Quyển 1 - Chương 4

Thẩm Quyết cũng không nghĩ thêm nữa, há mồm ngậm lấy bầu vυ" bên trái, sau đó duỗi tay bắt lấy bầu vυ" bên phải.

“Ha a… ân……giỏi quá! Thẩm Quyết, anh mυ"ŧ thật giỏi! Thật sướиɠ….a..!” Cố Nguyệt cứ như vậy bị anh mυ"ŧ lên cao trào.

“Sướиɠ?”

“ n!”

“Được, thật là da^ʍ. Giúp anh bắn ra.”

Thẩm Quyết cởi đai lưng, móc ra ©ôи ŧɧịt̠ cực lớn, nhét vào tay Cố Nguyệt.

“Ngoan, giúp anh bắn ra, dùng miệng hoặc dùng tay đều được.”

Cố Nguyệt nhìn ©ôи ŧɧịt̠ sưng đến đỏ lên trong tay, ánh mắt sáng lên. Tay ngọc nhanh chóng vuốt ve nó.

“ n…nhẹ chút.”

Hai người không có làm đến một bước cuối cùng, Cố Nguyệt vuốt vuốt vài cái liền ngủ như chết. Thẩm Quyết đem cô ôm vào trong phòng, còn chính mình thì đi vào phòng vệ sinh tắm nước lạnh, một đêm hoang đường lúc này mới kết thúc.

“Sớm a..” Cố Nguyệt ngáp một cái, chào hỏi Thẩm Quyết đang làm bữa sáng.

“Em…… Đêm qua……” Thẩm Quyết thấy cô giống như quên mất, liền nói bóng nói gió thử thử.

“Tối hôm qua? Tối hôm qua làm sao vậy? Em không có làm chuyện khác người gì đi?”

Cố Nguyệt có chút hoảng sợ. Trước đó cô từng uống say một lần, lúc ấy nghe nói cô đem túi rác của người nào đó ném lung tung, còn nói muốn đi thi chạy thể thao, xấu hổ chết mất! Từ đó trở đi, cô không dám uống quá nhiều. Tối hôm qua vì quá vui, liền……

Thấy sắc mặt Thẩm Quyết như thường, Cố Nguyệt thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Em thuộc loại người uống say rồi sẽ không nhớ gì cả, nếu làm chuyện gì khác người, anh bỏ qua dùm nhé!” Cố Nguyệt chắp tay, hy vọng Thẩm Quyết tha thứ cho cô.

“Em…… Tính, ăn sáng đi.”

Thẩm Quyết ngậm miệng. Anh muốn nói, nhưng nói như thế nào? Nói cô phát da^ʍ? Hay là nói đêm qua anh bị cô trêu chọc đến không ngủ được? Cho nên, tính, không nhớ rõ thì thôi.

Thẩm Quyết thở dài một hơi, làm như không có chuyện gì phát sinh.

“Hôm nay anh có khả năng sẽ về sớm một chút, buổi tối em muốn ăn gì thì gửi tin nhắn cho anh.”

______

Thẩm Quyết cả ngày hôm nay đầu óc cứ như lên mây, không thể tập trung được, khiến một học viên nhịn không được đến càu nhàu anh.

“Huấn luyện viên…là tôi học không tốt sao? Anh tại sao cứ luôn luôn thất thần.”

Nữ học sinh kéo tay anh, như cố ý như vô tình cạ vυ" vào cánh tay anh.

“Tôi có chút không thoải mái. Cô tự luyện trước đi! Cô học không quá tốt.”

Cặρ √υ" của nữ học viên làm anh nghĩ đến cặρ √υ" lớn của Cố Nguyệt, trắng trắng nộn nộn, còn mềm nhũn.

Tưởng tượng, bụng dưới liền nóng lên. Côи ŧɧịt̠ lớn bắt đầu cứng lên. Thẩm Quyết bị cứng đến đau, vội lấy cớ rời khỏi WC.

“A Quyết, anh tan tầm chưa?”

Thẩm Quyết mới vừa bắn ra, Cố Nguyệt liền gửi tin nhắn bằng giọng nói lại đây.

Kết quả anh lại cứng.

Con đĩ này! Thẩm Quyết chửi nhỏ, bàn tay nhanh chóng lên xuống. Qua một lúc lâu, mới bắn ra.

Anh quyết định, tối nay sẽ xử cô luôn!

_______

Lúc Thẩm Quyết nhặt rau, Cố Nguyệt vào nhà, trong tay cầm một bao nilon màu đen, không biết bên trong là cái gì, phình phình.

“Đã về rồi sao, đêm nay anh làm thịt thăn chua ngọt, em muốn ăn không?”

“Muốn! Em đi tắm rửa trước.”

Cố Nguyệt nhìn anh, ánh mắt có chút lập lòe, giống như đang có chủ ý xấu gì đó.

Cố Nguyệt tắm có chút chậm, lúc Thẩm Quyết bắt đầu xào rau, cô mới từ trong phòng tắm bước ra.

“Thẩm huấn luyện viên…”

Tay Cố Nguyệt vòng lấy eo Thẩm Quyết, lúc gọi anh, cố ý đem âm cuối hơi nâng lên.

“Cố Nguyệt, đừng nháo, anh đang nấu cơm.”

Thẩm Quyết kéo tay cô ra, để ngừa cô sờ đến địa phương đã sớm phồng lên của anh.

“Em còn không có đói bụng, nếu không anh ăn em trước, đi….”

Cố Nguyệt lại vòng tay ôm lại, còn không an phận sờ soạng xuống háng anh. Bàn tay linh hoạt kéo ra khóa quần, chui vào địa phương đã sớm phồng lên kia,.nắm lấy cây ©ôи ŧɧịt̠ to của anh.

“ n… thật lớn.” Cố Nguyệt nhẹ nhàng vuốt ve.

Thẩm Quyết nhịn không được, ném dao xuống, đem nó đẩy xa ra. Rồi xoay người tóm lấy tay Cố Nguyệt, đem cô đè lên chỗ bồn rửa.