Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bị Lộ Tiếng Lòng, Nữ Phụ Hoàn Toàn Buông Thả Trong Show Hẹn Hò

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mở điện thoại ra vào mạng xã hội, giao diện tê liệt mất ba giây.

Nhấp vào trang cá nhân, cô thấy ngay bài đăng mới nhất của mình, chương trình hẹn hò vừa ghi hình xong tập đầu tiên, mọi thứ vẫn còn kịp.

Cô nghĩ nếu mình tránh được thì chắc sẽ sống sót được thôi?

Nhưng bây giờ cô đã bắt đầu bị chửi rồi, nhìn hơn 99+ bình luận và tin nhắn riêng này đi, gần như toàn là mắng cô.

——『Bảo bối Oản Oản của tôi』: Sao cô lại rẻ rúng thế chứ? Cứ phải chen chân vào tình yêu của người khác, cẩn thận ra đường bị xe đυ.ng chết [cười nhạo.jpg]

『Tống Kiều Kiều V』: Cống rãnh nào chưa đậy nắp vậy? Lại để loại người như ní bò ra ngoài, chị đây là người tốt, khuyên ní nên trốn nhanh đi, người thu gom rác đến rồi đó.

——『Hôm nay Tống Kiều Kiều đã rời khỏi giới giải trí chưa』: Con khốn, cút khỏi giới giải trí đi, có chúng tôi ở đây cô đừng hòng sống yên ổn.

『Tống Kiều Kiều V』: Trời ơi, sợ quá cơ, chắc đằng ấy ăn nhiều tỏi quá rồi, sao hơi thở lớn quá vậy nè.

Liên tiếp trả lời, Tống Kiều Kiều cảm thấy thoải mái như vừa được đi vệ sinh xong.

Chẳng mấy chốc, bình luận của cô đã bị anti-fan đẩy lên đầu, họ nói thẳng cô bị điên rồi.

Tống Kiều Kiều cười nhạt một tiếng, đổi tên tài khoản Weibo thành『Nữu Hỗ Lộc Tống Kiều Kiều (Đừng chọc tôi)』.

Bản lĩnh cãi nhau suốt đêm với anti-fan khi cô còn làm nữ streamer không phải để cho có đâu!

Vừa đặt điện thoại xuống một lát, điện thoại của quản lý cũng liền gọi tới, “Tống Kiều Kiều, em bị cái gì kí©h thí©ɧ à?”

“Danh tiếng của em hiện giờ tụt dốc không phanh, đừng có lên mạng phát điên nữa.”

Tống Kiều Kiều khẽ cười, giọng điệu hơi kéo dài: “Em cứ muốn vậy đấy?”

Từ hôm nay trở đi, cô chính là Nữu Hỗ Lộc Tống Kiều Kiều.

“Em cứ làm tới đi, bên công ty lại rút hết các hoạt động của em rồi, giờ chương trình hẹn hò là cơ hội cuối cùng, nếu em làm hỏng nó thì thật sự xong rồi đấy.”

Khỉ thật!

Tên đàn ông đội nón xanh này thật sự quá kinh tởm, không cãi lại được cô liền quay sang rút tài nguyên, đáng ghét!

“Kiều Kiều à, chị nói gãy cả lưỡi rồi, ngoan một chút đi, đợi đến khi em bật lên trong chương trình hẹn hò này, các nhà quảng cáo tìm đến chúng ta thì em muốn làm gì cũng được, có được không?”

“Được rồi, được rồi, chị Phương, em biết rồi, em sẽ ngoan mà.”

Giả vờ ngoan á, không thành vấn đề.

Cô nhịn, món nợ này cứ ghi lại đã, sau này trả gấp mười lần.

Chị Phương thở dài, công ty chết tiệt này thật không biết cách làm người, cô ấy chỉ là một người làm công ăn lương khổ sở và hèn mọn thôi, không giúp được gì nhiều.

“Đừng có đọc mấy bình luận trên mạng nữa, nghỉ ngơi sớm đi, em cố gắng trở thành người được công ty ưu ái, nhận đại diện quảng cáo đến mỏi tay, cho chị hưởng ké chút.”

“Vâng~”

Tống Kiều Kiều nghe cô ấy nói lảm nhảm mấy câu, liền muốn cúp điện thoại.

Thật sự không nghe nổi nữa, lỗ tai sắp mọc kén rồi.

Người quản lý của cô là kiểu người miệng dao lòng đậu hũ, trong truyện gốc, sau khi nguyên chủ chết, cô ấy chính là người lo liệu đám tang. Vì cảm thấy áy náy mà cô ấy đã chuyển nghề, mỗi năm đều đến thắp hương cho nguyên chủ.

Đáng tiếc là cô ấy không biết nhìn người, lại lấy phải một người đàn ông bám váy mẹ, cuối cùng tên cặn bã ấy nghe lời mẹ mình mà gϊếŧ cô ấy để lấy tiền bảo hiểm kếch xù.

Trong cả cuốn truyện, cô ấy là người duy nhất đối xử tốt với nguyên chủ, vậy mà lại chết một cách thê thảm. Có lẽ đây chính là cái kết dành cho những kẻ đối đầu với nữ chính, không ai nhận được kết cục tốt đẹp.

Tống Kiều Kiều nghĩ, có cô ở đây, ai dám hại chị Phương của cô chứ!

“Chị Phương, chị đừng lo, em nhất định sẽ đưa chị đến chỗ phát tài, thoát khỏi bể khổ này.”

Chị Phương nghe cô nói thế, trong lòng có chút cảm động, vào lúc này rồi mà cô gái nhỏ còn có thể nhớ đến cô ấy.

Nhưng mà! “Đừng vẽ bánh lớn cho chị nữa, giờ chị ăn không nổi đâu.”

Tống Kiều Kiều nhướng mày, “Cứ cho em chút thời gian đi, chị nhất định sẽ được ăn cái bánh này.”

Chị Phương: “Được được, chị sẽ nhớ kỹ!”

Đối với sự hời hợt của người quản lý, Tống Kiều Kiều cũng không tức giận, cô cười ha ha rồi cúp máy. Quả thật, với trạng thái hiện tại của cô, rất khó để khiến người khác tin tưởng.

Ôi chao, hay là quay lại làm nghề cũ nhỉ?

Đợi đến khi cô kiếm được tiền, cô sẽ lập tức mua lại cái công ty chó má này, rồi đổi nó thành họ Tống!

Thôi bỏ đi, hiện thực phũ phàng lắm.

Tốt hơn hết là nghĩ xem đạo diễn sẽ bày trò gì để trêu đùa cô đây.
« Chương TrướcChương Tiếp »