Từ sau khi đáp ứng ở bên Vệ Vong Ngôn, Vệ Du Nhiên cảm giác sinh hoạt của cô cái gì cũng thay đổi, nhưng cũng giống như cái gì cũng không đổi.
Tiếp nhận Vệ Vong Ngôn rồi, Vệ Du Nhiên liền dọn qua ở chung với hắn, thời thời khắc khắc đều dính nhau.
Thân thể của cô hấp thụ tình yêu và ái dịch hắn tưới cho, mỗi đêm đều ôm nhau ngủ.
Bởi vì sau khi vào đại học, cha mẹ căn bản không quản hai người nữa, cho nên hiện tại bọn họ không ở cùng cha mẹ, vì thế không cần lo lắng cha mẹ phát hiện ra điều dị thường giữa hai người.
Mà bởi vì hệ thống nên dù hai người làm thế nào, điên cuồng thế nào cũng được, Vệ Du Nhiên sẽ không mang thai, bọn họ cũng không cần lo lắng mang thai ngoài ý muốn sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào đến cuộc sống của cả hai.
Tuy nhiên…… Phiền toái không phải hoàn toàn không có, ví dụ như khi Vệ Du Nhiên nghe đbạn bè hỏi rằng gần đây có phải cô quen bạn trai không thì cô chỉ có thể hàm hồ nói không có.
Phần lớn bạn bè của cô đã có bạn trai, chỉ mình cô độc thân, cho nên các bạn nhiệt tâm liền giới thiệu đối tượng giúp Vệ Du Nhiên.
Nhưng các cô ấy làm như vậy lại hố thảm Vệ Du Nhiên, nhìn thấy Vệ Du Nhiên và đàn ông khác quen thuộc như thế, Vệ Vong Ngôn liền ghen tuông quá độ, làm cho cả người Vệ Du Nhiên mệt mỏi, khép chân không được, không xuống nổi giường.
Vệ Vong Ngôn rất muốn công khai biểu thị chủ quyền, thông báo với mọi người, hắn đã cùng Vệ Du Nhiên ở bên nhau, nhưng hắn không thể, ngay cả khi hắn muốn thân mật với Vệ Du Nhiên thêm một chút trước mặt người ngoài, đều sẽ bị Vệ Du Nhiên phản đối.
Trước kia, Vệ Du Nhiên sở dĩ sẽ cự tuyệt Vệ Vong Ngôn lần nữa, chính là sợ nếu bọn họ ở bên nhau, sẽ bị người khác phát hiện……
Đôi khi, đồn đãi vớ vẩn cũng đủ để gϊếŧ người……
Nhưng bọn họ là chị em ruột, nên hai chị em thân mật chút, trừ phi thật sự công khai, hoặc là bị người khác phát hiện hành vi vượt rào, bằng không người bình thường đều sẽ không nghĩ đến phương diện nào khác.
Sau khi tốt nghiệp đại học, hai chị em liền dọn đến một thành phó khác để ở.
Ở chỗ này, không ai biết hai người là chị em ruột, người khác hỏi, bọn họ cũng chỉ nói là vô tình trùng họ.
Từ đó, bọn họ rốt cuộc không cần để ý đến ánh mắt của người khác nữa, cũng không cần lại che che giấu giấu, có thể quang minh chính đại ở bên nhau.
Rúc vào trong l*иg ngực của Vệ Vong Ngôn, Vệ Du Nhiên không khỏi cảm khái vạn phần, trước kia cô thật sự không nghĩ tới, cô thế mà sẽ cùng Vệ Vong Ngôn ở bên nhau.
Càng không ngờ đến, Vệ Vong Ngôn đã bắt đầu thích cô từ rất lâu trước kia.
Nhìn tờ giấy có những nét chữ ngây ngô đã có chút ố vàng trong tay, Vệ Du Nhiên có chút buồn cười, hỏi: “Em bắt đầu thích chị từ nhiều năm trước như vậy sao?”
Bức tranh trong tay cô, là do Vệ Vong Ngôn vẽ lúc tiểu học, trên giấy, là hình ảnh cô đang mặc váy cưới, tay trong tay với Vệ Vong Ngôn.
Đến nỗi Vệ Du Nhiên vì sao có thể nhận ra người trong tranh là cô, thì do Vệ Vong Ngôn lúc ấy còn viết lên đó, ước mơ của hắn trong tương lai chính là kết hôn với tỷ tỷ, vĩnh viễn ở bên nhau.
Nhìn Vệ Du Nhiên, trong lòng Vệ Vong Ngôn cũng thập phần cảm khái, dịu dàng trả lời: “Vâng, em đã thích chị từ rất rất sớm.”
Đến nỗi rốt cuộc sớm bao nhiêu, bản thân Vệ Vong Ngôn cũng nhớ không rõ, từ khi hắn có trí nhớ, hắn đã thích dính Vệ Du Nhiên, Vệ Du Nhiên đi đâu hắn đều phải đi theo đó.
Nhưng Vệ Du Nhiên lớn hơn Vệ Vong Ngôn hai tuổi, thời điểm đi học tất nhiên sẽ sớm hơn hắn, sau khi Vệ Du nhiên đi học, mỗi ngày Vệ Vong Ngôn đều sẽ ngồi xổm ở cửa, giống hòn vọng tỷ chờ Vệ Du Nhiên trở về.
Sau đó, Vệ Vong Ngôn cũng đi học, nhưng hắn nhỏ hơn Vệ Du Nhiên hai khối, cho nên cũng không thể thường xuyên nhìn thấy nhU.
Nhưng vừa tan học, Vệ Vong Ngôn sẽ vội vã chạy tới lớp Vệ Du Nhiên tìm cô, nhưng Vệ Du Nhiên khi đó chỉ lo đi chơi với bạn với bè, nên rất nhiều lúc, Vệ Vong Ngôn tới lớp tìm, đều không thấy được cô.
Cho nên khi còn nhỏ, Vệ Vong Ngôn thích nhất là ngày chủ nhật, bởi vì chỉ có chủ nhật, hắn mới có thể ở cạnh Vệ Du Nhiên cả ngày.
Vệ Vong Ngôn có thể nói là hận không thể một ngày 24 giờ đều dính lấy Vệ Du Nhiên, nhưng sau khi cha mẹ bọn họ ly hôn, hai chị em không thể không tách ra……
Không thể thường xuyên gặp mặt, theo lý mà nói, sự ỷ lại của Vệ Vong Ngôn dành cho Vệ Du Nhiên cũng sẽ dần dần biến mất mới đúng, nhưng hắn không chỉ không giảm, ngược lại, cảm tình dành cho Vệ Du Nhiên càng lúc càng sâu đậm.
Nhưng Vệ Vong Ngôn không dám nói ra tình cảm ấy, chỉ có thể chôn sâu nó xuống đáy lòng.
Cũng may, đến cuối cùng, hắn vẫn là có được cô……
Nghĩ đến đó, Vệ Vong Ngôn không khỏi thoải mái cười: “Thật tốt, tuy rằng không thể kết hôn với chị, nhưng em có thể ở bên chị……”
Nghe được hắn nói như vậy, Vệ Du Nhiên đột nhiên hỏi: “Em có nghĩ đến, nếu không có hệ thống tồn tại, chị vẫn mãi không chịu tiếp nhận em, vậy em phải làm sao bây giờ?”
Lời này vừa nói ra, Vệ Vong Ngôn không khỏi ôm chặt cô, lẩm bẩm nói: “Em sẽ mãi chờ, chờ đến ngày tỷ tỷ nguyện ý ở bên em mới thôi.”
Nhưng nghe xong hắn trả lời, Vệ Du Nhiên cứ cảm thấy, nếu như vậy thật, hắn khả năng sẽ cứ nhốt cô trong phòng tối mỗi ngày đều làm chút chuyện không thể miêu tả với cô ……
Vệ Du Nhiên đoán không tồi, nếu Vệ Du Nhiên không chịu đáp ứng hắn, hắn sẽ nhốt cô lại vĩnh viễn, làm cô chỉ thuộc về hắn……
Nhưng nếu Vệ Du Nhiên thật sự thập phần kháng cự, sống chết cũng không muốn ở bên hắn, hắn vẫn sẽ thả cô đi.
May mà, cho dù có hệ thống hay không, Vệ Du Nhiên cuối cùng vẫn tiếp nhận Vệ Vong Ngôn.
Từ nay về sau, bọn họ sẽ luôn ở bên nhau, vĩnh viễn không xa rời ……