Chương 16

Mọi chuyện có chút vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Yuli.

Yuli được cử đi pha một cốc trà sữa khác cho Ma Long, trong lúc pha trà sữa cô đã nghiêm túc suy nghĩ vì lý do gì mà mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Vốn tưởng rằng Ma Long sẽ là một sự lựa chọn tốt nhất để cô chết đi mà không phải chịu đau đớn, dù sao trong trò chơi trước đó cô cũng đã từng đối thoại với Ma Long, ai biết được sau khi thực sự chạm mặt nhau bản thân cô lại vẫn còn sống sót một cách nguyên vẹn.

……Thật đáng giận!

Vậy số vàng bạc châu báu cô gom được để thông quan rồi với thân phận là một cô công chúa xinh đẹp ở nước láng giềng thì tính là gì chứ!

Để chinh phục con rồng này thế nhưng chỉ cần một cốc trà sữa thôi hay sao!!

"Ngươi rõ ràng là đang pha chế một loại nước so với nước suối của Thần quốc còn ngon hơn, vậy thì Lyly, ngươi vì sao lại lộ ra biểu tình giống như vu nữ đang pha chế thuốc độc vậy chứ?"

Orly không thể lý giải được cô gái nhỏ loài người này.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một người như cô, vội vàng lao vào chỗ chết, sau khi không chết lại mang vẻ mặt oán hận như vậy.

“Bởi vì ta thật sự muốn đầu độc đại nhân Ma Long của ngươi.” Yuli nghiến răng khuấy trà sữa trong chiếc nồi sắt nhỏ.

Orly ngậm ống hút làm bằng lúa mạch mà Yuli làm cho anh, nghiêng đầu nói:

"Nhưng không có chất độc nào trong thế gian có thể độc chết đại nhân Ma Long."

“Vậy thì độc chết bản thân ta đi” Yuli nói xong, đột nhiên ý thức được một chuyện liền hỏi: “Sao anh lại gọi ta là Lyly chứ?”



"Từ nay về sau ngươi cũng là một trong những thuộc hạ thân cận nhất của đại nhân Ma Long! Đây là cái tên mà đại nhân Orly ta ưu ái dành cho ngươi đấy, biết ơn một chút đi tiểu Lyly."

Yuli híp mắt, bưng ly trà sữa mới ra lò đi ra.

"Trà sữa! Trà sữa! Trà sữa của bản đại nhân!" Orly háu ăn đột nhiên thay đổi giọng điệu: "E hèm, ý ta là, trong tương lai chúng ta sẽ cùng nhau phục vụ đại nhân Ma Long đáng kính, vì vậy chúng ta nên đối xử tốt với nhau một chút, không phải sao??"

Orly rõ ràng đã chấp nhận Yuli, nhưng bản thân Yuli lại vẫn chưa hòa nhập được với nơi này hoàn toàn.

"Orly, ta hỏi ngươi." Yuli nghiêm mặt nói: "Đại nhân Ma Long của ngươi ghét nhất là dạng người nào vậy?"

"Cái này! Ta biết, ta biết!" Vì để thể hiện sự quan tâm với người mới, Orly đã không ngại chia sẻ sở thích của cấp trên mình với Yuli: "Đại nhân Kaus ghét nhất những kẻ đạo đức giả hay xu nịnh, và ghét nhất là những tín đồ của Thần Quang Minh và Thần Hắc Ám, ngài ấy ghét tiếng ồn, ghét ánh sáng ban ngày, ghét bị quấy rầy trong giấc ngủ..."

Yuli phải mất một tiếng đồng hồ mới nghe hết được những lời phàn nàn của Orly, sau khi nghe xong cô đã vô cùng ngạc nhiên.

Đơn giản mà nói chính là thứ gì Ma Long cũng chán ghét cả!

Một khi đã như vậy thì Yuli, người đã quyết tâm để chết liền thiết lập lại nhân vật của mình và bưng cốc trà sữa đến trước mặt Ma Long.

"Đại nhân Ma Long, xin thứ lỗi cho tín đồ vừa rồi đã lỗ mãng."

Yuli lấy dáng vẻ của một đứa trẻ khi xin tiền tiêu vặt của mẹ, vô cùng thành kính.

"Vừa rồi ta đã ngẫm lại rồi, là do bản thân ta không biết thiện ác. Đại nhân Ma Long, ngài bằng lòng trao cho ta cơ hội phụng dưỡng chăm sóc ngài, đây chính là vinh quang thần kỳ vô thượng trong cuộc đời hèn mọn của ta ! Ta dùng sắc đẹp và huyết thống vương tộc của mình thề trung thành với ngài, ta vĩnh viễn là tín đồ trung thành của ngài, nguyện ý vì nguyện vọng của ngài mà thiêu đốt tính mạng đến giây phút cuối cùng của cuộc đời này—“

Ma Long rũ mắt nhàn nhạt nhìn cô.



Orly đậu trên vai của anh cũng trợn mắt há hốc miệng.

...Này, từ khi nào mà cô gái này lại nghĩ ra được nhiều lời nói dối như vậy chứ!!

Cô gái nhỏ này sao lại có hai mặt vậy chứ!!!

"Đại nhân Kaus! Ngài đừng để bị cô ta lừa!!" Cảm nhận được nguy hiểm, Orly vội vàng báo cáo: "Cô ta vừa nói sẽ hạ độc vào cốc trà sữa của ngài đó!"

Yuli trông hồn nhiên như một bậc thầy nghệ thuật thưởng trà:

"Đại nhân Ma Long tôn kính, sao ta có thể nghĩ ra loại chuyện đáng sợ như vậy chứ? Xin đừng nghi ngờ lòng trung thành của ta với ngài, chưa kể, gϊếŧ ngài bằng thuốc độc không phải là một sự sỉ nhục đối với ngài hay sao?"

Orly chưa bao giờ nhìn thấy mấy lời không biết xấu hổ như vậy, lập tức ủy khuất mà dậm chân:

"Có mà có mà! Cô ấy vừa mới nói! Và ta đã nói với cô ấy rằng chất độc không thể gϊếŧ chết ngài được!"

Kẻ lừa đảo!!!

Những cô gái nhỏ của thế giới loài người đều là kẻ lừa đảo!!!

Đôi má của Orly tròn xoe lên vì tức giận, mắt của Tiểu Đậu Đậu cũng trừng lớn, không ngừng thét lên ở bên tai của Ma Long.

"Thật là ồn ào."

Ma Long nghe được cuộc hội thoại cảm thấy vô cùng phiền lòng, anh giơ tay rồi dùng một ngón tay đẩy nó từ trên vai anh xuống đất.