Chương 2: Xin chiếu chỉ thành thân

Thấy vậy, những cô nương khác cũng túm lấy Ngụy Vân Lạc, vỗ nhẹ vào lưng nàng nói: "Được rồi, được rồi! Lạc tỷ, tỷ thích loại thư sinh gầy gò này sao? Trong sân của ta có rất nhiều. Ngày khác ta sẽ chọn một vài người để tặng cho tỷ."

Mặc dù vậy, Ngụy Vân Lạc vẫn ghi nhớ người đó.

——

Khi nàng gặp lại Lục Thừa trong cung yến, biết rằng hắn là trạng nguyên năm nay, nàng ngay lập tức bày tỏ mong muốn của mình với thừa tướng và thừa tướng phu nhân.

“Phụ thân, mẫu thân, chính là nam nhân đó, con thích hắn!” Ngụy Vân Lạc kéo tay áo Ngụy phu nhân, nũng nịu thì thầm.

Ngụy thừa tướng có một đứa con gái út, là bảo bối, cầm trong sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan, chỉ cần đó là điều Ngụy Vân Lạc muốn , không có gì mà ông ấy không thể làm được.

Nhà họ Ngụy cũng có thể coi là thân thích của hoàng thất, bởi vì chị gái của Ngụy Vân Lạc hai năm trước vừa mới trở thành phi tần của hoàng thượng giờ đã là quý phi, nên việc lấy một thư sinh nghèo làm phu quân cho nàng không hề có chút khó khăn nào.

Trang nguyên? Thì sao? Ba năm một lần đều có! Không có lai lịch cùng bối cảnh, hắn ở trong triều đều vô dụng, cho dù là thực lực thì thế nào.

Ngụy thừa tướng vuốt râu gật đầu, đã nghĩ đến có thể dùng lợi ích gì để dụ tiểu tử kia phục tùng, không cho hắn sau này cơ hội thật sự ngồi lên đầu Ngụy gia.

Chỉ là bọn họ không ngờ rằng, thư sinh nghèo này không có hứng thú thăng quan tiến chức, lại thẳng thừng từ chối lời mời thành thân của Ngụy gia.

Trong cơn tức giận, Ngụy thừa tướng đã xin hoàng thượng ban thánh chỉ thành hôn, để thư sinh kiêu ngạo này cưới nữ nhi của ông ta và chiều chuộng nữ nhi, đồng thời đe dọa hắn, nếu hắn chọc giận Ngụy Vân Lạc một chút, đời này đừng hòng muốn làm quan nữa.

Lục Thừa nghiến răng chấp nhận thánh chỉ của hoàng thượng, nhìn chằm chằm vào Ngụy Vân Lạc, người đang đứng một bên với nụ cười nở trên môi.

Ngụy Vân Lạc vẫn mặc một chiếc ngoài sang trọng, váy sa tanh như mọi khi, và chiếc thắt lưng bằng lụa đã lộ ra vòng eo nhỏ nhắn của nàng. Hắn phải thừa nhận nàng có một dáng người tuyệt vời, mới lớn, nhưng ngực và eo đều đầy đặn, quyến rũ.

Trong thời gian này, Lục Thừa càng kiên quyết từ chối, Ngụy Vân Lạc càng hứng thú với hắn, nàng chỉ cảm thấy tiểu thư sinh này thật khác người, vàng bạc châu báu mỹ nữ dụ dỗ không được, hắn nhất định sẽ trở thành một nhân tài.

Phải biết rằng, bởi vì Ngụy Vân Lạc danh tiếng lẫy lừng cùng thân phận cao quý, rất nhiều công tử ở kinh đô đều lấy của hồi môn ngỏ ý thành thân như ngạch cửa thừa tướng phủ, nhưng thừa tướng phủ không bao giờ đồng ý. Bây giờ ném quả cầu tú cầu vào một thư sinh một nghèo hai trắng không hề có ấn tượng, Lục Thừa.

Hay cho một thư sinh gầy gò, Ngụy Vân Lạc nghĩ, trên giường nàng có thể bắt nạt hắn bao nhiêu tùy thích, khi nàng chơi chán, nàng sẽ học những cô nương đó, lập một sân nam sủng để nâng cao thể diện.

Nghĩ đến đây, Ngụy Vân Lạc đã không thể nhịn được cười thành tiếng, bầu ngực vì cười mà run lên.

Lục Thừa nhìn nàng chằm chằm một cách u ám, nhưng vô tình nhìn thấy hai núʍ ѵú trên ngực Ngụy Vân Lạc, đang run nhẹ vì được bọc quá kỹ trong bộ quần áo vừa vặn, giống như nụ hoa mẫu đơn rung rinh trong gió, đầy đặn mềm mại.

Hắn khinh bỉ nhìn lại.

Là một cô nương xuất thân quý tộc, là một quận chúa

Trong suy nghĩ của hắn, cô nương này cư xử không đúng mực, dáng người quyến rũ, không biết đã dụ được bao nhiêu nam nhân lên giường, tuổi còn trẻ mà đã có bộ ngực khủng như vậy, thật không biết xấu hổ!

Lục Thừa vô thức nắm chặt tay, vò nát chiếu chỉ hoàng gia trong tay.