Chương 12

Mắt thấy Phượng Hoàng thối kia phịch phịch vỗ cánh muốn bay đi, Yuli dưới tình thế cấp bách không chút suy nghĩ nhiều, theo phản xạ thi triển thuật giam cầm.

Thần chú ma thuật hóa thành một sợi xích vàng, đem Phượng Hoàng ở trên bầu trời trói lại, không nhúc nhích được.

Yuli kinh ngạc nhìn những đầu ngón tay của mình.

Quaoo.

Điều này thật là tuyệt.

Thông báo từ *trường Hogwarts đến trễ nhiều năm như vậy sẽ gửi đến cho cô chứ??

*Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts hay thường được gọi là Hogwarts là một ngôi trường pháp thuật hư cấu trong bộ truyện Harry Potter của nhà văn Anh Quốc J. K. Rowling. Đây là bối cảnh chính của sáu tập đầu tiên trong loạt truyện về cậu bé phù thủy và Harry Potter. Wikipedia

“A a a a —”

Thuật giam cầm trói Phượng Hoàng lại, nhưng không thể ngăn cản được tiếng thết chói tai của Phượng Hoàng.

“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi mà cũng dám thi triển thuật đối với ta!! Ngươi đây là bất kính với thần linh! Ngươi ngươi ngươi có biết Kaus đại nhân là người nào không đấy? Ngài chính là ——”

“A a a ngươi xác định chết chắc rồi thứ con người ngu xuẩn này! Kaus đại nhân sau khi tỉnh dậy chắc chắn sẽ giúp ta báo thù hu hu hu……”

Trong tiếng khóc lóc la lối đầy ủy khuất của Phượng Hoàng, ký ức của Yuli dần dần quay trở lại.

Xét về tài năng, thì cô chỉ đứng sau Daisy trong thiết lập của trò chơi, mà trước mắt Daisy hiện còn chưa có hoàn toàn thức tỉnh, thậm chí có thể nói cô ấy là đệ nhất về thiên phú thần chú ma thuật trên toàn bộ lục địa này.

Tuy rằng hệ thần chú ma thuật quang minh thiên về hướng hỗ trợ, nhưng một ít thần chú ma thuật cơ bản giống như là thuật giam cầm thì không cần phải nói đến.

Yuli vừa niệm trong đầu, sử dụng năng lực tăng cường sức mạnh cho tay phải của mình, lần này liền có thể đẩy đôi cánh rồng ra xa vài phần.

Một lần nữa được hít thở bầu không khí trong lành ở bên ngoài, Yuli liền vươn vai, thở phào nhẹ nhõm.

Mà Orly lúc này cũng rất sợ hãi.

Tuy rằng ngoài miệng thì anh không rơi vào thế yếu, nhưng người có thể đem Phượng Hoàng muốn trói lại liền trói được, cũng không phải là nhân vật bình thường.

“Đừng sợ.” Yuli mỉm cười ngồi xổm xuống: “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một vài câu thôi…… Ngươi tên là gì?”

“Con người vô lễ, ngươi cư nhiên không nhớ được tên của Orly đại nhân hay sao?”

Vớ vẩn, mấy cái tên phương Tây này khó nhớ muốn chết, làm sao mà cô nhớ được cơ chứ.



Vì vậy Yu-tuyển thủ khó khăn trong việc nhớ tên-li cực kỳ biết vâng lời đáp:

“Được rồi Oreo đại nhân.”

Phượng Hoàng: ???

“Vậy thì Oreo đại nhân, vì sao ngài lại kêu ta là ‘cô gái có thể ngăn cách tiếng ồn’ vậy?”

Là một con chim Phượng Hoàng chưa từng nhìn thấy qua sự hiểm ác của con người, Orly đắc ý hừ một tiếng:

“Cô gái loài người ngu xuẩn, ngay cả cái này mà ngươi cũng không biết hay sao?”

Yuli vẫn mỉm cười: “Vâng, có thể xin Oreo đại nhân vĩ đại giải thích cho sự ngu muội của ta được không?”

“Là Orly đại nhân!!”

Tuy rằng việc bị Yuli gọi anh là Oreo có chút tức giận, nhưng dù sao thì đã qua mấy trăm năm rồi Orly chưa được người khác ca tụng qua.

Vì thế sau một lúc lâu, anh đã thành thật mà trả lời không có bất kỳ sự cảnh giác nào:

“Kaus đại nhân của chúng ta có thể nghe thấy lời cầu nguyện của tất cả các tín đồ trên lục địa, nhưng không biết có điều gì đã xảy ra với một cô gái loài người bình thường như ngươi, một khi Kaus đại nhân ngài chạm vào ngươi, thì tất cả các lời cầu nguyện ấy tạm thời biến mất……”

Yuli có chút bất ngờ ngoài ý muốn.

Orly còn đang muốn nói thêm cái gì đó, há mỏ ra, đột nhiên phát hiện mình không thể phát ra được âm thanh nào.

Anh đột nhiên căng thẳng cả người, lông chim đều muốn dựng đứng lên từng sợi.

Xong rồi xong rồi!

Kaus đại nhân cấm ngôn anh rồi!

Chắc chắn là anh đã nói cái gì không nên nói rồi hu hu hu!

“Thì ra là như thế.”

Cho nên anh ta vừa mang theo cô trở về liền đi ngủ, thì ra là xem cô như một cái tai nghe chống ồn à?

Yuli cũng không chú ý đến Orly bỗng nhiên an tĩnh lại, cô vỗ vỗ lên cái đầu nhỏ của anh ta.

“Cảm ơn Oreo nhỏ bé nhé, hy vọng chủ nhân của anh sau khi tỉnh dậy mà biết anh lỡ miệng sẽ không có nhổ sạch lông chim của anh đâu.”

Orly nước mắt lưng tròng.



Yuli cũng không có cởi bỏ thuật giam cầm, thần chú ma thuật nhỏ nhoi này vốn thời gian tác dụng không có dài, mà để cho Phượng Hoàng nhỏ bé ngu muội này bay loạn ngược lại sẽ ảnh hưởng đến cô.

Cô đứng tại chỗ tìm kiếm trong ký ức của công chúa Yulia gần nửa ngày trời, cuối cùng cũng biết được công dụng của thuật trôi nổi, tuy rằng chỉ có thể hơi lơ lửng cách mặt đất tầm nửa thước, nhưng cũng có thể để cho cô vượt qua được ở giữa vực sâu.

Đợi đến khi Yuli xách váy chạy đi mất, ma long nằm trên giường đá rốt cuộc cũng chậm rãi mở ra hai con ngươi vàng kim.

“Ka, Kaus đại nhân QAQ”

Ma long đứng thẳng dậy, khẽ vung đôi cánh, thuật giam cầm trên người Orly lập tức được phá bỏ.

“Ngu xuẩn.”

Orly ôm chặt cái đuôi xinh đẹp của mình, tức giận không dám nói câu nào:

“Kaus đại nhân nếu ngài đã không ngủ vì sao không sớm một chút ngăn cản ta lại a, ta, ta đã lâu rồi không có nói chuyện với con người, ta cũng không biết nên nói cái gì và không nên nói cái gì a……”

Ma long không lên tiếng.

Anh đương nhiên sẽ không nói cho Orly biết rằng, trước khi Orly mở miệng ra, thì quả thật anh đang ngủ rất say.

Đó là một giấc ngủ ngọt ngào mà hàng trăm năm nay anh chưa được say giấc.

Vì thế, khi bị đột nhiên cắt ngang, anh lúc này cũng không vui vẻ gì mấy.

“Orly, đi tìm cô gái kia về đây.”

Orly vỗ vỗ cánh, rất hăng hái nói:

“Sau khi tìm được cô ấy thì sao?”

“Mang cô ấy đến cho ta.”

Ma long ngáp một cái.

Khoan dung cho cô ấy một ngàn bước vậy.

Nếu chạy trốn ra bên ngoài hơn một ngàn bước, liền bóp nát đầu của cô.

Nếu trốn thoát được trong vòng một ngàn bước ……

Vậy thì chỉ cần rút cạn máu của cô ấy, biến thành một vật mẫu treo trong kho tàng bảo vật của anh là được.