Bỗng nhiên, bị Vệ Vong Ngôn ôm như vậy, Vệ Du Nhiên sau khi kinh ngạc xong, liền cho rằng hắn đây là lại muốn làm.
Nhưng lúc này, Vệ Du Nhiên sớm đã *tinh bì lực tẫn*, nào còn có sức để làm một lần nữa?
(Tinh bì lực tẫn [ 精疲力尽 ] đồng nghĩa "sức cùng lực kiệt": mệt mỏi, mệt nhọc. )
Vì thế ngay lúc Vệ Vong Ngôn ôm lấy, Vệ Du Nhiên lập tức đẩy hắn ra, lắc đầu nói: “Không được…… Chị mệt mỏi quá, có thể đừng làm nữa hay không?”
Đột nhiên bị Vệ Du Nhiên đẩy ra một cái, trong lòng Vệ Vong Ngôn rất buồn bã, uể oải nói: “Em không muốn làm tiếp, mà chỉ muốn ôm chị thôi ……”
Sau đó, Vệ Vong Ngôn lại ôm lấy Vệ Du Nhiên, y như lời hắn nói, hắn không làm chút gì khác cả, chỉ nằm ôm cô.
Rồi sau đó, Vệ Vong Ngôn lại nói với Vệ Du Nhiên rất nhiều lời nằm ở trong lòng, hy vọng cô có thể lựa chọn tiếp thu hắn.
Nhưng Vệ Du Nhiên trước sau vẫn không có cách nào vượt qua một ải đó trong lòng mình, cho dù Vệ Vong Ngôn nói như thế nào, cô vẫn trước sau như một vô pháp tiếp thu chuyện này.
Vệ Du Nhiên muốn chạy, nhưng Vệ Vong Ngôn vẫn đi theo cô không rời một tấc, cô căn bản tìm không thấy bất cứ cơ hội chạy trốn nào.
Mà trong lúc ấy, Vệ Du Nhiên cũng nói rất nhiều với Vệ Vong Ngôn, hy vọng hắn có thể từ bỏ, tuy nhiên Vệ Vong Ngôn rất cố chấp, cô nói thế nào cũng không có chút tác dụng.
Hai chị em cuối cùng không ai chịu nhường ai, cứ như vậy giằng co tới buổi tối.
Mà khi đến giờ ngủ, Vệ Vong Ngôn liền ôm chặt Vệ Du Nhiên, Vệ Du Nhiên muốn nhân cơ hội chạy trốn cũng khó.
Vì thế Vệ Du Nhiên liền nghĩ, hiện tại chạy không được, vậy chờ Vệ Vong Ngôn ngủ rồi lại chạy.
Cô vẫn luôn nghĩ đợi Vệ Vong Ngôn ngủ rồi chạy, nhưng khi cô chờ lại cảm thấy mình thật sự quá mệt, trực tiếp chìm vào giấc ngủ.
Tuy nhiên cũng may, bởi vì trong lòng suy nghĩ quá nhiều, cho nên cô dậy rất sớm.
Vệ Du Nhiên liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, trên đó hiện thị thời gian hiện tại là 6:49.
Cô thầm nghĩ, hiện tại còn chưa đến 7 giờ, sớm như vậy, Vệ Vong Ngôn khẳng định vẫn chưa tỉnh ngủ, cô thừa dịp hiện tại trộm chạy lấy người, Vệ Vong Ngôn khẳng định sẽ không phát hiện.
Thừa dịp Vệ Vong Ngôn còn chưa tỉnh, Vệ Du Nhiên rón ra rón rén bước xuống giường, nhưng cô vừa mới đi xuống, đã bị Vệ Vong Ngôn kéo lại.
“Tỷ tỷ, chị lại phải đi sao?”
Nghe thấy giọng của Vệ Vong Ngôn, cả người Vệ Du Nhiên đều cứng lại rồi, bàn chân vốn thò ra cũng thu lại.
“Chị…… Chị……”
Ấp a ấp úng một hồi lâu, Vệ Du Nhiên như cũ không biết nên trả lời hắn thế nào.
Từ ngày hôm qua, sau khi bị Vệ Vong Ngôn thao vài lần, trong tiềm thức của cô liền sợ hắn, rõ ràng là lúc trướ, hắn sợ cô mới đúng.
Nghĩ đến đó, Vệ Du Nhiên quyết định dùng một chút uy nghiêm của người chị, ra vẻ trấn định nói: “Chị chỉ muốn đi WC, này cũng không được sao?”
Nghe cô nói như vậy, Vệ Vong Ngôn không nói gì nữa, chỉ là hắn nói cũng phải đi toilet một chuyến, nên cùng đi với cô.
Sau khi bọn họ đánh răng rửa mặt một phen, Vệ Vong Ngôn liền đi gọi cơm hộp, ăn xong bữa sáng, Vệ Du Nhiên vốn định nghĩ biện pháp rời khỏi đây, nhưng cô cuối cùng lại trở về phòng ngủ nướng.
Bởi vì tối hôm qua cô trằn trọc lâu như vậy mới ngủ, hôm nay lại dậy sớm như vậy, Vệ Du Nhiên thật sự buồn ngủ chịu không được, liền quay về phòng ngủ bù.
Chờ đến khi Vệ Du Nhiên thức giấc, đã hơn mười một giờ trưa.
Cô vừa mở mắt, liền nhìn thấy Vệ Vong Ngôn nằm bên cạnh mình.
“Tỷ tỷ, chị tỉnh?”
Dứt lời, Vệ Vong Ngôn còn duỗi tay vuốt ve khuôn mặt cô một chút.
Cũng chính thời điểm Vệ Vong Ngôn vươn tay, Vệ Du Nhiên lúc này mới chú ý tới tay của bọn họ lúc này đang bị một cái còng khoá cạnh nhau……
Không chỉ có như thế, Vệ Du Nhiên còn phát hiện quần áo trên người cô cũng bị Vệ Vong Ngôn thay đổi……
Vệ Du Nhiên thật sự không nghĩ tới Vệ Vong Ngôn sẽ làm như vậy, không khỏi ngạc nhiên nói: “Đây là có chuyện gì?!”
Đối mặt với sự chất vấn của Vệ Du Nhiên, Vệ Vong Ngôn chỉ cười nhạt nói: “Những thứ này là quà mà ngày hôm qua em mua trên mạng cho chị, hôm nay đã giao đến, chị có thích không?”
“Một chút chị cũng không thích, em mau cởi cái còng này ra đi!”
Hai món quà của Vệ Vong Ngôn, xíu xiu Vệ Du Nhiên cũng thích không nổi.
Đầu tiên là còng tay trên tay, không chỉ làm cô thấy thẹn, hơn nữa khoá cùng Vệ Vong Ngôn như vậy, cô cũng tìm không thấy cơ hội chạy trốn……
Còn có quần áo trên người, miễn cưỡng có thể nói là váy hai dây, nhưng vải thiếu đến đáng thương, khó khăn lắm che khuất được bầu vυ", lộ rõ nhũ mương của cô, làn váy thậm chí còn che không được mông.
Hơn nữa, bộ đồ này còn là nửa trong suốt, chỉ có những nơi che đậy đầṳ ѵú và âm phụ không trong suốt, nhưng cũng chỉ che chắn được một chút, cảnh xuân như ẩn như hiện, ngược lại có vẻ càng thêm sắc tình……
Gọi cái bộ này là váy hai dây, còn không bằng nói là nội y tình thú thì phù hợp hơn.
Vệ Du Nhiên muốn duỗi tay che thân thể của mình, tuy nhiên tay cô hiện tại đang khoá bên tay của Vệ Vong Ngôn, cô đành phải kéo một bên chăn mỏng để che đậy.
Nhìn thấy Vệ Du Nhiên kháng cự như vậy, Vệ Vong Ngôn cũng không có khổ sở, chỉ nhàn nhạt nói: “Quần áo chị mặc trước đó em đã cầm đi giặt, nếu chị không thích bộ đồ này, thì chỉ có thể ở truồng thôi ……”
“Tuy nhiên, nếu chị không thích bộ đồ này, thì em còn mua mấy bộ và món quà khác cho chị ……”
Nói xong, Vệ Vong Ngôn cũng không đợi Vệ Du Nhiên nói gì nữa, mà lôi kéo cô xuống giường, cầm lấy mấy cái tui đặt trên bàn, đổ hết đồ vật bên trong ra.
Vệ Vong Ngôn lấy ra từ trong túi vài bộ quần áo, nhưng cũng không ngoại lệ, đều là nội y tình thú.
Không chỉ có những bộ quần áo kỳ kỳ quái quái, Vệ Vong Ngôn còn từ trong túi lấy ra những đồ chơi tình thú khác.
Vòng cổ, khoá hàm, trứng rung, gậy mát xa, dây xích……
Mấy thứ này, Vệ Du Nhiên tuy rằng chưa từng dùng qua, nhưng vẫn hiểu được tác dụng của nó từ internet, tưởng tượng đến mấy thứ này sẽ dùng trên người mình, Vệ Du Nhiên liền thập phần thẹn thùng.
Nhưng sau khi cơn thẹn thùng qua đi, thân thể của cô lại hơi loáng thoáng hưng phấn……
Loại cảm giác này khiến mặt Vệ Du Nhiên trở nên càng đỏ, vội nói: “Em…em đây là mua cái gì?! Mau đem đi đi!”
“Tỷ tỷ không thích sao?” Ngữ khí Vệ Vong Ngôn còn có chút tủi thân.
Vệ Du Nhiên quyết đoán đáp: “Không thích!”
“Nhưng mà chị vẫn chưa thử qua, sao có thể biết mình không thích chứ?”
Một bên nói như vậy, một bên Vệ Vong Ngôn còn cầm lấy một cây gậy mát xa, Vệ Du Nhiên bị dọa đến xoay người chạy, nề hà tay cô hiện tại bị còng tay khóa chặt, ở chung với tay Vệ Vong Ngôn, cho nên cô còn chưa đi hai bước, đã bị Vệ Vong Ngôn kéo trở về.
Nhìn còng tay trên tay bọn họ, Vệ Vong Ngôn không khỏi cười cười: “Cái còng tay này thật sự hữu dụng, nếu khoá em với chị cùng một chỗ, vậy chị sẽ chạy không được……”
“Chị không chạy, em mau tháo cái còng tay này ra đo……”
Sau đó, Vệ Du Nhiên còn nói không ít lời mềm, Vệ Vong Ngôn vốn dĩ có chút mềm lòng, nhưng ngay sau đó, hắn lại nghĩ tới, nếu thả chị ấy đi, chị ấy sẽ cùng người khác ở bên nhau, hắn sẽ không còn được gặp lại tỷ tỷ……
Tưởng tượng đến những chuyện đó, Vệ Vong Ngôn liền quyết định tiếp tục cầm tù Vệ Du Nhiên.
“Nếu tỷ tỷ không thích đèo còng tay nói, vậy em đổi cái khác.”
Dứt lời, Vệ Vong Ngôn thật sự lấy chìa khoá mở còng tay, nhưng chợt, Vệ Vong Ngôn bế Vệ Du Nhiên lên, dùng dây xích buộc cô trên giường, làm cô không thể động đậy.
Không đợi Vệ Du Nhiên mở miệng năn nỉ, Vệ Vong Ngôn liền cầm lấy khoá hàm chặn miệng cô lại, cầm từng món đồ tình thú còn lại đưa đến trước mặt cô, dịu dàng nói: “Tỷ tỷ, chị thử hết mấy thứ này một lần, rồi lại nói cho em biết chị có thích hay không nhé.”