Chương 5: Nghiện cậu bé của Ma Tôn đại nhân

Côn ŧᏂịŧ của Mặc Quyết bắn rồi vẫn to như cũ, Dao Quang há hốc miệng ngạc nhiên.

Nàng nhớ rõ ràng côn ŧᏂịŧ của chàng trai phàm trần bắn xong sẽ nhỏ lại, tại sao côn ŧᏂịŧ của nam nhân này không những không nhỏ mà còn to hơn vậy?

"Sao vẫn to thế?"

Dao Quang sợ hãi thốt lên.

Mặc Quyết thích câu thốt lên của nàng: "Đương nhiên vì côn ŧᏂịŧ lão tử không được chọc vào trong lỗ da^ʍ bé nhỏ."

Câu trả lời của nam nhân khiến Dao Quang nóng mặt, nàng đậy khăn tay che Huyền Quang Kính.

"Lỗ da^ʍ bé nhỏ sướиɠ xong rồi nên trở mặt đúng không?"

Mặc Quyết biết nàng vẫn chưa đi.

"Ta, ta buồn ngủ. Ngày mai còn có bài tập buổi sáng nữa."

Bài tập buổi sáng ở Tử Yên Các là kiếm thuật, tất cả các đệ tử đều phải tham gia.

Nếu đến muộn sẽ bị chưởng giáo phạt.

Mặc Quyết nhăn mày khi nghe nàng nhắc đến bài tập buổi sáng. Ở Ma đạo sẽ không bao giờ có câu trả lời lấy lý do là có bài tập buổi sáng.

Ma đạo làm việc theo cảm hứng, tông môn không yêu cầu khắt khe về đệ tử. Ở đây ngứa mắt là gϊếŧ, không muốn bị gϊếŧ thì phải tu luyện chăm chỉ.

Bằng không khi Trúc cơ gặp Kim Đan, người ta gϊếŧ mình dễ như giẫm chết con kiến.

Vậy mà lỗ da^ʍ bé nhỏ lại nói có bài tập buổi sáng, tức chỉ có một khả năng đó là lỗ da^ʍ bé nhỏ bên kia gương là tiên tử chính phái.

Người ở chính phái ai cũng ra vẻ đạo mạo, nghiêm trang, hắn không tài nào tưởng tượng được khuôn mặt nghiêm trang của lỗ da^ʍ bé nhỏ.

"Nàng biết cách phong ấn gương không?"

Giọng Mặc Quyết lại vang lên.

"Ta không biết."

Nếu cái gương này không truyền giọng nói của Mặc Quyết, Dao Quang vẫn sẽ không biết nó là Huyền Quang Kính.

Mặc Quyết dạy nàng cách phong ấn và mở gương. Huyền Quang Kính là thần khí thượng cổ, rất nhiều người muốn có được nó. Nếu không phong ấn cẩn thận e là sẽ có nhiều người muốn trộm gương của nàng.

"Nhớ chưa?"

Lần đầu tiên Mặc Quyết kiên nhẫn dạy một người.

"Nhớ rồi thì từ giờ trở đi giờ này mỗi tối, biết chưa?”

"Ừm."

Dao Quang gật đầu, rõ ràng không được hứa tiếp tục qua lại với hắn, nhưng chỉ cần nghĩ đến côn ŧᏂịŧ to dài nóng bỏng kia là nàng lại ngứa ngáy khó chịu.

Dao Quang phong ấn gương rồi đi ngủ.

Đã qua một lúc lâu nhưng Dao Quang vẫn đỏ bừng mặt.

Nghĩ về bàn tay cầm côn ŧᏂịŧ to, nàng lại liếʍ môi trong vô thức.

Nàng rất muốn ăn côn ŧᏂịŧ của hắn.

Lần này kí©h thí©ɧ hơn lần xem trộm người ta ân ái nhiều, mùi vị gây nghiện nàng.

Ngày mai vẫn tiếp tục, Dao Quang không nhịn được kẹp chân.

Chìm vào giấc ngủ mà nam nhân vạm vỡ và côn ŧᏂịŧ ngăm đen kia cũng xâm chiếm giấc mơ của nàng.

May mà Dao Quang vẫn thức dậy trước giờ học buổi sáng nhưng chao ôi, đệm giường ướt đẫm mật ngọt.

Đây là lần đầu ngủ dậy Dao Quang tự làm ướt giường.

Nàng vội vàng giặt sạch chăn đệm bằng phép tẩy thuật, dưới sự thúc giục của sư tỷ nhanh chóng mặc quần áo tham gia lớp học buổi sáng.

Đệ tử Tử Yên Các phải tu thân dưỡng tính, không được có du͙© vọиɠ trần tục. Sau khi luyện kiếm thuật và pháp trận, ngoài các đệ tử có nhiệm vụ xuống núi trảm yêu trừ ma, tất cả các đệ tử còn lại phải tĩnh toạ tụng kinh trong đại điện.

Dao Quang không thấm được một chữ nào trong cuốn Tâm Kinh, trong đầu nàng toàn là côn ŧᏂịŧ thô to của nam nhân đó, hình như nàng đã nghiện côn ŧᏂịŧ ấy dù chỉ mới nhìn thấy một lần.***