Chương 33

Bốn mắt nhìn nhau, nhìn lông mi Vệ Du Nhiên, Vệ Vong Ngôn hoảng hốt hồi lâu, hắn mới mở miệng nói: “Tỷ tỷ, Chị…… Chị đang nói gì vậy?”

Thấy nói như vậy vẫn vô dụng, Vệ Du Nhiên trầm tư một lát, lại nói: “Chị nói rất nghiêm túc, em không cần sợ nếu chị không ở đây sẽ không ở bên em, cho dù thế nào, chị đều sẽ ở cạnh em ……”

Vệ Du Nhiên nghĩ thầm, nếu lại ngây ngốc ở chỗ này lâu chút nữa, đối với hai người bọn họ mà nói, không có chỗ tốt gì, cần thiết nghĩ biện pháp sớm đánh thức Vệ Vong Ngôn, sớm rời đi nơi này thì tốt hơn.

Mà hiện tại, nếu cô muốn đánh thức Vệ Vong Ngôn, cũng chỉ có thể nói như vậy, hơn nữa…… Cô cũng không nói dối hoàn toàn, cô thật sự nguyện ý vĩnh viễn ở bên Vệ Vong Ngôn, nhưng ở hiện thực sẽ không cùng hắn có gì đó vượt ra khỏi giới hạn quan hệ chị em.

Nhưng cô thầm nghĩ, dù sao sau khi Vệ Vong Ngôn tỉnh lại, cũng chỉ xem tất cả việc phát sinh ở nơi này trở thành một giấc mộng, dù nói thế nào thì cô cũng không gọi là……

Vệ Vong Ngôn nghe xong lời cô nói, liền cầm tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi: “Tỷ tỷ, chị thật sự nguyện ý vĩnh viễn ở bên em, vĩnh viễn không rời khỏi em sao?”

Nhìn ánh mắt Vệ Vong Ngôn, Vệ Du Nhiên đột nhiên có chút chột dạ, nhưng cuối cùng, cô vẫn đón nhận ánh mắt hắn, gật đầu nói “Ừ. Chị nguyện ý……”

Vừa dứt lời, Vệ Du Nhiên bỗng dưng cảm thấy trước mắt tối sầm, ngay sau đó, khung cảnh xung quanh dần dần vặn vẹo, cô cũng ngất đi.

……

Sau một trận trời đất quay cuồng, khi Vệ Du Nhiên lần nữa mở mắt, cô phát hiện bản thân đã không còn ở trong phòng y tế trường học, mà về tới phòng bệnh trong bệnh viện.

“Ui da……”

Vệ Du Nhiên xoa xoa đầu có chút đau, sau đó nhìn Vệ Vong Ngôn vẫn nằm ở trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, cô không khỏi ngơ ngẩn.

Chẳng lẽ những chuyện phát sinh lúc nãy, tất cả chỉ là một giấc mộng sao?

Nhưng nội dung trong mộng lại chân thật như thế, đặc biệt là khi dươиɠ ѵậŧ Vệ Vong Ngôn thao cô đến triều xuy, kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử ấy, đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ……

Ngay lúc Vệ Du Nhiên vì thế mà hoảng hốt không thôi, Vệ Vong Ngôn lại đột nhiên mở mắt, nhẹ giọng nói: “Tỷ tỷ……”

Nghe được giọng của hắn, Vệ Du Nhiên tức khắc hồi thần, vui sướиɠ nói: “Thật tốt quá! Em rốt cuộc tỉnh!”

Mà khi Vệ Du Nhiên còn muốn nói gì đó với Vệ Vong Ngôn, cô lại phát hiện, ánh mắt Vệ Vong Ngôn nhìn cô có chút không thích hợp.

Hồi tưởng lại trước đó bọn họ phát sinh đủ thứ chuyện, trong lòng Vệ Du Nhiên lo sợ, nói: “Chị đi tìm bác sĩ……”

Dứt lời, Vệ Du Nhiên vội vàng rời đi……

Mà lúc sau, mỗi lần Vệ Du Nhiên tới phòng bệnh xem Vệ Vong Ngôn, đều đi theo cha mẹ hoặc là cùng đi với họ hàng, bạn bè , có thể không ở chung một chỗ với Vệ Vong Ngôn, liền không ở chung một chỗ.

Cho đến hôm nay, khi Vệ Vong Ngôn muốn chuẩn bị xuất viện, Vệ Vong Ngôn mới tìm được cơ hội ở cùng một chỗ với Vệ Du Nhiên.

Vì thế Vệ Vong Ngôn trước khi cô lại lần nữa lấy cớ rời đi, bắt được tay cô, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Tỷ tỷ, chị có thể cùng em ở bên nhau không?”

Vệ Du Nhiên cũng biết, chuyện này cho dù thế nào cô cũng tránh không khỏi, nhưng cô ở trong mộng đáp ứng Vệ Vong Ngôn cùng hắn ở bên nhau, còn có làʍ t̠ìиɦ với hắn, đều chỉ là vì đánh thức hắn mà thôi, ở hiện thực như vậy, cô thật sự là khó có thể tiếp thu……

Suy tư một phen, Vệ Du Nhiên vẫn quyết định lại khuyên nhủ hắn: “Chị hy vọng, em có thể suy xét việc này rõ ràng, cũng nên minh bạch, hai chúng ta ở bên nhau, sẽ có hậu quả thế nào.”

Cô vừa dứt lời, Vệ Vong Ngôn vội nói: “Em đã nghĩ tới rất nhiều trường hợp, ngoại trừ không thể kết hôn, không thể sinh em bé, hai người chúng ta ở bên nhau thì có sao đâu? Dù sao tỷ tỷ cũng không định kết hôn sinh con mà.”

“Nếu chị vẫn sợ hãi, vậy chờ đến khi em tốt nghiệp, chúng ta liền dọn đến một địa phương không ai quen biét, như vậy …… Không phải tất cả vấn đề đều không còn sao?”

Nhưng Vệ Du Nhiên lại không tán đồng lời hắn nói, lắc đầu nói: “Sự tình nào có đơn giản như em nghĩ?!”

Sau dó, hai người lại tranh luận hồi lâu, đến cuối cùng, vẫn giống như trước đó tan rã trong không vui.

Hơn một tuần sau, Vệ Du Nhiên vẫn luôn trốn tránh Vệ Vong Ngôn, ứng dụng mạng xã hội cũng không sử dụng.

Tâm cô thực sự rất loạn, đầu óc cũng thực loạn, cô thật sự là không biết nên đối mặt Vệ Vong Ngôn như thế nào, đành phải lựa chọn trước tiên trốn tránh hắn.

Cũng không phải không thích Vệ Vong Ngôn, chỉ là Vệ Du Nhiên không xác địnhn được tình cảm mình dành cho vệ Vong Ngôn dến tột cùng là tình yêu nam nữ hay chỉ là chịu ảnh hưởng trong mộng, mới làm cô sinh ra ảo giác, nghĩ lầm tình thân thành tình yêu.

Hơn nữa bọn họ còn là chị em ruột, cô trước sau cũng vô pháp bước qua ranh giới trong lòng của mình.

Cảnh trong mơ thuộc về cảnh trong mơ, bọn họ ở trong mộng điên cuồng thế nào cũng được, bởi vì tất cả đều là giả, nhưng ở hiện thực, bọn họ tuyệt đối không thể có bất luận hành vi gì vượt qua giới hạn chị em bình thường.

Tuy nghĩ như vậy, nhưng trong đêm khuya tĩnh lặng, Vệ Du Nhiên lại sẽ bỗng nhiên nhớ tới những trận da^ʍ mĩ điên cuồng trong mộng trước đó, lửa dục trong lòng cũng không khỏi bùng lên.

Thật nhớ…… Thật muốn, thật muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của đệ đệ cắm vào ……

Ý niệm đó vừa hiện lên, Vệ Du Nhiên liền vội vàng đi tắm nước lạnh bình tĩnh lại.

Một người trưởng thành, có nhu cầu sinh lý là chuyện hết sức bình thường, việc này cũng không có gì đáng xấu hổ, nhưng đáng xấu hổ chính là, cô cư nhiên sẽ đối với đệ đệ của mình có du͙© vọиɠ.

Có lẽ…… Cô hẳn nên quen bạn trai sớm một chút, làm Vệ Vong Ngôn hoàn toàn hết hy vọng, cũng có thể phóng thích du͙© vọиɠ của mình……

Nhưng bạn trai không phải nói quen là có thể quen, trước kia cũng không phải không có nam sinh theo đuổi cô, nhưng cô đều không đáp ứng, bằng không cô cũng sẽ không độc thân đến nay.

Bởi vì cô cảm thấy mình với những nam sinh đó không thích hợp, không thích hợp chính là không thích hợp, tựa như một ly sữa bò có thể khuấy cùng với hồng trà, cũng có thể khuấy cùng cà phê, nhưng lại không thể trộn với nước tương, càng không thể trộn với thuốc trị cảm.

Cô tất nhiên không thể tuỳ tiện tìm một người đàn ông, liền ở bên hắn ta đi? Nhưng không làm vậy, cô nên cự tuyệt Vệ Vong Ngôn thế nào?

Vệ Du Nhiên trầm tư hồi lâu, cuối cùng quyết định trước tiên gửi tin nhắn cho Vệ Vong Ngôn nói cô đã có người mình thích, ngăn cản hắn lại tiếp tục dây dưa.

Chưa từng nghĩ đến, ngày hôm sau khi cô ra cửa, Vệ Vong Ngôn liền ngăn cản cô, thần sắc âm u nói: “Tỷ tỷ, chúng ta nói chuyện đi……”

Vệ Du Nhiên vốn dĩ không muốn đáp ứng, nhưng suy tư một hồi, cô vẫn đi theo hắn……

Dọc đường đi, hai người đều im miệng không nói, tới nơi cần đến, Vệ Vong Ngôn mới rốt cuộc mở miệng nói: “Tỷ tỷ, chị còn nhớ rõ chị đáp ứng em điều gì không?”

Vệ Du Nhiên ngẩn người, ra vẻ khó hiểu hỏi: “Em đang nói đến…. chuyện gì cơ?”

“Đương nhiên là chị đã nói, vĩnh viễn đều cùng em ở bên nhau, mỗi ngày cũng em làʍ t̠ìиɦ……”

Dứt lời, Vệ Vong Ngôn liền cầm tay Vệ Du Nhiên, hôn nhẹ lên mu bàn tay cô.

Sau khi nụ hôn ấy kết thúc, Vệ Du Nhiên vội vàng hất tay hắn ra, ấp úng nói: “Em…… Em đang nói cái gì vậy? Hai chúng ta là chị em ruột, em không cần tiếp tục chấp mê bất ngộ……”

Nhưng cô vừa mới hất tay Vệ Vong Ngôn ra, Vệ Vong Ngôn trực tiếp ôm chầm lấy cô, ở bên tai cô thấp giọng nỉ non: “Tỷ tỷ, chị còn nhớ rõ không? Em và chị nói qua, nếu chị nuốt lời, em đành phải mạnh mẽ làm chị thực hiện hứa hẹn……”

Lời này vừa nói ra, Vệ Du Nhiên mới bỗng nhiên nhớ tới, Vệ Vong Ngôn xác thực từng ở trong mộng nói với cô, nếu cô nuốt lời, hắn sẽ nhốt cô lại, mỗi ngày rót tinh cho cô, thao cô lớn bụng……

Dưới sự kinh ngạc, Vệ Du Nhiên một phen đẩy Vệ Vong Ngôn ra, vội vàng hướng về phía cửa chạy đi, nhưng cửa tựa như bị khoá trái, cô làm thế nào cũng mở không ra.

Cùng lúc đó, Vệ Vong Ngôn cũng đuổi theo, ở phía sau cô khẽ cười nói: “Tỷ tỷ, chị chạy không được……”