Chương 39

“A, còn có những thứ này.” Kaus chỉ vào váy cùng vành tai của Yuli: “Cùng nhau đưa tới đi.”

Mấy vị lãnh chúa nhìn qua nhu cầu cấp bách của anh mà hít oxy.

Nhưng bọn họ vẫn phải kìm nén chịu đựng.

“……Cái kia…… Xin hỏi Ma Long đại nhân, đại khái yêu cầu bao nhiêu ạ?”

Kaus kỳ quái mà nhìn bọn họ:

“Các ngươi nghĩ xem đưa bao nhiêu?”

Vẻ mặt của anh như kiểu đang nói “Các ngươi dám cho ta ít thử xem”?

“…… Đương,... đương nhiên là toàn bộ đều sẽ được đưa đến Thần Điện của ngài ạ, thưa đại nhân Ma Long tôn kính.”

Yuli nhìn đến độ tấm tắc kinh ngạc mà cảm thán.

Đúng là hảo gia hỏa, quỷ chết đói vào thôn càn quét cũng chỉ như thế này mà thôi.

Chờ đến khi cô gái cưỡi rồng rời đi, giáo hoàng cùng nhóm lãnh chúa nhìn bảo khố trống rỗng của mình, đau lòng đến độ thiếu chút nữa thì rơi nước mắt.

“Giáo hoàng đại nhân…… Ngài có phải đã quên cái gì hay không?”

Nghe được tín đồ nói, giáo hoàng nổi trận lôi đình:

“Đã quên cái gì! Tất cả đều dọn không còn thứ gì thì có thể đã quên cái gì!! Ta xem ta chính là đã quên đem ngươi cũng nhét vào trong rương cùng nhau tiễn đi với hắn!!!”

Tín đồ vô tội giải thích:

“Không phải mà, ta đang muốn nói, ngài đã quên thông báo cho giám mục đại nhân! Bọn họ vẫn còn ở Thần Điện chuẩn bị đem nhóm cô dâu mới mang về đây đó!!!”

Giáo hoàng: “……”

Quả thật là như thế.

Giám mục còn chưa biết đại bản doanh nhà mình đã bị người ghé thăm càn quét, chính mình thì mang theo tín đồ chuẩn bị cưỡng ép mang nhóm cô dâu đi.



Kỵ Sĩ Vong Linh đang cùng hắn không tiếng động giằng co.

Kaus không có ở đây, đối mặt với đám người của giáo hội này hắn cần phải cẩn thận.

Bởi vì “đồ vật nào đó” vẫn còn ở trong tay giáo hội bên Tòa Thánh, chính là dựa vào cái này, mấy trăm năm nay giáo hội này mới dám không kiêng nể gì mà dùng danh tiếng của Ma Long để thống trị toàn bộ Casas như thế.

Đồ vật quá mức quan trọng như vậy, hắn không thể dưới tình huống vào lúc không có mệnh lệnh của đại nhân cùng với giáo hội của bên Tòa Thánh xé rách mặt được.

Ở đây chỉ còn lại có Giotto là có thể cùng bọn họ đối kháng, anh ta chỉ có thể đứng ở phía trước để che chở cho mấy cô gái này, run rẩy mà triệu hồi ra pháp trượng hệ thủy của mình ——

Sau đó đã bị giám mục hắc ám mang theo vẻ mặt khinh miệt mà treo lên đánh cho một trận.

“A, là người của giáo hội Tòa Thánh.”

Yuli vừa mới ở trên nóc nhà trèo từ lưng rồng đi xuống, cô nhìn cuộc chiến đấu bên dưới, lập tức liền xắn tay áo lên.

“Nhiều người như vậy mà cùng nhau đánh một người? Tại sao chứ, chẳng nhẽ ai cũng có thể tóm được mấy đứa trẻ xui xẻo của nhà chúng ta để bắt nạt hay sao!”

Kaus dựa vào một bên, biểu tình có chút lười nhác.

“Ngươi có thể đánh lại bọn họ.”Anh lười biếng ngáp một cái: “Bọn họ có cùng nhau xông lên, cũng không đánh lại ngươi.”

Yuli còn chưa có chính thức dùng qua hình thần thuật ở diện rộng, nghe thấy vậy thì chớp chớp mắt, có chút mờ mịt không hiểu.

“Phải đánh như thế nào?”

Yuli cảm thấy ánh mắt Ma Long đang nhìn mình giống như kiểu đang xem một kẻ ngốc vậy.

“…… Ta thật sự hoài nghi, rốt cuộc là người ở học viện tuyết thành kia quá vô dụng, hay vẫn là do ngươi vô dụng nữa……”

Yuli quyết đoán đáp: “Nhất định không phải là do ta vô dụng.”

“Haizzz…, bắt tay nâng lên đi.”

Người đàn ông không biết từ lúc nào đã đi đến phía sau cô, thân hình anh cao lớn, dễ dàng liền đem cô ôm vào trong lòng ngực.

Anh kéo cánh tay phải của Yuli, lòng bàn tay cùng mu bàn tay của cô dán sát nhau.



Tiếp theo, mười ngón tay đan vào nhau rồi đọc lệnh chú thuật.

“Bão lửa.”

Ngọn lửa kèm theo gió lốc nổi lên.

Trong khi anh ở bên tai Yuli nói nhỏ, thì từ lòng bàn tay Yuli đột nhiên bộc phát ra một ngọn lửa nóng cháy, một cơn lốc cuồng bạo xuất hiện, trực tiếp đem đám người của giám mục đang chiếm thượng phong ném đi.

Nếu không phải giám mục phản ứng kịp thời, chỉ sợ bây giờ hắn chỉ còn là tro cốt.

Giám mục vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, dập tắt tàn dư ngọn lửa ở trên người sau đó lập tức nhìn về phía Yuli đang đứng trên nóc nhà.

“Ngươi lại dám công khai công kích giám mục của Giáo Hội Tòa Thánh Hắc Ám ! Yulia · Falans, ngươi chỉ là một tội nhân bị Falans lưu đày, ngươi cho rằng chính mình rời khỏi Thần Điện thì sẽ có đường sống sao?”

Giám mục lại nhìn về phía người đàn ông đang đứng phía sau Yuli, gương mặt kia hình như tương tự với người nào đó, nhưng bây giờ tạm thời hắn không nghĩ ra.

Nhưng lúc này thiếu chút nữa đã bị gϊếŧ , sợ hãi còn đọng lại ở trong đầu hắn, hắn rất tức giận liền nói mà không suy nghĩ:

“Người phía sau chính là nhân tình tới cứu ngươi sao? A, vị hôn phu của ngươi đã cùng vị tỷ tỷ tư sinh kia của ngươi ký kết hôn ước, không nghĩ tới ngươi cũng có nhân tình vì ngươi mà không màng nguy hiểm, tín đồ của thần Quang Minh như các ngươi xem ra cũng không có trung thành như vậy……”

“Kỵ sỹ Meigen ——” Kaus ngắt lời vô nghĩa của giám mục: “Ngươi còn đang đợi cái gì nữa?”

Nghe được mệnh lệnh, Kỵ Sĩ Vong Linh lập tức phi thân bay lên, nghiêm nghị đáp lại:

“Dạ! Thưa Ma Long đại nhân!”

…… Ma Long đại nhân???

Mà cùng lúc đó, trước mặt vị giám mục kia xuất hiện một màn hình trong suốt dao động do ảo thuật tạo ra, bên trên thình lình xuất hiện khuôn mặt của giáo hoàng.

“Giáo,... giáo hoàng đại nhân?”

“Lập tức rời khỏi Thần Điện ngay! Ma Long đã thức tỉnh rồi, hắn vừa mới đến chỗ giáo đường, còn tàn sát một đám quan chức cấp cao ở đây, hắn hoàn toàn không sợ đồ vật ở trong tay chúng ta, hắn chính là một kẻ điên, đừng có đi trêu chọc đến hắn……”

Giám mục lúc này mới phản ứng lại, gương mặt của người đàn ông kia rõ ràng giống với pho tượng của thần Hắc Ám trong giáo đường đến bảy tám phần.

Nhưng đợi đến khi hắn tỉnh ngộ thì đã quá muộn.