mở WeChat ra, Du Hoài Hà đã ở trong danh sách của cậu, Tinh Hòa vui vẻ đến cả người cũng ngốc theo.

Cậu muốn nói điều gì đó, nhưng lại không biết nói cái gì, giới thiệu bản thân thì cũng không cần mấy do Du Hoài Hà chắc chắn đã biết đây là cậu lúc cậu gửi yêu cầu kết bạn.

Tinh Hà: Ngày mai tôi mang cho cậu bữa sáng được không?

Bên kia lại là mười mấy phút sau mới trả lời.

Yu: Không.

Tinh Hà: Cứ xem như lí do là quà tôi cảm ơn cậu vì đã dạy thêm cho tôi!

Tinh Hòa không muốn bị cự tuyệt, liền tùy tiện tìm một lý do, thoạt nhìn cũng rất hợp lý. Bên kia vẫn đang hiện dòng chữ: "Đối phương đang soạn tin" nhưng lại không có tin nhắn tới, Tinh Hòa trong lòng thấp thỏm lo âu, nghĩ dù muốn cự tuyệt cũng không cần đánh nhiều chữ như vậy, lát sau tin nhắn mới hiện lên.

Yu: Cậu lại cảm ơn nữa à?

Tinh Hòa suy nghĩ một chút, cậu vẫn không rõ mình đã cảm ơn Du Hoài Hà khi nào. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ký ức dừng lại hôm nay cậu và Du Hoài Hà ở trong lớp học làm chuyện kia, trước khi bắt đầu cậu rõ ràng cũng đã dùng lí do này.

Tinh Hòa mặt không kiềm chế được mà nóng lên, lại là bất giác hồi tưởng lại quá trình bọn họ làm chuyện đó, cả tim cũng đều đập loạn xạ.

Tinh Hà: Vậy... Vậy thì tôi sẽ không mang nữa!

-----

Cá vàng ngu ngốc!