Orly bị đối xử bất công lộ ra dáng vẻ khϊếp sợ.
“Yulia.Falans.” Ma Long hướng về phía cô vẫy vẫy tay: “Lại đây.”
Yuli thành thật bước lên.
"Vinh quang vô thượng sao?"
Yuli mỉm cười và gật đầu: "Đúng vậy."
"Thề nguyện trung thành sao?"
"Đó hoàn toàn là sự thật."
"Rất tốt."
Cuối cùng cũng tới giờ khắc này rồi!
Sau tất cả thì Ma Long cũng không thể nhịn nổi một cô gái hay nịnh nọt lại vô sỉ nữa!
Yuli tràn đầy mong đợi, và khi cô đang chuẩn bị đón nhận ngón tay sắc bén có thể một nhát đâm thủng trái tim cô của Ma Long thì——
Ngón tay đó lạt giật đứt vạt áo phía trước của cô một cách gọn gàng và lưu loát.
Bả vai của Yuli chợt lạnh, khi cô nhìn xuống thì phát hiện chiếc váy trên người đã tuột xuống đến tận ngực.
???
“Vậy thì hãy nghe thần lệnh đầu tiên của ngươi đi, cô gái nhỏ.”
Ma Long lười biếng ngáp một cái, nói với Yuli bằng giọng điệu giống như nói thời tiết hôm nay không tệ:
"Cởi bộ quần áo dơ bẩn này ra, nằm xuống đó, đừng để ta nói lần thứ hai."
Yuli: …………?
Không khí xung quanh đột nhiên đông cứng lại.
Yuli im lặng một lúc, Ma Long thấy cô đứng yên một chỗ không di chuyển, không kiên nhẫn mà hừ nhẹ một tiếng.
"Ngươi còn chờ cái gì nữa vậy?"
Yuli thu vạt áo lại rồi nói: "Ta sợ sẽ gây hại cho ngài".
"?"
Nếu đổi lại là người khác nói ra mấy lời như thế này, Yuli sẽ không chút do dự mà mắng: "Anh là từ nơi nào đến, cho rằng tôi là kẻ ngốc hay sao", nhưng khi nhìn người đàn ông đẹp như tượng tạc trước mặt này, Yuli cảm thấy nếu anh ngủ cùng với chính mình thì người chịu thiệt sẽ chính là anh!
Lông mày của Ma Long nhíu chặt lại.
Có lẽ bởi vì anh có thân phận đặc thù nên cái gọi là luân thường đạo lý của con người đối với anh rất mơ hồ, so với việc trần trụi trước mặt anh thì anh càng để ý đến việc Yuli mặc một bộ quần áo bẩn thỉu đứng trước mặt của anh hơn.
"Mặc kệ ngươi hiện tại đang nghĩ cái gì, ta cho ngươi hai phút đồng hồ, mau cởi bộ quần áo còn bẩn hơn da chuột này ra cho ta."
Chiếc váy tinh tế và sang trọng trên người Yuli đã bị dính dầu từ lâu trong quá trình lục hộp, tủ để tìm thức ăn.
Cô tự mình ngửi, mùi này quả thật có chút lạ, đúng là cô nên đi tắm thay quần áo...
Mẹ kiếp.
Ở đây không có bình nóng lạnh, cô cũng không có quần áo để tắm rửa.
Chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủi, biểu cảm của Yuli đã thay đổi từ ngạc nhiên thành xấu hổ, Ma Long có thể dễ dàng nhìn ra được cô đang suy nghĩ gì mặc dù không dùng thuật đọc tâm nào cả.
… Cô gái nhỏ ngốc nghếch.
"Được rồi."
Ma Long cũng thay đổi chủ ý.
Anh cũng không vội tiến vào giấc ngủ lúc này nữa.
Bên trong của thần điện Hắc Ám to lớn vượt ngoài dự đoán của Yuli.
Một tòa kiến trúc cấp bậc này, dùng để làm thành một thành bang nhỏ cũng dư dả, khó có thể tưởng tượng nơi này là một tòa thần điện chỉ thuộc về một mình thần minh.
—Hãy nhìn ra bên ngoài đồng cỏ xanh bất tận kia đi,
Có thể trồng được bao nhiêu loại rau chứ?
Một người có tài năng trồng hoa thiên phú như Yuli cảm thấy vô cùng tiếc cho bãi cỏ hoang vắng bên ngoài kia.
Ở phía bên kia, Orly, người đang dẫn đường, miễn cưỡng mở một căn phòng ở cuối hành lang.
Cánh cửa gỗ nặng trịch bị đẩy ra, bụi bay mù mịt, vẻ mặt của Ma Long không hề thay đổi, khi anh giơ tay lên, một cơn gió nhẹ từ dưới áo choàng rộng màu đen của anh thổi ra tràn ngập cả căn phòng, trong nháy mắt cuốn đi tất cả bụi bẩn bên trong.
Mà Yuli—
"A-choo!"
Ma Long nhìn Yuli với đôi mắt mơ hồ.
“Cô gái nhỏ, ta nhớ rằng khả năng tiếp nhận lực lượng Quang Minh của ngươi phải thuộc loại tốt nhất ở Farisland.”
Cái này chính xác là như vậy.
Ở thế giới này, thành phố Cực Đông sẽ tổ chức một buổi lễ kiểm tra tài năng thần thuật cứ năm năm một lần, trong số đó, những học viên hàng đầu về thuật Quang Minh sẽ được thần điện Quang Minh coi trọng. Con trai được đưa vào đoàn kỵ sĩ Quang Minh và con gái sẽ được xếp vào danh sách chờ tuyển Thánh nữ Quang Minh.
Tuy nhiên, không phải năm nào cô gái giành thứ hạng đầu cũng có thể trở thành Thánh nữ Quang Minh, ngoài tiêu chuẩn hạng nhất cứng nhắc ra còn cần phải có thần dụ từ Thần Quang Minh.
Mọi người đều biết, Thần Quang Minh đã im lặng nhiều năm, dựa theo bối cảnh trò chơi thì chắc chắn là đang chờ đợi nữ chính Daisy xuất hiện và ban cho cô ấy vinh quang duy nhất này.
Mà Yulia ngoại trừ nữ chính ra thì chính là người đứng đầu trong mảng thần thuật này, đối với cô mà nói việc thực hiện một câu thần chú nhỏ theo ý muốn giống như thở vậy, luôn dễ dàng và tự nhiên.
"Tôi là thấy ngài dùng thần thuật thành thạo quá nên bị choáng ngợp một chút, cho nên mới nhất thời quên mất phải thi triển thần thuật." Yuli nghiêm túc nói hươu nói vượn.
Orly nói một cách đầy cay đắng: "Không có chuyện đó, đồ lừa đảo!"