Chương 9

Theo thời gian dài trôi qua, anh không còn cuồng vọng tàn sát toàn bộ con người trên lục địa để đạt được hòa bình vĩnh hằng nữa, mà là tạm thời ngủ đông trong thần điện đợi chờ thời cơ chín muồi cường đại quay trở về.

Ngay cả lâm vào giấc ngủ sâu cũng không thể ngăn cản hoàn toàn âm thanh ở bên tai.

Tuy nhiên anh cũng đã từ từ quen dần với sự tồn tại của âm thanh này, thậm chí ngay cả những Giáo hoàng ngu muội kia làm những điều vô ích đem cô dâu đến thần điện, anh cũng mắt nhắm mắt mở không để ý đến.

Thế nhưng ——

Tại sao âm thanh lại biến mất?

Kaus vươn móng vuốt rồng của mình ra, dễ dàng xé đứt xích sắt trói buộc người thiếu nữ tóc vàng.

Sau đó đem cô ấy đặt ở trong lòng bàn tay của mình cẩn thận tỉ mỉ quan sát.

“......Ta không có nói dối.”

Giọng nói của thiếu nữ run rẩy.

Nhìn ánh mắt như thể cuối cùng cũng biết sợ hãi, nhưng miệng của cô ấy thì như muốn lao vào chỗ chết, vẫn luôn nói những câu không biết sống chết.

“...... Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải do ta lỡ tay đập vỡ bức tượng thần Quang Minh, thì ta đã là …… Thánh nữ Quang Minh duy nhất trong Thần Điện Quang Minh rồi đấy …… Sợ, sợ chưa hả!”

Sao còn không tức giận đi hả! Còn không mau gϊếŧ cô đi chứ!

Yuli đã gần như muốn sụp đổ vì bị anh ta nhìn.

Điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là một giây trước khi chết.

Nhưng một giây này, đã bị con rồng này kéo dài thành năm phút rồi!!!

“Ồ?” Ma long không rõ ý tứ phát ra một tiếng: “Đập vỡ bức tượng thần Quang Minh sao? Rất tốt.”



Yuli: ? Trọng điểm của ngươi có phải là hơi kỳ lạ một chút hay không??

Lúc này đứa trẻ xui xẻo bị ném ra xa cuối cùng cũng đứng dậy được, chắc cô cảm thấy rằng Yuli vì cứu mình mà có thể bị ma long bắt được, vì vậy hốc mắt đỏ bừng hướng về phía ma long hét to:

“Mặc kệ cô ấy đi!! Buông cô ấy xuống!!!”

…… Ồ.

Đứa trẻ xui xẻo này còn rất thích nói đến nghĩa khí.

Nhưng mà không cần thiết, cô sắp được về nhà rồi, hôm nay nhất định phải chết.

Tuy nhiên không đợi cô tiếp tục bất tài giận dữ mở miệng ra ở vòng thứ hai, thì chỉ thấy đứa trẻ xui xẻo kia bị tráng kéo bộ tóc giả ở trên đầu xuống, dùng sức hướng về ma long mà ném tới, nhằm mục đích hấp dẫn lực chú ý của ma long.

“Buông cô ấy ra! Nếu như ngươi muốn gϊếŧ người thì gϊếŧ ta là được rồi!!”

Yuli: ????

Lúc người nọ đội tóc giả, nét mặt nhu hòa, âm thanh trung tính, Yuli cũng không quá để ý đến.

Ngay lúc này một mái tóc ngắn màu nâu mềm mại lộ ra, hơn nữa hầu kết cũng dễ nhận ra chung với bộ ngực phẳng lì, thì cô mới phản ứng lại.

Không phải chứ?

Cô dâu các người này đó cũng quá là mềm mại như nước đi?

…… Các đại lão trong trang phục phụ nữ cũng được hay sao????

Giotto hoàn toàn không biết rằng trong lòng Yuli lúc này đang chửi rủa cái gì.

Anh chỉ cảm thấy rằng, Yuli người này, cực kỳ trượng nghĩa.



Chỉ là bởi vì lúc trước anh đứng ra bảo vệ cho cô vài câu nói, nhưng cô là một người con gái, lại cư nhiên có thể dũng cảm đứng ra bảo vệ anh như vậy.

Mà anh xuất thân từ gia tộc kỵ sĩ, lại rụt rè trốn ở phía sau một người thiếu nữ.

Mặc dù anh trời sinh yếu đuối, nhưng điều này quả thực làm cho anh không khỏi xấu hổ.

Vì vậy chàng thiếu niên bị bắt nạt ở nhà như chiếc bánh bao, lúc này bỗng nhiên bộc phát ra dũng khí chưa từng có.

Anh quyết không để mắt mình nhìn thấy được cảnh Yuli chết thảm trong tay của ma long!

Nhưng mà ma long chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua anh ta một cái.

“Ai nói ta muốn gϊếŧ cô ấy?”

Giotto người sắp đi chết một cách anh dũng như bị đóng băng lại.

“Hơn nữa, chuyện cô ấy có thể làm được, thì ngươi lại không làm được.”

“Ta muốn cô ấy ngủ với ta, ngươi nghĩ ngươi có làm được hay không?”

Yuli và Giotto: …… Hả?

Những cô gái khác còn lại đứng ngoài quan sát bị sốc đến nổi muốn rớt cả mắt của họ xuống đất.

Các cô gái nhìn thân hình khổng lồ của ma long, rồi lại nhìn thân thể gầy yếu của Yuli một chút.

À……

Cái này……

Cô ấy trông có vẻ…… Cũng không ổn lắm thì phải?