Bên tai Yuli dường như vẫn còn vọng lại âm thanh của những tia sấm sét đùng đoàng như điện cao thế đáng sợ kia, cô giống y như một con bạch tuộc treo ở trên người Kaus, nhắm hai mắt một bên phát run một bên hung tợn mà nói:
“Hôm nay ngươi đừng nghĩ đến việc uống trà sữa nữa, sau này cũng thế!”
Đuôi lông mày Kaus vừa động, đem cô gái đang bám chặt ở trên người của mình kéo xuống dưới.
“…… Lặp lại lần nữa?”
“Lại nói thì nói lại, ta……”
Yuli mở mắt ra và không sợ hãi chút nào mà nhìn thẳng vào Kaus, sau đó trong giây tiếp theo, tầm mắt cô dừng ở phía sau Kaus.
Nơi này dường như là một khu nhà giáo đường.
Trước chuyến viếng thăm đột ngột của bọn họ, một nhóm người có tuổi khoác áo đen tựa hồ đang cử hành cái nghi thức gì đó.
Yuli ngẩng đầu nhìn thấy pho tượng Ma Long thật lớn ở dưới cửa sổ.
Cô vừa quay đầu lại, bên ngoài giáo đường bên dưới khoảng một trăm bậc cầu thang, cô thấy có cả hàng nghìn tín đồ mênh mông đang quỳ gối để hành lễ.
Giáo hoàng cùng nhóm cao tầng:……
Các tín đồ:……
Bị kẹp tại đây trong một đám người với vẻ mặt ngạc nhiên và khϊếp sợ, Yuli trầm mặc núp sau lưng Kaus.
Mặt ngoài cô tỏ ra mình rất ổn, nhưng trong nội tâm cô đã bắt đầu hỏng mất.
Cái này giống như kiểu Yuli chỉ là muốn bắt hai tên tiểu binh, mà Ma Long vô địch thiên hạ này lại không nói năng gì lại trực tiếp chuẩn bị mang cô tới thẳng trung tâm của quân địch oanh tạc!
Cái này hợp lý sao!!
“Ma Long…… Đại nhân?”
Qua một lúc lâu sau, những tín đồ phía dưới như đang ở trong mộng mới tỉnh, rồi có người kinh sợ mà hô lên tôn xưng.
“Ma Long đại nhân đã thức tỉnh ——”
“Thần Hắc Ám tại thượng, mấy trăm năm đi qua, Ma Long đại nhân thật sự đã trở lại sao?”
“Cái khí thế bàng bạc, thân rồng có cánh kia, tuyệt đối sẽ không nhận sai, đây là Ma Long đại nhân vĩ đại của chúng ta!”
Thanh âm của mấy ngàn tín đồ như núi hô sóng thần thổi quét đến, trong đầu Kaus như có tiếng nước sôi quay cuồng, anh nhăn đôi mày kiếm lại, đem cô gái nhỏ giấu ở phía sau mình xách ra rồi ôm vào trong lòng ngực.
Yuli:?
Các tín đồ:???
Kaus hoàn toàn không có đem phản ứng của những người khác để vào mắt, anh chỉ là cảm thấy ——
Thật tốt, thế giới lại lại lần nữa thanh tịnh.
Vốn dĩ Giáo Hoàng Hắc ám còn đang như thường lệ cử hành nghi thức hàng tuần, hơn nữa còn đang chờ giám mục đem công chúa mang về cho mình, hai mắt anh ta choáng váng.
Ma Long đột nhiên thức tỉnh, còn có mỹ nhân trong lòng ngực hắn ta kiều diễm như hoa hồng kia….
“…… Ma, Ma Long đại nhân, những tín đồ trung thành tôn kính của ngài, tất cả đang vì sự trở về của ngài mà vui mừng từ tận đáy lòng ạ.”
Giáo hoàng cùng với những quan chức cấp cao khác của Tòa thánh đã quỳ phục xuống.
“Chuyện này thật sự là…… Quá đột nhiên, giám mục của chúng ta lúc này đã đi đến Thần Điện, nếu như ngài có thể đem tin tức tới đây báo cho giám mục biết, chúng ta nhất định sẽ vì sự trở về của ngài mà chuẩn bị nghi thức càng thêm long trọng hơn ——”
Kaus: “Ngươi đang dạy ta cách làm việc sao?”
Câu này là câu mà Yuli thường xuyên treo ở bên miệng.
Giáo hoàng Stewart nhớ tới những truyền thuyết đáng sợ đã được lưu truyền lại về Ma Long, liền vội vàng đem đầu cúi đến càng thấp:
“Làm sao lại có chuyện đó chứ ạ ——! Ta là thần sử của ngài ở nhân gian hành tẩu, là đại diện cho tiếng nói của ngài, ta tồn tại là để truyền đạt ý chỉ của thần Hắc Ám vĩ đại ạ ……”
Kaus lạnh mặt nhìn cái tên gọi là giáo hoàng hắc ám này.
Thời gian đã hàng trăm năm qua đi, người trước mắt này cũng không phải là cái người mà anh đã nhìn thấy một lần trước kia, nhưng trên thực tế việc này cũng hoàn toàn không quan trọng.
Trên đường đi của giáo đường trải thảm màu đỏ tươi, nhóm quan chức cấp cao của tòa thánh xếp thành hai bên, nín thở ngưng thần.
Kaus dẫm lên tấm thảm mềm mại, đi về chỗ bức tượng của thần Hắc Ám ở phía cuối con đường.
“Đừng có nói nhảm nữa, có lẽ ngươi còn có thể sống lâu thêm mấy ngày nữa đấy, giáo hoàng.”
Bị vô số tín đồ lễ bái pho tượng tạo thành từ hình tượng con rồng của anh, một cái là hóa thân của thần Hắc Ám, một cái là bản thể hình người của thần Hắc Ám.
Chẳng qua là pho tượng hình người kia, lại không biết vì sao cũng không giống Kaus cho lắm.
“Rất thú vị, cái bức tường tử vong kia là sợ ta vừa tỉnh tới liền gϊếŧ các ngươi sao?” Kaus đi về chỗ cao nhất của giáo đường, ngón tay tái nhợt dừng ở kia vị trí ngai vàng tượng trưng cho của địa vị giáo hoàng: “Dũng khí thật đáng khen, chẳng qua một đám thủ vệ tường thành tử vong đó quá yếu, chờ khi ta đi rồi, các ngươi có thể mở một cuộc họp, sau đó lại thương lượng một chút để làm như thế nào tăng cường tính phòng ngự.”
Yuli:…… Con mẹ nó chứ.