Chương 1: Anh trai trọng sinh bị em trai cầm tù

“Ai… Đau đầu quá…”

Chuyện này là sao, không phải hắn đã c.hết rồi sao?

Thân thể giống như ở ở trong một mảng hư không hỗn độn, anh thanh tích tích tích nhắc nhở không ngừng vang lên bên tai —

“Nhân vật quan trọng đã tử vong, hệ thống đã mất khống chế, hoàn toàn sụp đổ, nguy hiểm nguy hiểm…”

Cả người hắn vừa nôn nóng vừa bất an, trong đầu Quý Lâm hoàn toàn trống rỗng, không phải hắn đã chết rồi sao?

Là ai đưa hắn đi biển…

Bang một tiếng, cả đầu xe hoàn toàn đâm vào vách đá, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, sau đó hình như có người ôm chặt lấy hắn, gọi hắn là anh trai…

Hắn còn có thể ngửi được mùi đàn hương lãnh đạm quen thuộc, cùng với độ ấm hôn ở trên môi hắn…

Tiểu Vãn…

Cái tên này hiện lên trong đầu hắn, Quý Lâm đột nhiên thanh tỉnh, đầu hắn đau đến độ muốn vỡ ra, yết hầu khô rát nói không ra hơi.

“Quý tổng… Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi…”

Đỉnh đầu là trần nhà của bệnh viện, một mảng trắng chết tiệt, thư ký của hắn ở bên cạnh khẩn trương nhìn hắn, thấy hắn tỉnh lại, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Quý Lâm được nâng dậy, sau khi uống một ngụm nước, cuối cùng có sức lực nói chuyện.

“Không có, hội nghị mới vừa kết thúc, bệnh dạ dày của anh lại phát tác, sau đó anh liền ngất xỉu, chúng tôi liền đưa anh tới bệnh viện.”

Thư ký ở bên cạnh trả lời hắn, câu trả lời quen thuộc, làm Quý Lâm đột nhiên nhớ ta lát nữa bản thân sẽ xảy ra chuyện gì.

Hắn sẽ đi đón Ninh Vãn, bọn họ đã hẹn nhau cùng chúc mừng sinh nhật của em trai.

Sau đó hắn gặp ai đó trong trường học, trì hoãn kế hoạch này của hắn.

Hắn gặp Lâm Nguyệt, thiếu niên làm thay đổi vận mệnh của mọi người…

Hắn ra tay giải cứu Lâm Nguyệt đang bị tên bạn trai cũ dây dưa, sau đó còn để cậu ta đến thực tập ở công ty của mình.

Lâm Nguyệt cũng không tính là mỹ nhân, nhưng khuôn mặt thanh tú, lại là người lương thiện, lại có thân thế bi thảm, khiến cho đàn ông đều nhịn không được sinh ra ý muốn bảo vệ cậu ta, hắn cũng không ngoại lệ.

Hắn không thể khống chế bản thân, càng ngày càng để ý thiếu niên này, hai người sau khi trải qua một loạt hiểu lầm, cuối cùng có một kết cục viên mãn.

Kết quả em trai Ninh Vãn lại không muốn tham gia hôn lễ của bọn họ, hắn cho rằng em trai đang giận dỗi, cho nên đích thân đi đón cậu.

Không ngờ Ninh Vãn lại đồng ý đi, còn nói muốn tự lái xe, kết quả lại chạy xe đến bờ biển.

Khi hắn kinh ngạc nhìn về phía cậu, Ninh Vãn lại mỉm cười, cậu cười vừa vô tội vừa oán hận, khiến cho gương mặt kinh diễm trở nên tiều tụy giống như ác quỷ.

Cậu nói: “Anh ngạc nhiên lắm sao, không phải em đã nói rồi sao, đến chết anh cũng chỉ có thể thuộc về một mình em…”

Lúc này Quý Lâm mới ngu ngốc hiểu ra em trai có sở thích biếи ŧɦái chiếm hữu đối với hắn, thật ra tất cả sớm đã thể hiện ra ngoài không phải sao?

Hồi ức điên cuồng của đời trước mạnh mẽ hiện lên, Quý Lâm vất vả không nghĩ nữa, mặc kệ như thế nào đều phải đi tìm Ninh Vãn đã.