Kaus rũ mắt nhìn cô gái đang hết sức ôn nhu kiên nhẫn nói chuyện.
Nếu không nghe cô nói nội dung, chỉ xem biểu cảm bằng mắt của cô lúc này, chỉ sợ người khác còn tưởng rằng cô đang lấy sắc dụ người.
Nhưng cô gái chớp chớp mắt, trong đáy mắt tất cả đều là ——
Một cô công chúa nhỏ có thể có cái gì ý xấu đâu.
Chẳng qua là cô muốn ăn một bữa cơm no thôi.
“Ngươi có thể đi.”
Kaus thở dài.
Nhưng không đợi Yuli kịp cao hứng hai giây, liền nghe Kaus nói tiếp:
“Đi thôi, bây giờ xuất phát, ước chừng phải hai mươi phút mới có thể đến.”
Hai mươi phút, đi chỗ nào cơ?
Chờ Yuli phản ứng lại đây, anh ta là muốn đi cùng với mình cùng đến đó sao, Kaus đã giữ lấy eo cô, sau đó mang theo cô trực tiếp từ trên ban công của sân thượng một đường bay xuống ——
Tiếng gió gào thét bên tai.
Cảm giác không có trọng lượng khiến cho Yuli ngay cả tiếng thét chói tai đều phát không ra, chỉ có thể thấy chính mình cách mặt đất càng ngày càng gần.
Mà ngay khi cô cảm thấy chính mình sắp rơi nát xương, thì bên người bỗng có một luồng ánh sáng tản ra, người đàn ông tóc đen hóa thành con rồng có cánh thật lớn, đem cô nhẹ nhàng mà ném vào phía sau lưng.
——
Cưỡi ở trên lưng lưng rồng, Yuli bị một tầng ánh sáng vàng kim bảo hộ và che chở, bởi vậy cho dù Ma Long có bay nhanh đến đâu, thì cô cũng có thể ngồi vững.
“Oa, thật tuyệt nha ——”
Yuli nhìn bên dưới tầng mây mơ hồ có thể thấy được cả đất liền, cô kinh ngạc cảm thán nói:
“Nơi này…… Tại sao lại như vậy?”
Từ trên không trung nhìn xuống phía dưới ở đằng xa, vùng đất rộng lớn của Casas bị một bức tường vây chia thành hai nửa.
Phía Nam có những hạ tầng kiến trúc nguy nga đẹp mắt, đường xá trong thành phố được xây dựng và quy hoạch chỉnh tề, rừng rậm xanh um tươi tốt, mấy chỗ hồ nước trong tựa như những tấm kính lớn khi nhìn từ không trung, nhất là ở một chỗ phía Nam, có một lâu đài láng giềng gần bờ biển, những con thuyền ở trên mặt biển lui tới như thoi đưa, phồn vinh nhộn nhịp giống như một bức tranh sơn dầu Châu Âu vậy.
Mà khu vực ở phía Bắc tất cả đều dựa gần chỗ tường vây kia, so với phía Nam nhộn nhịp thì ít hơn gấp hai dân cư, sinh sống chủ yếu ở khu vực nhỏ xung quanh, nhà cửa xám xịt phòng ốc chật chội mà tụ tập thành một chỗ, tận lực cách xa thần điện Hắc Ám ở trong thành, nhưng thật ra lại rất phù hợp với tên gọi là thành phố “L*иg bồ câu cũ ” .
“Đó gọi là tường thành tử vong, dùng xương cốt của những sinh vật hắc ám tạo thành tường vây, và được bảo vệ bởi đám xác sống.” Kaus liếc mắt một cái: “Từ trăm năm trước bọn họ liền xây dựng nơi này, đem những người nghèo trong thành phố xua đuổi đến ở phía Bắc ngoài chỗ tường thành, mà ở khu phía Nam thì xây dựng lãnh địa cho đám quý tộc cùng những người giàu có.”
Yuli cảm khái vạn phần: “Chỉ vì đem những người nghèo đó đuổi ra ngoài, liền xây dựng một nơi khoa trương như vậy sao?”
“Không, mục đích chính sử dụng nơi này, chính là dùng để đề phòng ta.”
???
Yuli đang ghé vào trên lưng Ma Long xem phong cảnh phía dưới, lúc này cô mới chậm rãi ngẩng đầu, sau đó liền thấy được một cảnh tượng khiến trái tim của cô thiếu chút nữa ngừng đập.
Ngay lúc bọn họ sắp lướt qua bức tường tử vong, bức tường kia dường như có cảm ứng, trong nháy mắt hướng về phía trước xuất hiện một tia sấm sét xuyên qua tầng mây đùng đoàng định giáng lại đây.
Sấm sét xẹt xẹt đùng đoàng, trong không trung vừa lúc có một con chim bay qua, tình cờ vừa lúc va chạm vào tia sấm sét kia, lập tức bị cháy đen hóa thành bột than.
Yuli:…………!!!
“Dừng… dừng…. dừng lại ——!!” Yuli dang hai tay ra ôm lấy sống lưng Ma Long, cô sợ tới mức hàm răng phát run hét lên: “Ngươi… ngươi… ngươi điên rồi sao! Mau dừng lại nhanh lên, dừng lại!!”
Cô chỉ muốn một cái nồi sắt mà thôi, vì sao phải bị cái tên điên Ma Long này lôi kéo cùng đi chết chứ!!!
Nhưng mà cho dù Yuli sợ tới mức sắp khóc tới nơi cũng không có thể ngăn cản Kaus, anh thậm chí còn dùng tốc độ nhanh hơn.
“Đừng có ồn ào nữa, cô gái nhỏ.”
Gió mạnh cùng sấm sét xen lẫn tiếng nói bình thản của anh.
“Ôm chặt ta một chút.”
…… Cô ôm chặt! Giữ đến gắt gao! Nếu như cô mà chết thì ai cũng đừng nghĩ sống!!
Khi Kaus đυ.ng phải bức màn sấm sét khổng lồ, Yuli hoảng sợ mà nhắm chặt hai mắt lại, trong đầu hiện ra một cái ý niệm không đúng lúc trong đầu.
…… Nếu như cô ở chỗ này chết đi, có thể chính là cái chết chân chính hay không, sẽ hoàn toàn bị chết đi hay không?
Sau đó cô phát hiện…… Chính mình thế nhưng lại sợ chết hơn so với trong tưởng tượng của cô.
“Có thể mở to mắt rồi, Yulia.”
Ma Long hóa thành hình người rồi ôm lấy eo của Yuli, hai chân của hai người rốt cuộc cũng dẫm lên trên mặt đất.