Nàng liếc nhìn căn phòng, phát hiện giường của Mãn ca nhi vừa nhỏ mà chăn nệm cũng cứng.
Lại nhìn giường của đại ca và nhị ca, tùy tiện dùng tấm ván gỗ dựng lên, đệm chăn bên trên cũng rất mỏng.
Trong lòng Thẩm Niệm có chút rầu rĩ.
“Nương, con đi ra ngoài một chuyến”
Nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Trở lại sân, Thẩm Niệm cầm rìu đi ra cửa.
Nàng định đi chém ít gỗ làm giường cho đại ca, nhị ca và Mãn ca nhi.
Trên núi có rất nhiều gỗ, Thẩm Niệm chọn loại gỗ bưởi.
Gỗ bưởi có độ cứng thích hợp, vừa không thấm nước lại có mùi hương riêng, có công hiệu đuổi trùng, dùng nó làm giường rất tốt.
Thẩm Niệm tìm được cây, dùng mộc hệ dị năng rèn luyện trước một chút, sau đó gỡ xuống cái rìu bên hông bắt đầu chặt cây.
Sức của nàng rất lớn, tay chân nhanh nhẹn, một lúc sau đã chém xong.
Thuận đường còn bắt được hai con gà rừng xui xẻo.
Gỗ vừa chặt xong không thể làm giường ngay mà phải phơi khô, nếu không sẽ dễ dàng bị thay đổi hình dạng.
Thẩm Niệm mang gỗ về nhà phơi ở trong sân.
Thẩm Nhị vừa từ nhà đại phu trong thôn trở về nhìn thấy trong sân toàn gỗ thì kinh ngạc nói: “Niệm tỷ nhi, số gỗ này là con chặt à?!”
“Đúng vậy”
Thẩm Nhị nhíu mày: “Con chém nhiều gỗ như vậy làm gì, có mệt hay không, sao không đợi cha và đại ca nhị ca của con?”
Thẩm Niệm mỉm cười, ra vẻ thần bí nói: “Con cần dùng tới, vài ngày nữa mọi người sẽ biết”
Nàng đã xem nhiều video nhưng chưa bao giờ tự tay làm, phải luyện tay trước một chút, đến lúc đó sẽ tạo bất ngờ cho người nhà.
Thẩm Nhị yêu thương cười nói: “Được rồi, có chỗ nào cần giúp thì con cứ nói nhé”
Lão Cao thị đã dẫn theo tiểu Cao thị về nhà mẹ đẻ, Thẩm gia hiếm khi được giây phút yên tĩnh như vậy, cho nên các phòng ở chung rất vui sướиɠ.
Hôm nay Mạnh thị là người nấu cơm.
Nhìn thấy Thẩm Niệm đi vào phòng bếp, Mạnh thị dừng lại cười nói: “Niệm tỷ nhi, sao cháu lại vào đây?”
Thẩm Niệm đưa gà rừng: “Đại bá mẫu, cháu bắt được hai con gà rừng, đều làm đi”
“Lại bắt được con mồi, Niệm tỷ nhi thật là giỏi” Mạnh thị cười nói.
Lưu thị gật đầu, trong lòng lại cảm thấy Thẩm Niệm có chút hung dữ.
Cô nương vẫn nên dịu dàng một chút mới dễ tìm nhà chồng.
Hai ngày nay, nhị phòng Thẩm gia lấy ra không ít thứ tốt, đồ ăn cũng phong phú hơn nhiều.
Canh gà, gà hầm khoai tây, rau hẹ xào trứng gà, nấm xào rau xanh…… Cơm cũng nhiều hơn bình thường.
Người Thẩm gia nhìn thấy đồ ăn trên bàn đều chảy nước miếng.
“Oa! Thức ăn đêm nay ngon quá”
“Còn có thịt!”
“Hôm nay chúng ta đều có lộc ăn”
……
Người một nhà ngồi xuống, Mạnh thị cười nói: “Các ngươi phải cảm ơn Niệm tỷ nhi, chính nàng đã bắt được hai con gà đấy”
Thẩm Liễu Hoa là người có tính tình thích so bì, nghe người trong nhà đều đang khen Thẩm Niệm liền không vui mà bĩu môi.
Nhưng nàng ấy không vui thì cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của những người khác.
Thẩm Niệm đang cắn đùi gà, đôi mắt cong cong sáng lên, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Nghe đại bá mẫu nói như vậy liền nói: “Không cần cảm ơn, thuận tay mà thôi”
Trên bàn ăn Thẩm gia hiếm khi không có ầm ĩ, mọi người ăn thật vui, cả thể xác và tinh thần đều thoải mái.
Ăn cơm xong, Thẩm Niệm và Lý Tú Nương đi xem Mãn ca nhi.
Đứa nhỏ vừa mới tỉnh, nhìn khuôn mặt nhỏ trắng bệch làm người thấy vô cùng đau lòng.
“Thế nào, đầu còn đau không?” Lý Tú Nương đau lòng nhìn con trai út yếu ớt.