Chu Tri Duẫn không thích mua sắm, trước khi ly hôn với vợ cũ, hắn hầu như không đi dạo phố cùng cô ấy, vợ cũ xinh đẹp lại dính người, luôn oán giận hắn không hiểu phong tình, dập đầu đυ.ng chạm cho đến khi cô ấy gặp lại người yêu đầu tiên, trong mắt người ngoài thì hắn là một người chồng tốt, một người chồng chất lượng cao, thế mà hắn lại không địch lại ông chủ doanh nghiệp tướng mạo bình thường nhưng lại dịu dàng.
Chu Tri Duẫn tôn trọng sự lựa chọn của vợ, bởi vì yêu cầu của cô ấy hắn không làm được, hắn luôn rất bận rộn, ngoại trừ ăn cơm và ngủ, hầu như tất cả thời gian đều dành cho công việc.
Thế nhưng, hôm nay khi con gái nói muốn đi mua đồ dùng cho Tiểu Bảo, hắn giơ tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ, hắn vẫn có thể dành ra hai tiếng đồng hồ, kịp giờ đến bệnh viện làm ca đêm.
Con gái từ nhỏ đã tùy tiện, hắn bận rộn công việc, vợ hắn bận rộn chơi đùa, lơ là quản giáo con gái, con gái bây giờ không biết chăm sóc cho chính mình mà chỉ biết lo chăm sóc con nhỏ, nghĩ đến bộ ngực đầy đặn vểnh lên của cô ngày đó, hai cặp ngực lớn như vậy, áo ngực phơi trên ban công rõ ràng nhỏ hơn một thước đo, không biết cô mặc như thế nào, lúc nào cũng mặc áo ngực quá nhỏ, áp bách mạch máu, hắn cảm thấy đối với sức khỏe phi thường bất lợi, hắn chỉ có Tiểu Hàm là một đứa con gái bảo bối, cũng không thể nhìn cô sống qua loa, nóng nảy, không chịu trách nhiệm với chính bản thân mình.
Muốn nói với cô một câu, lại sợ chính cô sẽ không mua, sợ tốn tiền, cuối cùng vẫn mua áo ngực không vừa người, lại nhìn thấy thân thể nho nhỏ của cô vụng về ôm lấy Tiểu Bảo, tựa như em bé lớn bế theo em bé nhỏ, hắn nhìn thấy liền kinh hồn bạt vía, lo lắng cô và Tiểu Bảo sẽ ngã, thật không biết lúc trước cô ở Triệu gia, làm sao chăm sóc cho Tiểu Bảo lớn như vậy.
Hắn thở dài, đỡ cặp kính mỏng không gọng trên sống mũi cao, cầm áo khoác, nói với cô: "Đi cùng nhau đi, cha cũng có thứ gì đó để mua."
Chu Đình Hàm vô cùng kinh ngạc, trong trí nhớ của cô, cha của cô chính là một tiên nhân chỉ biết làm việc không vương khói lửa nhân gian, đã bao giờ đi dạo phố đâu.
Nhưng ông ấy muốn đi, cô cũng không thể ngăn cản, Tiểu Bảo được chăm sóc tốt hơn nhiều so với chỉ có mình, cô cũng thoải mái hơn một chút, vì thế gật đầu, cùng nhau ra cửa.
Từ bãi đỗ xe ngầm đi ra, Chu Đình Hàm muốn trực tiếp đến nhà sinh hoạt mẹ và bé trên tầng hai của trung tâm thương mại, Chu Tri Duẫn lại đề nghị đi cửa hàng quần áo tầng một trước.
Tiểu Bảo được hắn ôm vào lòng, Chu Đình Hàm không có việc gì một thân nhẹ nhàng, đi lên lầu một hay tầng hai trước, cô cũng không có ý kiến gì.
Nhưng cô vốn tưởng rằng cha cô muốn mua đồ nam gì đó, lại không ngờ ông ấy lại bước vào cửa hàng đồ lót nữ nổi tiếng nhất trung tâm thương mại.
Hôm nay hắn mặc áo sơ mi màu xanh nước biển, áo khoác âu phục màu đen, ngũ quan anh tuấn, làn da trắng sáng, khí chất cao lãnh, dáng người thon dài cao ngất, đeo một cặp kính, nhã nhặn tinh anh, một đôi mắt phượng khó vẽ vô tình thắng hữu tình, vừa cổ xưa lại vừa hiện đại, theo bước chân hắn đi vào, cửa hàng nội y trong phút chốc đều sáng ngời vài phần, ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú, nhao nhao phỏng đoán đây là ngôi sao điện ảnh nào đến quay ngoại cảnh.
Lại nhìn thấy hắn dùng một cánh tay to lớn ôm một tiểu hài tử hồng hào như ngọc, một đôi tay ngọc trắng nõn thon dài, xương khớp rõ ràng khiến cho mọi người nhìn đến ngây người, hận không thể xông lên nhận chồng.
Nhưng mà phía sau người đàn ông lại xuất hiện một người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng dáng người cùng khuôn mặt đều tuyệt hảo, dung mạo của cô rõ ràng cùng người đàn ông có vài phần tương tự, nhưng mà người đàn ông ôm bé trai, cô lại đứng kề sát người đàn ông này, cả nhà đều có giá trị nhan sắc cao, khí chất siêu nhiên, mọi người chỉ có thể nghĩ đến đây là một đôi vợ chồng đặc biệt xứng đôi, tướng mạo tương tự, đại khái chính là cái mà mọi người hay gọi là tướng phu thê đi, đều nói đàn ông trong lúc làm việc có mị lực nhất, nhưng mọi người lại không biết rằng người đàn ông ôm con trai nhỏ, thương yêu che chở vợ mình mới khiến cho đám sói nữ xúc động nhất.