Chương 1: Áo ngực và qυầи ɭóŧ

Chương 1: Áo ngực và qυầи ɭóŧ

Chu Tri Duẫn gõ xong chữ cuối cùng của báo cáo nghiên cứu khoa học, xoa xoa cần cổ có chút đau nhức, tháo chiếc kính cận không gọng mỏng xuống, ngẩng đầu nhìn ra ban công, muốn thả lỏng thị giác đang rất mệt mỏi.

Ánh nắng mặt trời bên ngoài ban công rực rỡ, tia nắng vàng óng ánh chiếu lên quần áo đang phơi ngoài ban công, thật là ấm áp.

Chu Tri Duẫn có chút hoảng hốt, từ trước đến nay anh chỉ treo ba bộ quần áo: áo sơ mi, quần tây, qυầи ɭóŧ với lại có thêm vài bộ quần áo, màu sắc cũng phong phú sáng sủa.

Có đàn ông, có trẻ sơ sinh, có phụ nữ.

Bên cạnh chiếc qυầи ɭóŧ màu đen của người đàn ông, là một chiếc áo ngực ren màu tím nhạt.

Chu Tri Duẫn là chuyên gia phẫu thuật, bác sĩ chủ nhiệm, giáo sư tiến sĩ của bệnh viện Trung Ương, tuy rằng không phải bác sĩ phụ khoa, nhưng cũng không cản trở việc anh liếc mắt một cái liền nhìn ra chủ nhân của chiếc áo ngực kia ít nhất có một cặp ngực đầy đặn, cỡ 32D.

Áo ngực có màu sắc thanh lịch, độ dày vừa phải, không có nhiều miếng đệm ngực để độn lên, có thể thấy, đây là một người phụ nữ có tính cách thiên về bảo thủ.

Chất liệu qυầи ɭóŧ của người đàn ông rất tốt, độ đàn hồi cũng rất xuất sắc, duy luận một chút liền có thể biết được chỗ ấy của người đàn ông cũng rất đáng xem.

Chu Tri Duẫn dùng ngón tay thon dài trắng nõn mang theo mùi hương của thuốc bắc khẽ nhéo nhéo mi tâm, trong lòng cảm thán: Thật sự là quá bất tiện rồi. Cũng thật sự là còn chưa quen được.

Phải, hắn là chủ nhân của chiếc qυầи ɭóŧ kia, còn áo ngực là của con gái hắn ta.

Hắn ta chỉ có một đứa con gái, Chu Đình Hàm, năm nay hai mươi ba tuổi, và bây giờ đã hai mươi ba năm đã trôi qua, vợ hắn ta đã trở thành vợ cũ và con gái của hắn cũng sẽ sớm trở thành vợ cũ của con rể của mình.

Tính cách hay sự nghiệp của hắn và con gái đều vô cùng ưu tú, không hổ là cha con ruột, nhưng thật không ngờ ở phương diện hôn nhân không thuận lợi, lại cũng giống nhau như vậy.

Hôn nhân của hắn thất bại còn chưa tính, dù sao hắn cũng đã 46 tuổi, ngoại trừ việc tiếp tục tỏa sáng trong sự nghiệp đông y thì cũng không có ước mơ hay định hướng gì lớn hơn, nhưng con gái thì khác, cô mới hai mươi ba tuổi, đang ở độ tuổi đẹp nhất, nhưng mà kết hôn mới hơn một năm liền cùng con rể Triệu Mạnh Nhiên kéo nhau đi ly hôn, còn mang theo một đứa cháu ngoại chưa tới nửa tuổi, hắn tốt xấu gì cũng khuyên cô tạm thời chỉ nên ly thân với Triệu Mạnh Nhiên về nhà mẹ đẻ ở.

Con gái về nhà mẹ đẻ đã một tuần, cuộc sống một mình sau khi ly hôn của hắn bỗng trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.

Có tiếng con gái bận rộn, có tiếng cháu ngoại khóc nháo, có mùi thức ăn mang hương sữa của cháu ngoại.

Loại sinh hoạt sống động này làm cho Chu Tri Duẫn thư thái nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc, hôm nay hắn nghỉ phép ở nhà, thật vất vả mới dỗ được cháu ngoại ngủ, hắn ta liền lợi dụng thời gian rảnh rỗi để làm kịp báo cáo luận văn của hắn ta, con gái Chu Đình Hàm liền thừa dịp hắn nghỉ phép ở nhà đã đi tham gia tiệc tùng cùng bạn bè, cái mà đã lâu cô không tham gia.

Tầm mắt Chu Tri Duẫn từ ban công thu về, khép máy tính lại, chuẩn bị đi pha một tách trà cho mình, trong phòng con gái truyền đến một trận tiếng khóc nháo của đứa bé "Oa Oa", Chu Tri Duẫn vội vàng đứng dậy, nhìn cháu ngoại.

Quả nhiên, em bé xinh đẹp mở to đôi mắt bồ đào đen láy như lưu ly, nước mắt lưng tròng há lên cái miệng nhỏ nhắn đáng thương khóc.

Chu Tri Duẫn nhìn đứa cháu ngoại duy nhất của hắn, mềm lòng không chịu nổi, vô cùng ôn nhu cẩn thận ôm đứa bé lên.

"Tiểu bảo bối, có phải đói bụng không? Hay là xem hoạt hình nhé? Ông ngoại cho Tiểu Bảo bối xem một chút, Tiểu Bảo không cần gấp, ngoan ngoãn, được không? Mẹ con đi ra ngoài rồi, lát nữa sẽ về ngay thôi. Tiểu Bảo không khóc, không khóc.”

"Tiểu Bảo" là cái tên ở nhà mà con gái đặt cho cháu ngoại, Tiểu Bảo lớn lên đặc biệt giống con gái, giống như cũng có vài nét giống hắn ta, bóng dáng của con rể Triệu Mạnh Nhiên ngược lại rất khó tìm được, đại khái chắc là do Tiểu Bảo và ông nội có duyên, không chỉ lớn lên giống hắn, còn đặc biệt ỷ lại hắn, mặc kệ khóc nháo như thế nào, chỉ cần vừa vào lòng hắn, sẽ rất nhanh an tĩnh lại, lưu luyến nằm trong lòng hắn, con gái Chu Đình Hàm cũng là do một tay hắn nuôi lớn, chăm sóc cháu ngoại Tiểu Bảo, Chu Tri Duẫn tất nhiên cũng sẽ rất quen tay, đổi sang tã lót mới, cho bú sữa bột, có trật tự lại thuần thục tỉ mỉ, Tiểu Bảo dưới sự chăm sóc của ông ngoại rất nhanh đã ngoan ngoãn, uống hết bình sữa mà hắn pha.